Vương Khả giải thích.
- Hòa thượng Giới Sắc là thánh tăng sao? Hắn có vợ rồi!
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Chúng ta cũng không phải giả mạo hòa thượng Giới Sắc thật, chỉ dùng pháp danh của hắn tuyên truyền mà thôi! Chủ yếu là để thả dây bắt cá lớn!
Vương Khả giải thích.
Trương Chính Đạo trầm mặc một hồi, cảm thấy hơi có đạo lý.
- Lần này tìm Cung Vi, xem như hao phí không ít!
Trương Chính Đạo cảm thán nói.
- Không hao phí không được, ta phải vì cuộc sống về sau chứ!
Vương Khả lắc đầu.
- Ngay khi hai người trò chuyện, hòa thượng kia rất nhanh đã tắm xong, thay đổi quần áo đi đến.
Từ hòa thượng Vô Giới lôi thôi, thay đổi một bộ xiêm y, quả nhiên có bộ dáng cao tăng đắc đạo.
- A di đà phật! Nhị vị thí chủ, có vừa lòng hình tượng hiện giờ của bần tăng hay không?
Hòa thượng Vô Giới cười nói.
- Ừm, có chút phong thái, sau khi tắm rửa, hoàn toàn trở thành hai người khác nhau. Cho dù gặp người quen ở quảng trường Phật Thủ cũng chưa chắc nhận ra ngươi!
Trương Chính Đạo cảm thán.
- A di đà phật!
Hòa thượng Vô Giới mỉm cười.
- Đến đây, thoa cái này lên mặt, mới có bộ dáng cao tăng đắc đạo!
Vương Khả lấy ra một bình sứ.
Hòa thượng Vô Giới ngờ vực nhận bình sứ, đổ lên mặt, mình sẽ trở thành bộ dáng cao tăng đắc đạo sao? Vì sao?
Mang theo ngờ vực, hòa thượng Vô Giới đổ chất lỏng trong bình sứ vào mặt.
Trương Chính Đạo bỗng nhiên trừng lớn mắt, cơ mặt co rúm:
- Là hiệu ứng Mosaic hay sao?
- Mặt ta sao nóng vậy?
Hòa thượng Vô Giới nhất thời cảm thấy không ổn.
Rất nhanh chạy đến gương đồng nhìn thử, liền nhìn thấy mình trong kính bị hủy dung hoàn toàn, tất cả đều là mụn, khiến người nhìn giận dữ, mặt này không thể nhìn nữa, trên mặt không chỉ mọc thêm vài nốt mụn mà trong một đống mụn mọc thêm hai đôi mắt và một cái miệng.
- Thí chủ, ngươi hủy dung ta sao? Vì sao?
Hòa thượng Vô Giới cả kinh kêu lên.
- Đại sư không cần lo lắng, chỉ là dị ứng thôi, ta có giải dược! Trấn Ma Tự chúng ta sẽ xây ở Chu Kinh, đến lúc đó sẽ gặp rất nhiều người quen, nhận ra ngươi thì sao? Như vậy, sẽ không có người nhận ra ngươi!
Vương Khả giải thích.
- Nhưng, ta đã bị hủy dung rồi, còn có thể nói là cao tăng sao?
Hòa thượng Vô Giới cả kinh kêu lên.
- Đại sư, ngươi là người xuất gia, hẳn phải biết, thân thể chỉ là lớp da mà thôi, xinh đẹp làm gì? Tu đạo, khuôn mặt xinh đẹp có quá nhiều rồi, dung nhan hủy diệt mới thần bí! Cao tăng đắc đạo, chính là cảm giác thần bí người ta không thể nắm giữ này!
Vương Khả giải thích.
Hòa thượng Vô Giới: “…!”
Ta bị chơi một vố rồi sao?
----------oOo----------
Một tháng sau! Đại Chu Vương Triều, ngoài thành trì!
Mộ Dung Lục Quang vung trường kiếm, lạnh lùng nhìn người huyết bào đối diện.
- Nói, các ngươi giấu chủ thượng ở đâu?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nhìn người huyết bào.
Bốn người huyết bào nhìn nhau, trong đó có một người tức giận nói:
- Chúng ta đã nói với ngươi rồi, chủ thượng tự mình chạy, chúng ta chỉ sơ suất một chút đã không còn!
- Đánh rắm, đám phản đồ các ngươi lại phản bội chủ công, các ngươi nhất định đã giao chủ thượng cho hai hộ pháp kia rồi, đúng hay không?
Thanh âm Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Nếu chúng ta đã giao chủ thượng vào tay hai hộ pháp, sẽ bị hai hộ pháp đuổi giết sao? Ngươi động não đi!
Một người huyết bào lo lắng nói.
- Hừ, ta mặc kệ, không đưa ta gặp chủ thượng! Ta chém chết các ngươi!
Mộ Dung Lục Quang cầm chặt chuôi kiếm.
- Mộ Dung Lục Quang, ngươi bị bệnh rồi sao. Chủ thượng hiện giờ, ngươi không phải không thấy, hắn bị chứng mất trí, nói chính mình không phải Sắc Dục Thiên, còn luôn miệng nói mình là Giới Sắc! Còn trốn tránh chúng ta, khẳng định là hắn tự mình chạy trốn!
Một người huyết bào lo lắng nói.
- Các ngươi không nói phải không? Hừ, vậy đừng trách ta, Tru Ma Bạt Kiếm Thuật!
Mộ Dung Lục Quang gào to.
- Không tốt rồi, Mộ Dung Lục Quang trúng “mê tâm thuật” của Sắc Dục Thiên, giờ phút này chỉ còn một cột, mau kết trận!
Một người huyết bào lo lắng nói.
Nhất thời, bốn người huyết bào lấy ra pháp bảo, kết thành trận pháp.
“Ầm!”
Một tiếng nổ, Mộ Dung Lục Quang dùng trường kiếm chống lại đại trận bốn người, ánh lửa ngập trời, bốn người trong nháy mắt nổ tung.
- Đi mau, đừng dây dưa với hắn, hắn hiện tại là tên điên!
Bốn người huyết bào nhất thời tản ra bốn phía.
- Chạy đi đâu?
Mộ Dung Lục Quang đuổi giết đến.
Đáng tiếc, bốn người chui vào rừng, Mộ Dung Lục Quang truy kích có hơi phiền phức.
Cuối cùng, sau khi đuổi giết một trận, Mộ Dung Lục Quang đuổi đến một thành trì phàm nhân, liền mất dấu.
- Hừ, phản đồ, phản đồ, tất cả các ngươi đều là phản đồ!
Mộ Dung Lục Quang phẫn hận nói.
Mộ Dung Lục Quang ngồi trên tảng đá nghỉ ngơi, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng:
- Chủ thượng, mặc kệ ngươi gọi là Sắc Dục Thiên hay là Giới Sắc, ngươi đều là chủ thượng của ta. Bọn họ phản bội ngươi, nhưng ta sẽ không! Ta sẽ tìm được ngươi, ngươi hãy chờ ta!
Mộ Dung Lục Quang ngẩng đầu nhìn tứ phương, sắc mặt khó coi:
- Nhưng biển người mờ mịt, ta đi đâu tìm chủ thượng?
“Khuông!” xa xa có người cưỡi ngựa đi đến.
- Mọi người nghe đây, truyền nhân Địa Tàng Vương Bồ Tát xuất hiện ở nhân gian, thánh tăng Giới Sắc sẽ mở đại hội siêu độ Thiên Địa Vô cực ở Chu Kinh! Siêu độ sinh linh bị yêu ma làm hại! Siêu độ vong linh uổng mạng! Siêu độ khổ cực thế gian! Phạm vi siêu độ là toàn bộ Đại Chu Vương Triều. Đến lúc đó, người chết thăng thiên, tẩy rửa tội nghiệt trên người, đầu thai chuyển thế, dẹp an dân sinh, thông cáo tại đây, tổ chức vào mười lăm tháng bảy, mong dân chúng Đại Chu, cùng nhau tụng nam mô Địa Tàng Vương Bồ Tát!
Mã phu xa xa nói.
Tiếng hét này khiến sắc mặt Mộ Dung Lục Quang sửng sốt, tình huống gì vậy? Truyền nhân Địa Tàng Bồ Tát ở nhân gian? Ai lớn gan như vậy?
- Thánh tăng Giới Sắc?
Mộ Dung Lục Quang đột nhiên đứng dậy.
Nhất thời, Mộ Dung Lục Quang vọt đến trước mặt mã phu. Một hơi thở cường đại bùng nổ.
- Thượng, thượng tiên? Thượng tiên tha mạng!
Một đám người nhất thời quỳ xuống.
- Ta không phải muốn giết các ngươi, mà muốn hỏi các ngươi vừa rồi la hét cái gì?
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Chúng ta cũng là được người khác trả tiền!
Mã phu hoảng sợ.