Bất Diệt Thần Vương

Chương 563: Mở ra cửa địa ngục




Vương Khả kêu lên.

- Hô!

Nhất thời, mấy đệ tử Tiên môn Vương Khả dùng bảo hiểm mời đến đứng dậy, che trước mặt đám hòa thượng. Cảnh tượng này, Vương Khả lúc trước đã tính đến rồi, đến gây sự? Đùa giỡn gì? Ta nhiều đơn bản hiểm như vậy đều là tặng không sao? Không phải muốn đánh sao, đánh một trận thì xong rồi, đến lúc đó, người nào về nhà nấy! Vương Khả không sợ hãi, các hòa thượng lại dị thường tức giận.

Người áo đen lúc trước mở miệng cũng đột nhiên bộc phát ra hơi thở khủng bố, phóng thẳng đến trước mặt đám đệ tử Tiên môn Vương Khả mời đến.

- Cái gì? Nguyên Anh Cảnh?

Một đám đệ tử Tiên môn cả kinh kêu lên.

- Nguyên Anh Cảnh?

Vương Khả biến sắc.

Ta chỉ muốn làm hoạt động diễn xuất, sao lại dẫn tới đại lão Nguyên Anh Cảnh?

Ánh mắt mọi người, toàn bộ hướng về người áo đen kia, lại nhìn người áo đen chậm rãi gỡ bỏ mũ.

- Điền Chân?

Vương Khả kinh ngạc kêu lên.

- Là ta! Vương Khả, ngươi không nghĩ tới phải không!

Điền Chân cười lạnh nói.

- Ngươi sao lại âm hồn bất tán như vậy, lại tới nữa?

Vương Khả biến sắc, buồn bực nói.

Thương thế của Điền Chân đã khỏi rồi sao? Đến đây gây phiền toái cho ta? Sao ngươi rảnh rỗi như vậy?

- Ta là âm hồn bất tán, nhưng ta cũng nghe các ngươi nói nhiều như vậy, hiện tại, để ta kiến thức thêm đi, âm tào địa phủ rốt cuộc là bộ dáng gì? Còn có chư vị hòa thượng, cũng chịu đủ vu khống của các ngươi, các ngươi không phải thánh tăng sao, mau mở cửa địa ngục ra?

Điền Chân cười lạnh nói.

Mục đích thật sự của Điền Chân là vạch trần Vương Khả trước mặt mọi người! Bại lộ thì bại lộ, chỉ cần vạch trần Vương Khả, mọi thứ đều không sao. Đến lúc đó, quần chúng kích động, mình bắt đi Vương Khả sẽ không ai ngăn trở.

Nguyên Anh Cảnh như Điền Chân vừa xuất hiện, thế cục toàn cảnh trở nên khẩn trương, đệ tử Tiên môn Vương Khả mời đến đều do dự không tiến lên.

- Thánh tăng, mở ra cửa địa ngục!

Đồng thời, Điền Chân cũng đề phòng thánh tăng này, tránh lại xuất hiện xui xẻo gì.

- A di đà phật, cửa địa ngục, một khi mở ra, hậu quả khó có thể tưởng tượng nổi!

Thánh tăng kiên trì biện giải.

- Không sao, có trách nhiệm gì, ta chịu trách nhiệm, hiện tại, mở ra!

Điền Chân trừng mắt.

Một hơi thở Nguyên Anh Cảnh bùng nổ, khiến tất cả mọi người cảm thấy áp lực.

Toàn cảnh lâm vào an tĩnh, thánh tăng cũng không nói gì.

Vương Khả biết, thánh tăng khẳng định sốt ruột không biết làm sao. Sự thật là thế, hòa thượng Vô Giới không ngừng nhìn Vương Khả, muốn hỏi, hiện tại diễn thế nào? Ngươi xem, ta nói rồi chứ, vở diễn sẽ thất bại mà? Nhưng thánh tăng không nói lời nào trong mắt dân chúng giống như đang mở ra cửa địa ngục.

Sau khi an tĩnh một lúc, Điền Chân đã xác định, thánh tăng này là hàng giả.

- Thánh tăng, nửa ngày rồi ngươi cũng không nói lời nào, là đã mở cửa địa ngục rồi sao?

Điền Chân cười lạnh châm chọc.

Ngay khi Điền Chân nói xong, lúc một đám hòa thượng muốn nổi bão, đột nhiên truyền đến tiếng hét thảm dưới nền đất.

- A…!

Tiếng kêu thảm thiết thê lương, tất cả mọi người nghe thấy đều sởn cả gai ốc.

- Cái gì? Tiếng kêu thảm thiết đến từ đâu?

- Giống như truyền đến từ dưới nền đất?

- Không thể nào, dưới nền đất sao lại có tiếng kêu thảm thiết?

Dân chúng bốn phía nhất thời kinh hãi.

- A…!

- Mau thả ta ra…!

- A, đầu lưỡi của ta! Không…!

- Tay của ta nổ tung rồi!

- Đau quá…!

- Cứu mạng với, ai tới cứu ta!

- Ta không muốn chết, mau cứu mạng!

- Tha cho ta, tha cho ta, đau quá…!

- Ta muốn giết ngươi, ta muốn ngươi chết!

Tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng truyền từ dưới nền đất, càng ngày càng thê thảm, càng lúc càng lớn, tất cả mọi người nghe thấy cũng nổi da gà, âm trầm khủng bố.

- Cửa địa ngục mở ra rồi?

Một hòa thượng mờ mịt nói.

- Thanh âm của ác quỷ địa ngục?

Một dân chúng kinh ngạc nói.

- Từ dưới đất truyền đến, đúng vậy, là thanh âm của địa ngục!

- Mười tám tầng địa ngục sao? Thánh tăng thật sự mở ra cửa địa ngục?

- Đừng, đừng để đám ác quỷ đi ra!

Dân chúng bốn phía Trấn Ma Tự, nhất thời bị dọa kêu lên sợ hãi.

Một đám hòa thượng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết truyền xuống từ dưới đất, cả đám đều ngây người. Sao lại như vậy, sao có thể như vậy? Thật sự mở ra cửa địa ngục rồi sao? Bằng không, dưới nền đất sao lại có tiếng kêu thảm thiết như vậy truyền đến?

Lúc này, vẻ mặt của Vương Khả cũng ngây ngẩn, tình huống gì vậy?

Vương Khả nhìn thánh tăng, ngươi thật sự mở ra cửa địa ngục rồi sao?

Vẻ mặt thánh tăng cũng ngây ngẩn, ta không biết? Dưới nền đất làm sao truyền ra tiếng kêu thảm thiết thê lương như vậy? Chẳng lẽ sắp có ác quỷ đi ra rồi sao?

Bốn phía Trấn Ma Tự, toàn trương trong nháy mắt không thể khống chế!

Thánh tăng lập đàn giảng kinh!

Người đến tấp nập vây xem, Niếp Thiên Bá và mười người huyết bào lén lút chui dưới nền đất.

- Các vị, chúng ta đang làm gì?

Sắc mặt Niếp Thiên Bá khó coi nói.

- Vừa rồi mấy yêu chuột đến báo, nói đường hầm đã đào xong, đào đến phía dưới Trấn Ma Tự, phát hiện một Địa Cung!

Một người huyết bào nói.

- Thì sao?

Niếp Thiên Bá khó hiểu nói.

- Đầu óc ngươi có vấn đề sao, còn không nhìn ra?

Người huyết bào trừng mắt.

- Có ý gì?

Niếp thiên Bá khó hiểu nói.

- Đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát? Ha, lời nói này cũng có người tin tưởng? Hôm nay đến đây bao nhiêu hòa thượng, ngươi không phải không nhìn thấy. Những hòa thượng kia là muốn vạch trần thánh tăng trước mặt mọi người, thánh tăng sẽ bị lộ tẩy!

Người huyết bào nói.

- Lộ tẩy?

- Khẳng định sẽ lộ tẩy, đến lúc đó, một đám đệ tự Phật môn khẳng định muốn Trấn Ma Tự này bị hủy, trả lại trong sạch cho Phật môn, thánh tăng này gặp xui xẻo lớn rồi!

Người huyết bào nói.

- Nhưng…!

- Ngươi còn không nhìn ra sao, thánh tăng cũng biết mình là giả, có nguy cơ bại lộ, nên thời điểm hắn giảng kinh, cũng không dám đi ra Trấn Ma Tự! Sợ bị đánh! Giảng kinh có thể lừa gạt, nhưng lỡ như không lừa được…!

- Không lừa được sẽ thế nào?

- Đương nhiên phải trốn! Nhưng nhiều hòa thượng bao vây như vậy, làm sao trốn thoát? Chỉ có một biện pháp thần không biết quỷ không hay!

- Trốn ở Địa Cung dưới Trấn Ma Tự?