- Người vừa rồi nhắc tới thánh tăng Giới Sắc?
Mộ Dung Lục Quang ngờ vực nói.
- Thượng tiên không phải muốn giết ta sao?
Mã phu hỏi.
- Hừ, ta vì sao muốn giết các ngươi? Hỏi thì các ngươi mau nói, nói hết chi tiết!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Là, là thánh tăng, đại sư Giới Sắc! Bọn họ để ta khua chiêng gõ trống tuyên truyền khắp các nơi, còn có tuyên truyền đơn, ngươi xem đi!
Mã phu nghe nói không phải giết mình, nhất thời thả lỏng, nộp lên tuyên truyền đơn.
Mộ Dung Lạc Quang vừa nhận tuyên truyền đơn thì nhận ra bóng dáng một tăng nhân trên đơn này. Bên cạnh tăng nhân là hình ảnh của Trấn Ma Tự. Hai tay tăng nhân tạo thành chữ thập, giống như đang bái lạy một vị bồ tát. Bồ Tát kia là Địa Tàng Vương Bồ Tát của Phật môn. Bên cạnh còn phối hợp dòng chữ nhỏ, giống như tăng nhân trong tranh đang nói chuyện với Địa Tàng Vương Bồ Tát. Trên đó viết “sư tôn tại thượng, đệ tử chuyển thế Giới Sắc, vào mười lăm tháng bảy sẽ mở đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực, dẫn dắt vong linh cực khổ thế gian xuống địa ngục, nhờ sư tôn dẫn đạo vong linh đầu thai, tái thế làm người!”
Những tuyên truyền đơn đều giống nhau, Mộ Dung Lục Quang sửng sốt hồi lâu.
- Trên đời này có địa ngục sao? Ta sao lại không biết?
Mộ Dung Lục Quang mờ mịt nói.
- Thượng tiên, ngươi không nên nói bậy, nghe nói thánh tăng Giới Sắc này, kết nối được với âm tào địa phủ, còn trực tiếp đối thoại với Địa Tàng Vương Bồ Tát! Ngươi đừng xúc phạm thánh tăng này, tuy hắn đang ở Chu Kinh, nhưng vẫn có thể nghe thấy!
Mã phu nói.
- Hừ, vớ vẩn, âm tào địa phủ gì chứ, đó chỉ là nơi trong truyền thuyết, địa phương chỉ có tiên nhân trong truyền thuyết biết được! Trên đời này làm gì có ai có thể kết nối địa phủ?
Mộ Dung Lục Quang tỏ vẻ không tin.
- Là thật, ta có nghe nói, rất nhiều đệ tử Tiên môn đều đến viếng thăm! Hình như có thượng tiên tên là Vương Khả, thật vất vả mới mời được thánh tăng này, ngươi cũng xúc phạm thánh tăng!
- Vương Khả? Trấn Ma Tự? Thánh tăng? Giới Sắc?
Thần sắc Mộ Dung Lục Quang biến đổi.
Thánh tăng Giới Sắc kia là chủ thượng mình muốn tìm kiếm sao?
- Chu Kinh? Phương hướng nào?
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Bên kia, phương hướng đó!
Mã phu chỉ về một phương hướng.
Mộ Dung Lục Quang phóng lên trời, đảo mắt đã biến mất trước mặt mã phu.
- Thánh tăng ngay cả thượng tiên cũng phải viếng thăm, thật khó lường! Thánh tăng này chắc chắn là đệ tử của Địa Tàng Vương Bồ Tát rồi!
Mã phu cảm thán.
Chu Kinh, quảng trường Phật Thủ!
Đất của quảng trường Phật Thủ đã bị Vương gia chiếm lấy, thời gian ngắn ngủi đã xây dựng một tòa chùa, chủ chùa dựa theo nguyên hình Trấn Ma Tự, tạo ra cực kỳ khí phái.
Giờ phút này, trải qua một đoạn thời gian, Trấn Ma Tự mới hấp dẫn một lượng lớn tín đồ tiến đến. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là Vương Khả tuyên truyền đúng chỗ, tuyên truyền đơn ùn ùn khắp nơi, để người xung quanh thổi phồng về thánh tăng Giới Sắc. Thời gian ngắn ngủi, thánh tăng Giới Sắc là đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát truyền khắp Đại Chu Vương Triều.
Trong lúc nhất thời, bao nhiêu tín đồ hoặc tò mò, hoặc phẫn nộ đến điều tra. Nhưng đã bị tử đệ Vương gia ngăn trở bên ngoài tường viện.
Thậm chí, đệ tử Tiên môn của Chu Kinh cũng muốn đến tìm hiểu.
- Vương huynh đệ, ngươi để chúng ta gặp thánh tăng Giới Sắc đi?
- Đúng vậy, Vương huynh đệ, ngươi sao lại ở đây?
- Vương huynh đệ, sao lại là ngươi?
Trong một vài đệ tử chính đạo, có vài người nhận ra Vương Khả, tỏ vẻ tò mò. Đương nhiên, chỉ có thân phận như Vương Khả mới có thể chặn lại mọi người.
- Chư vị đồng đạo, thánh tăng Giới Sắc này cũng không phải của Thập Vạn Đại Sơn! Lai lịch hắn thần bí, rất ít gặp người! Ta cũng chỉ nghe phật hiệu của hắn một lần, kính trọng như thiên nhân! Lần này, hắn muốn siêu độ vong linh trong kiếp nạn lần này của Đại Chu Vương Triều, là ta tự nguyện làm Trấn Ma Tự này cho hắn! Mong đừng quấy rồi thánh tăng Giới Sắc!
Vương Khả lập tức nói.
- Vương huynh đệ, hắn sẽ không phải là kẻ lừa đảo chứ? Đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát? Sao có thể! Địa Tàng Vương Bồ Tát chỉ là tồn tại trong truyền thuyết! Chỉ có tiên nhân mới có thể gặp mặt, sao có thể…!
Một đệ tử chính đạo hiếu kỳ nói.
- Các vị, có phải sự thật hay không, rất quan trọng sao? Vị thánh tăng này muốn cứu giúp người chết, hắn không cầu điều gì khác, các vị lưu tâm làm gì? Hắn một lòng vì sinh linh thương vong, ta cảm thấy không thể nào là giả!
Vương Khả lắc đầu.
- Vương huynh đệ, quan trọng là chuyện chuyển thế đầu thai chúng ta từng nghe qua không ít, nhưng chúng ta chưa từng thấy người chuyển thế đầu thai!
Mọi người nói.
- Đúng vậy, còn có luân hồi địa ngục kia, Địa Tàng Vương Bồ Tát là tồn tại thật sao?
Mọi người nói.
- Ta nguyện ý làm người chịu trách nhiệm cho đại sư Giới Sắc, ta mong mọi người tin tưởng!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Đám đệ tử Tiên môn đều nhíu mày, vẫn cảm thấy đây là một âm mưu, nhưng Vương Khả nghĩa khí tận trời, còn đảm bảo cho hắn, hẳn sẽ không giả? Trừ phi Vương Khả bị lừa, bằng không…!
- Đối với chư vị, chuyện quan trọng nhất vẫn là trảm yêu trừ ma! Loại việc nhỏ siêu độ vong linh này vẫn là giao cho chúng ta đi, các ngươi bận chuyện các ngươi, chúng ta siêu độ chúng ta!
Vương Khả lần nữa khuyên nhủ.
- Được rồi, nếu Vương huynh đệ đã mở miệng, chúng ta tự nhiên nể mặt ngươi. Nhưng, ta khuyên Vương huynh đệ hãy kiểm tra nhiều hơn. Đệ tử của Địa Tàng Vương Bồ Tát này có thể là tên lừa gạt! Dù sao, chuyện này rất khó tin!
Một đệ tử chính đạo nói.
- Ta sẽ như vậy, đa tạ đã nhắc nhở! Ngươi cũng không cần lo lắng, vị thánh tăng này, dạo chơi tứ hải, đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực chấm dứt, hắn sẽ rời khỏi!
Vương Khả nói.
- Ôi, vậy là tốt rồi! Vậy Vương huynh đệ tự mình cẩn thận!
Đệ tử chính đạo kia nói.
- Đa tạ chư vị khai sáng!
Vương Khả thi lễ với mọi người. Vương Khả như vậy mới khiến đám đệ tử Tiên môn yên tâm rời đi. Khuyên đám đệ tử Tiên môn xong, đầu Vương Khả đầy mồ hôi, chậm rãi trở về Trấn Ma Tự.
Vừa vào trong, nhất thời nhìn thấy hòa thượng Vô Giới thần tình mờ mịt.