Bất Diệt Thần Vương

Chương 561: Đả kích vào điểm yếu




Quyền giải thích phật hiệu Đại Thừa ở trong tay các ngươi, mặc kệ chúng ta hỏi gì, ngươi đều có thể nói chúng ta không đúng, chuyện này sao hỏi?

- Ngươi xem, không người nào hiểu, còn gào to châm ngòi dân chúng gây sự! Xin khuyên các vị một câu, về nhà đọc thêm sách đi! Không có học vấn, còn muốn biện luận kinh văn với người khac! Các ngươi làm vậy đã trì hoãn thánh tăng bao nhiêu thời gian rồi, trì hoãn bao nhiêu oán linh uổng mạng không được siêu độ? Các ngươi! Ai…!

Vẻ mặt Vương Khả tỏ ra tiếc rèn sắt không thành thép, thở dài nói.

Một đám hòa thượng chỉ có thể giương mắt nhìn. Mẹ nó, đả kích điểm yếu này, một chiêu trí mạng, khiến người ta không thể phản kích, cũng không biết phản kích thế nào. Rõ ràng biết ngươi nói lung tung, nhưng cách thức nói càn nói bậy lại nằm trong tay các ngươi, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Thật khổ sở!

Chúng tăng nhân lần đầu tiên cảm thấy bất lực như thế. Mấu chốt, bài giảng kinh của thánh tăng được dân chúng đồng tình, toàn bộ dân chúng đều đứng về phía thánh tăng.

Một đám hòa thượng chuẩn bị dùng trăm miệng đối đầu với thánh tăng, không phải, là biện luận kinh văn! Nhưng, một vạn dân chúng đứng về phía thánh tăng, thánh tăng có hơn vạn cái mồm, ai biện luận nổi!

Trong lúc nhất thời, Trấn Ma Tựu trở nên an tĩnh.

Trong Trấn Ma Tự, hòa thượng Vô Giới mờ mịt nhìn Vương Khả. Chiêu thức đả kích điểm yếu này thật sự hiệu quả sao? Vì sao, mười tám tầng địa ngục của ta rõ ràng là do chúng ta tự biên soạn tại chỗ trong ba ngày, vì sao không ai có thể vạch trần.

- Tốt lắm, ta thấy tâm linh mọi người đều được gột rửa rồi, nếu mọi người đã bị phật hiệu Đại Thừa thuyết phục, vậy hôm nay tới đây thôi!

Vương Khả muốn đuổi người.

Một đám hòa thượng trừng mắt, ai bị thuyết phục? Tâm linh ai được gột rửa? Mẹ nó, chúng ta chỉ không biết làm sao ứng phó với chơi xấu của các ngươi thôi, các ngươi thật không biết xấu hổ!

- A, ta không hiểu phật hiệu Đại Thừa của các ngươi, cũng không biết phật hiệu Đại Thừa của thánh tăng rốt cuộc là thật hay giả, nhưng ta nghe thánh tăng nói, có thể câu thông âm tào địa phủ, không bằng thánh tăng biểu diễn trước mặt mọi người, thử câu thông âm tào đại phủ để chúng ta mở mang tầm mắt. Nếu có thể câu thông âm tào địa phục, chúng ta sẽ vui lòng phục tùng, thế nào hả?

Một thanh âm khàn khàn truyền đến.

Mọi người nhìn, rồi nhìn, giữa đám dân chúng, một người mặc hắc bào, tuy không nhìn thấy rõ dung mạo, nhưng ép hỏi Vương Khả và thánh tăng đúng tim đen.

Vương Khả nhíu mày, lại xuất hiện quả bom khác? Hai mắt đám hòa thượng sáng lên.

Đúng vậy, nếu ngươi không phải nói khoác, có thể câu thông âm tào địa phục? Vậy các ngươi làm đi, các ngươi câu thông với âm tào địa phủ đi, chúng ta sẽ thừa nhận phật hiệu Đại Thừa của các ngươi, nếu không thể, vậy thì xem như đánh rắm!

- Không sai, mời thánh tăng dẫn chúng ta đi câu thông âm tào địa phủ, chứng thực phật hiệu Đại Thừa của người, chứng thật mười tám tầng địa ngục người nói!

Một hòa thượng mở miệng nói.

- Mời thánh tăng câu thông âm tào địa phủ!

Tất cả hòa thượng hô lên.

----------oOo----------

Trong một gian đại điện!

“Khụ khụ!”

Điền Chân trưởng lão của Kim Ô Tông ho khan đi ra khỏi đại điện. Trải qua hơn hai tháng chữa thương, cánh tay và bả vai của Điền Chân bị Ma Tôn cắt xuống đã được nối trở lại. Nhưng nối lại thì nối lại, thương thế này vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.

- Trưởng lão, người vẫn còn tốt chứ?

Một thuộc hạ tiến lên hỏi.

- Còn cần tu dưỡng một thời gian, đúng rồi, tông chủ thế nào rồi?

Điền Chân hỏi.

Tử Trọng Sơn bị Ma Tôn đuổi giết, không biết kết quả thế nào.

- Tông chủ? Vẫn còn đang bế quan, vẫn chưa xuất quan!

Thuộc hạ cung kính nói.

Trên mặt Điền Chân dao động:

- Tông chủ lần này thương thế không nhẹ mà!

- Trưởng lão, hiện giờ, Đại Thanh Vương Triều đã thành lập, chúng ta luôn theo dõi! Hơn nữa, Vương Khả đã rời khỏi Đại Thanh Vương Triều, người có cần nhắm vào Đại Thanh Vương Triều nữa không?

Thuộc hạ kia hỏi.

Tiếp tục nhắm vào Đại Thanh Vương Triều? Sắc mặt Điền Chân cứng đờ.

- Nhắm vào thế nào? Ma Tôn đều ra mặt rồi, tuy tự mình xui xẻo đánh nhau, nhưng đó cũng là Ma Tôn! Nếu Ma Tôn không lộ diện, mình đi gây phiền toái cho Đại Thanh Vương Triều là không nể mặt Vương Khả. Hiện tại, Ma Tôn lộ diện, nếu đi tìm Đại Thanh Vương Triều gây phiền toái, không phải khiêu khích Ma Tôn sao?

Ta hiện tại nhắm vào Đại Thanh Vương Triều sẽ bị Ma Tôn nhắm vào, ta muốn chết sao?

- Thôi, thôi đi, Đại Thanh Vương Triều, không cần xen vào nữa, về sau do tông chủ xử lý!

Vẻ mặt Điền Chân co giật.

- Dạ!

- Trưởng lão, người nói Vương Khả là tà ma, muốn bắt hắn thẩm vấn sao?

Thuộc hạ kia hỏi.

Sắc mặt Điền Chân khó coi. Mình vì sao muốn bắt Vương Khả? Là vì nhận định hắn là tà ma, hơn nữa còn giữ Thiểm Điện Thần Tiên. Mình vì bức Vương Khả giao ra Thiểm Điện Thần Tiên, đồng thời thu phục Vương Khả trung thành với mình, làm thuộc hạ của mình. Nhưng ai biết xảy ra nhiều chuyện như vậy?

- Trước tiên không cần bắt Vương Khả, nhưng Thiểm Điện Thần Tiên, ta nhất định phải lấy được! Vương Khả rời khỏi Đại Thanh Vương Triều, trở về Thiên Lang Tông rồi?

Điền Chân hỏi.

- Không có, tin tức chúng ta mới tìm hiểu, hắn đi Đại Chu Vương Triều. Hơn nữa bên người có một hòa thượng đi theo, hộ pháp vì hòa thượng kia!

Thuộc hạ nói.

- Hòa thượng? Chẳng lẽ là Sắc Dục Thiên trong Trấn Ma Tự bị tông chủ nổ tung kia?

Điền Chân biến sắc.

Dù sao ở Trấn Ma Tự, Điền Chân bắt Vương Khả không thành, bị Cung Vi đánh một quyền, Sắc Dục Thiên chợt biến thành hòa thượng còn rõ ràng trước mắt.

- Không biết, nhưng mà, Đại Chu Vương Triều cũng xuất hiện một Trấn Ma Tự, Vương Khả ở Trấn Ma Tự đó, hộ pháp cho một thánh tăng tên Giới Sắc!

Thuộc hạ kia cung kính nói.

- Giới Sắc, thánh tăng?

Điền Chân mờ mịt nói.

- Đúng, căn cứ lời đồn, Thánh Tăng kia có vẻ là đệ tử thân truyền của Tàng Vương Bồ Tát, chuyển thế nhân gian! Chuẩn bị mở đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực ở Đại Chu Vương Triều! Cũng không biết thật hay giả! Nghe nói, rất nhiều tăng nhân đều tiến đến nghi vấn!

Thuộc hạ kia nói.

- Đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát?