Sau đó, ngươi dùng phật hiệu Tiểu Thừa tùy tiện chỉ điểm hai câu, trông ngươi có vẻ sẽ cao đoan! Ngươi xem, ngươi biết phật hiệu Đại Thừa, phật hiệu Tiểu Thừa ngươi cũng hiểu! Đến lúc đó, không ai dám tới tìm ngươi tra xét! Ngươi chính là thánh tăng, nhất định phải có tri thức dự trữ đả kích điểm yếu của người khác! Ta là vì tốt cho ngươi!
Vương Khả tận tình khuyên nhủ.
- Đúng vậy, hòa thượng Vô Giới, Vương Khả rất ít khi kiên nhẫn dạy người khác bản lĩnh mặt dày của hắn, hắn là vì tốt cho ngươi!
Trương Chính Đạo gật đầu phụ họa.
Hòa thượng Vô Giới: “…!”
Ta mẹ nó phải cảm ơn các ngươi, dạy ta làm sao biên soạn phật hiệu Đại Thừa!
----------oOo----------
Tuyên truyền đơn đã truyền ra ngoài!
Trong đại điện u ám có hai ngai vàng, trên ngai vàng có hai người huyết bào ngồi. Phía dưới là đôi nam nữ mặc huyết bào.
- Đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát? Đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực?
Một nam tử trên ngai vàng cầm tuyên truyền đơn ngờ vực nói.
- Dạ, thánh tăng này gọi là thánh tăng Giới Sắc! Bên ngoài đã truyền khắp nơi! Ở Trấn Ma Tự của Chu Kinh!
Một nam tử mặc huyết bào đứng bên dưới nói.
- Giới Sắc?
Nam tử trên ngai vàng trầm mặc nói.
- Dạ, chủ thượng chúng ta tìm lúc trước, không, thời điểm chúng ta tìm Sắc Dục Thiên, hắn cũng tự xưng mình là Giới Sắc! Giống như đã quên mình là ai?
Thuộc hạ bên dưới cung kính nói.
- Sắc Dục Thiên, đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát? A, ha hả, thật buồn cười mà!
Nam tử trên ngai vàng lộ vẻ khinh thường.
- Ngươi không tin sao? Huyết bào lão tổ?
Người bên cạnh trầm giọng nói.
Hai người đều khoác huyết bào, không thấy rõ dung mạo.
- Địa Tàng Vương Bồ Tát chính là Bồ Tát trong truyền thuyết Phật giáo, địa vị sớm đã siêu thoát thế tục, cảnh giới không chỉ tiên nhân! Cường giả thế gian này, ngay cả cấp bậc tiên nhân cũng không thể đạt tới, nói gì đến đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát? Buồn cười, chùa khắp thiên hạ, ai dám có quan hệ này?
Lão tổ huyết bào trầm giọng nói.
- Vậy…?
Người huyết bào trên ngai vàng ngờ vực nói.
- Thử Vương, ngươi không cần đoán, khẳng định là giả? Còn có thể câu thông âm tào địa phủ? Nực cười, âm tào địa phủ ở đâu cũng không biết, còn âm phủ? Còn địa ngục?
Lão tổ huyết bào cười lạnh nói.
- Mặc kệ, nhưng hắn tự xưng Giới Sắc mà!
Thử Vương trầm giọng nói.
- Quản cái gì? Việc cấp bách, trước hết nghĩ biện pháp nắm lấy Đại Chu Vương Thất, phật bảo Độ Huyết Tự giấu trong Đại Chu Vương Thất!
Lão tổ huyết bào trầm giọng nói.
- Phật bảo rốt cuộc là gì? Giấu trong tay ai?
Thử Vương truy vấn.
- Chờ bắt được Đại Chu Vương Thất rồi nói sau!
Lão tổ huyết bào trầm giọng nói.
- Đệ tử Địa Tàng Vương Bồ Tát chuyển thế không quản nữa sao?
Thử Vương trầm giọng nói.
- Ai nói?
Lão tổ huyết bào trầm giọng.
- Đương nhiên phải phái người tìm hiểu!
Thử Vương trầm giọng nói.
- Hả?
Lão tổ huyết bào nhìn về phía Thử Vương.
- Niếp Thiên Bá!
Thử Vương trầm giọng.
- Dạ!
Trong đám người phía dưới bỗng nhiên bước ra một nam tử, không phải Niếp Thiên Bá thì là ai? Lúc trước cùng đi với Mộ Dung Lục Quang bị Sắc Dục Thiên bắt, đưa đến nơi này.
Vận mệnh không giống với Mộ Dung Lục Quang, Mộ Dung Lục Quang bị hạ “mê tâm thuật”, Niếp Thiên Bá lại không bị, bởi vì Niếp Thiên Bá vốn là huyết ma! Nguyện trung thành, tự nhiên bị bắt làm tiểu đệ. Sắc Dục Thiên bị Ma Tôn xé chết, Niếp Thiên Bá nhất định đầu quân vào hai vị hộ pháp.
- Ngươi rất quen thuộc với Vương Khả kia?
Thử Vương trầm giọng.
- Dạ, ta rất quen thuộc với Vương Khả! Hắn chính là một kẻ lừa đảo! Đệ tử Địa Tàng Vương Bồ Tát chuyển thế gì đó, nhất định là âm mưu Vương Khả thiết lập, ta dám cam đoan!
Niếp Thiên Bá lập tức căm hận nói.
- Ta mặc kệ hắn có âm mưu gì, ngươi đã trở thành thuộc hạ, vậy ngươi phải đi theo, phối hợp cùng bọn họ tìm hiểu rõ ráng
Thử Vương chỉ vào mười thuộc hạ mặc huyết bào, phân phó.
- Dạ!
Mười thuộc hạ huyết bào cung kính nói.
Niếp Thiên Bá cũng chỉ có thể cung kính nói:
- Dạ!
- Truyền nhân Địa Tàng Vương Bồ Tát, cho dù gạt người, nhưng dùng tên Giới Sắc, khẳng định cũng biết điều gì. Các ngươi đi tìm hiểu rõ ràng, tốt nhất bắt về đây!
Thử Vương trầm giọng nói.
- Dạ!
Mười một người cung kính nói.
Chu Kinh!
Đại hội siêu độ của đệ tử Địa Tàng Vương Bồ Tát tuy còn chưa bắt đầu, nhưng càng diễn càng nóng bỏng, càng ngày càng nhiều người từ các nơi thiên hạ hội tụ đến. Người nghi ngờ cũng càng lúc càng nhiều, khiến ngoài Trấn Ma Tự hỗn loạn cực kỳ.
Cũng may Vương Khả rất có thanh danh trong Tiên môn, một vài đệ tử Tiên môn cũng không dám xằng bậy. Nhưng Trấn Ma Tự ở thành đông Chu Kinh, thanh danh cũng truyền vào Vương Cung.
Vương Cung có một kết giới chữ “Vạn” thật lớn, là quốc sư dùng để bảo hộ Đại Chu Vương Thất, chỉ có người được quốc sư cho phép mới có thể vào Vương Cung.
Giờ phút này, một đám tăng nhân đi vào Vương Cung, bên ngoài đại điện có người cầu kiến quốc sư. Nhóm người này không phải ai khác, chính là đám tăng nhân bị Vương Khả sỉ nhục.
- Quốc sư, chúng ta tiến đến thình giáo, người cũng biết phật hiệu Đại Thừa?
Một tăng nhân buồn bực nói.
Trong đại điện không thấy người nhưng truyền đến tiếng của quốc sư.
- Phật hiệu Đại Thừa? Các ngươi nghe thấy từ đâu?
Thanh âm quốc sư truyền đến.
- Chính là từ Trấn Ma Tự kia, thánh tăng bên trong thổi phồng mình là đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát. Chúng ta tìm hắn lý luận, Vương Khả kia nói chúng ta không có kiến thức! Cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết, chúng ta tiến đển, thỉnh giáo quốc sư có biết phật hiệu Đại Thừa hay không?
Một tăng nhân cung kính nói.
Trong đại điện trầm mặc.
- Quốc sư đến từ Độ Huyết Tự, tông môn phật đạo đệ nhất Thập Vạn Sơn Đại Sơn, tất nhiên biết được nhiều, mong quốc sư chỉ giáo!
Tăng nhân kia hỏi lần nữa.
Quốc sư: “…!”
Hiển nhiên, quốc sư cũng chưa từng nghe thấy phật hiệu Đại Thừa.
- Quốc sư, nếu không, người ra mặt, vạch trần kẻ lừa đảo này đi? Chửi bới Bồ Tát chúng ta, tội ác tày trời. Đệ tử Phật môn chúng ta biết rõ hắn lừa gạt nhưng không thể làm gì, mong quốc sư làm chủ!
- Quốc sư, hiện giờ tín đồ tiến đến thành đông bái kiên ngày càng nhiều rồi. Cứ tiếp tục như vậy, Đại Chu chỉ biết thánh tăng Giới Sắc mà không biết đến quốc sư!