Điền Chân nghe mà sửng sốt. Hiển nhiên, vị Bồ Tát Phật giới kia, Điền Chân từng nghe nói, nhưng đệ tử thân truyền của Bồ Tát, còn là người chuyển thế, chuyện này nghe ra thật vớ vẩn.
- Đúng vậy, bọn họ nói như thế! Còn nói, thánh tăng này có thể câu thông âm tào địa phủ. Trực tiếp đối thoại với thần minh địa phủ!
Thuộc hạ kia giải thích.
Điền Chân ngây ngẩn, Vương Khả này lại giở trò gì? m tào địa phủ? Thật sự tồn tại sao?
- Mặc kệ, ta mặc kệ bọn họ chơi cái gì, chỉ cần Vương Khả ở đó là được? Ta phải qua đó nhìn xem!
Điền Chân hít sâu một hơi. Điền Chân vẫn tâm tâm niệm niệm Thiểm Điện Thần Tiên, mấy lần trước, chỉ có thể nói mình vận khí không tốt. Lần nào mình cũng xem nhẹ Vương Khả, kiêu ngạo mình ở địa thế cao hơn, kết quả đều thất bại. Lúc này, Điền Chân chuẩn bị ẩn mình.
Khi Điền Chân đến Đại Chu Vương Triều, vừa vặn lúc thánh tăng khai đàn giảng kinh. Điền Chân lần này thật ẩn mình, không bại lộ thân phận mà khoác hắc bào, đi theo đám người tiến vào trong.
Rất nhanh thấy được Vương Khả, cũng thấy được thánh tăng trong đại điện.
- Thánh tăng này là Sắc Dục Thiên sao?
Điền Chân tỏ ra lo lắng.
Dù sao gặp mấy lần thất bại trước, nên bây giờ sợ rồi! Mẹ nó, đừng nghĩ nữa. Người khác không thấy rõ chuyện trong này, nhưng Điền Chân là Nguyên Anh Cảnh, thần thức đảo qua tra xét thì đều rõ ràng.
- Đây còn là mặt người sao?
Điền Chân đột nhiên biến sắc.
Trong đại điện âm u, cả gượng mặt đầy mụn của thánh tăng, mụn nhiều đến mức che lấp cả khuôn mặt, đã không còn thấy chút huyết nhục nào, khó trách dọa sợ Điền Chân.
Càng là tình huống này, Điền Chân càng kinh nghi bất định.
Áp chế kinh nghi trong lòng, Điền Chân bất động thanh sắc, chờ, chờ từ từ nói sau, đừng nghĩ bậy nữa.
Điền Chân đi theo một đám hòa thượng lắng nghe chuyện mười tám tầng địa ngục thánh tăng này giản đạo, cả bộ mặt Điền Chân cũng co giật, giảng cái quái gì vậy? Kể chuyện ma sao? Nhưng, tuy là thánh tăng nói hưu nói vượn, một đám hòa thượng cực kỳ tức giận, cũng không có biện pháp gì. Bởi vì Vương Khả kia rất biết nói chuyện, rõ ràng đã bày cục sẵn, đả kích vào điểm yếu, khiến cả đám hòa thượng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Mắt thấy Vương Khả áp chế toàn trường, Điền Chân lại nhìn không thuận mắt. Mặt khác, Điền Chân khinh thường vẻ đắc ý của Vương Khả! Về phương diện khác, Điền Chân cũng muốn thử thánh tăng này rốt cuộc là thật hay giả.
- A, ta không hiểu phật hiệu Đại Thừa của các ngươi, cũng không biết phật hiệu Đại Thừa trong miệng thánh tăng này rốt cuộc là thật hay giả, nhưng, ta nghe nói thánh tăng có thể câu thông với địa phủ âm phủ, không bằng thánh tăng thể hiện ở trước mặt chúng ta đi, câu thông âm phủ địa phủ để chúng ta mở mang tầm mắt. Nếu có thể câu thông âm phủ địa phục, chúng ta đều vui lòng phục tùng, sao hả?
Điền Chân cười lạnh.
- Không sai, mời thánh tăng dẫn theo bọn họ câu thông với âm phủ địa phủ, chứng thật cho phật hiệu Đại Thừa, chứng thật cho mười tám tầng địa ngục!
Hòa thượng mở miệng nói.
- Mời thánh tăng câu thông với âm tào địa phủ!
Tất cả hòa thượng hô to.
Một đám hòa thượng đều kích động kêu lên, khiến sắc mặt Vương Khả đối diện trầm xuống. Câu thông âm phủ địa phủ? Đùa giỡn gì. Chúng ta làm sao có bản lĩnh này.
- Các hạ mặc hắc bào, ngươi cho rằng đại môn của âm phủ địa phủ muốn mở thì mở, muốn tiến vào thì tiến vào sao? Ngươi có biết mỗi lần thánh tăng mở đại môn âm phủ địa phủ sẽ hao tổn bao nhiêu dương thọ không? Ngươi cũng biết, đại môn âm phủ địa phủ mở ra, sẽ tạo thành tai ương thế nào? Ngươi chịu trách nhiệm nổi không?
Vương Khả khiển trách nói.
Mọi người: “…!”
Chúng ta làm sao biết được? Nhưng ngươi không chịu, chúng ta cũng không đồng ý.
- Hừ, nói nhiều như vậy có lợi ích gì? Ngươi không mở ra, chúng ta sẽ không chấp nhận phật hiệu Đại Thừa.
- Đúng vậy, mở đại môn âm phủ địa phủ, chúng ta sẽ chấp nhận phật hiệu Đại Thừa. Đồng thời, chấp nhận thánh tăng là đệ tử của Địa Tàng Vương Bồ Tát!
- Không để chúng ta nhìn thấy thực tế, sao có thể khiến chúng ta tin tưởng?
- Mở ra đại môn âm phủ địa phủ để chúng ta xem!
Một đám hòa thượng nhất thời hùng hổ kêu lên.
Sắc mặt Vương Khả trầm xuống, hung hăng trừng mắt nhìn người áo đen dẫn đầu, đây không phải tạo ra cho ta vấn đề nan giải sao?
- A di đà phật, trong địa ngục giam dữ vô số ác quỷ, một khi mở ra, ác quỷ nhắm vào nhân gian, sẽ là một hồi tai nạn tai ương diệt thế!
Thánh tăng trong điện phối hợp với Vương Khả, nói.
- Đúng vậy, mở cửa địa ngục? Các ngươi sao lại nghĩ ra chủ ý này? Các ngươi là cao tăng đắc đạo sao? Có trái tim từ bi của đệ tử Phật gia được hay không? Ngươi muốn sinh linh bị tai ương sao? Ngươi muốn nhân gian toàn là ác quỷ? Ngươi muốn sinh linh bị thương sao?
Vương Khả khiển trách nói.
Một đám hòa thượng: “…”
- Còn có, người áo đen, ngươi dám hạ mũ không? Dám để chúng ta nhìn thấy mặt ngươi sao, hừ, ngươi mới là ác quỷ đến từ địa ngục, muốn gây tai ương và rắc rội nhân gian!
Vương Khả trừng mắt.
Điền Chân: “…!”
- Các vị, không phải thánh tăng không thể mở ra, mà một khi mở ra, hậu hoạn vô cùng, Chu Kinh vừa mới gặp ma họa, các ngươi có thể giúp đỡ hắn sao?
Vương Khả thấm thía nói.
- Đừng, đừng! Nếu thả những ác quỷ trong mười tám tầng địa ngục này, vậy sẽ xong đời!
Trong đám người có dân chúng lắc đầu.
Sắc mặt các hòa thượng nhất thời trở nên khó coi.
- Mở ra cửa địa ngục, chuyện khó như vậy? Hừ, Vương Khả, các ngươi cố ý gạt chúng ta!
- Đúng vậy, bịa đặt hắn là đệ tử của Bồ Tát? Còn nói phật hiệu Đại Thừa cái gì? Đều là giả!
- Không mở ra cửa địa ngục, chúng ta quyết không tin tưởng!
- Quyết không tin tưởng!
- Thánh tăng? Hừ, là giả phải không, ngươi không mở ra cửa địa ngục, chứng minh trong sạch của ngươi, chúng ta hiện tại đập vỡ Trấn Ma Tự này!
- Đúng vậy, không chứng minh rõ ràng, chúng ta hiện tại đập vỡ Trấn Ma Tự!
Một đám hòa thượng trở nên xúc động, hiển nhiên, đám hòa thượng lúc trước bị Vương Khả làm uất nghẹn, hiện tại muốn bạo phát.
- Thật to gan, nghĩ đây là địa phương gì? Trấn Ma Tự là nơi các ngươi có thể xằng bậy sao? Các huynh đệ!