- Không phải là Độ Huyết Tự sao? Hòa thượng bên trong, ta đều quen. Hòa thượng Giới Sắc ngươi mới nhắc tới là đồ đệ của ta!
Hòa thượng Vô Giới nói thẳng.
- Vương Khả, hắn nói dối, mẹ nó, quốc sư Đại Chu đến từ Độ Huyết Tự, hòa thượng Vô Giới này không quen biết. Còn hòa thượng Giới Sắc Nguyên Anh Cảnh kia, hắn lại có mặt mũi nói là đồ đệ của mình?
Trương Chính Đạo khinh thường vạch trần.
- Ừm! Đạo quan thứ hai, cũng xem như thông qua!
Vương Khả gật đầu.
- Cái gì?
Trương Chính Đạo, hòa thượng Vô Giới nhìn Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi đang phỏng vấn sao? Hắn làm sao vượt qua hai đạo quan?
Trương Chính Đạo trừng mắt khó hiểu nói.
Hòa thượng Vô Giới cũng kinh ngạc nhìn Vương Khả. Người này có ý gì? Ta sao nghe không hiểu.
- Ừm, đạo quan thứ nhất thử nghiệm hắn có mặt dày không, đạo quan thứ hai thí nghiệm hắn có biết xấu hổ không? Ừm, đều thông qua, là ta muốn tìm người hiểu chút kinh phật, mặt dày, không biết xấu hổ! Ta muốn tìm nhân tài như vậy!
Vương Khả giải thích.
Trương Chính Đạo: “…!”
Hòa thượng Vô Giới: “…!”
- A di đà phật, người xuất gia không nói dối, ta khi nào mặt dày, không biết xấu hổ rồi chứ? Thí chủ, ngươi không thể vô duyên vô cớ đổ tội ta!
Hòa thượng Vô Giới trừng mắt nói.
- Đúng! Chính là biểu tình này, thời điểm người khác vạch trần ngươi, ngươi cũng phải cố gắng như vậy! Ta chính là xem trọng điểm này của ngươi!
Vương Khả nhất thời kích động nói.
Trương Chính Đạo: “…!”
Hòa thượng Vô Giới: “…!”
- Vị thí chủ này, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Hòa thượng Vô Giới hơi lo lắng nhìn Vương Khả.
- Vô Giới đại sư, ngươi muốn mỗi ngày ăn thịt uống rượu không? Ngươi muốn có tiền nhiều đến không thể dùng hết không? Ngươi muốn trở thành thánh tăng mọi người tôn kính không?
Vương Khả chờ mong hỏi.
Hòa thượng Vô Giới mờ mịt nhìn Vương Khả:
- Nghĩ thì cũng có nghĩ, nhưng điều này sao có thể?
- Sao lại không thể? Hôm nay mời ngươi đến là vì giúp ngươi mỗi này có thể ăn thịt tốt nhất, uống rượu ngon nhất. Đồng thời, ta sẽ cho ngươi rất nhiều tiền, để rất nhiều người tôn kính ngươi làm thánh tăng!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Trương Chính Đạo bên cạnh kinh ngạc nhìn Vương Khả, ngươi đang làm từ thiện sao?
- Ta, ta không rõ!
Hòa thượng Vô Giới mờ mịt nói.
- Ngươi không cần hiểu, kế tiếp, chỉ nghe chúng ta là được! Ta cam đoan ngươi sẽ nhận được mọi thứ! Thế nào?
Vương Khả chờ mong nhìn hòa thượng Vô Giới.
- Ngươi không phải muốn hại ta chứ?
Hòa thượng Vô Giới lo lắng nói.
- Không đâu, chỉ là giúp ngươi thay đổi hình tượng mà thôi! Đổi hình tượng gặp người khác, ngươi có bằng lòng hay không?
Vương Khả khuyên nhủ.
- Thật hay giả?
Vẻ mặt hòa thượng Vô Giới đầy vẻ hoài nghi.
- Một năm, thời gian nhiều nhất một năm, ngươi phối hợp chúng ta, chúng ta trả hết thảy những gì đã hứa hẹn. Sau khi thành công, chúng ta sẽ trả phí dụng! Thế nào? Đây là hiệp ước, giấy trắng mực đen, ngươi xem đi?
Vương Khả chuyển dời hiệp ước, nói.
Hòa thượng Vô Giới cũng nhận thức, vẻ mặt mờ mịt tiếp nhận.
- Ngươi muốn ta làm chủ trì sao?
Hòa thượng Vô Giới tò mò nhìn Vương Khả.
- Đúng vậy, ta chuẩn bị lập chùa miếu ở Chu Kinh, tên là “Trấn Ma Tự”, mời ngươi mở đại hội siêu độ, siêu độ dân chúng bị yêu ma sát hại lần này! Trấn an thống khổ trong lòng dân chúng, khiến người chết vãng sinh!
Vương Khả giải thích nói.
- Đây là chuyện tốt, nhưng hiệp ước này của ngươi là gì.
- Nói đúng hơn là, ngươi không thể dùng thân phận ban đầu đi siêu độ, ngươi phải dựa theo yêu cầu của chúng ta, dùng thân phận khác siêu độ vong linh! Đây là vì thương sinh linh, ta nghĩ chuyện như vậy ngươi hẳn sẽ không cự tuyệt?
Vương Khả nói.
- Trấn Ma Tự? Ta là chủ trì? Thân phận khác?
Vẻ mặ hòa thượng Vô Giới ngạc nhiên.
- Đúng, thân phận mới của ngươi tên là đại sư “Giới Sắc” !
Vương Khả giải thích.
- Giới Sắc?
Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.
Ngươi để hòa thượng rượu thịt bê tha giả mạo Sắc Dục Thiên? Không, giả mạo hòa thượng Giới Sắc?
- Ngươi muốn làm gì?
Hòa thượng Vô Giới mờ mịt nói.
- Ngươi đừng hỏi nhiều, dù sao chỉ là siêu độ vong linh, để người khác vãng sinh, trấn an người sống bớt thống khổ, ta nghĩ, hẳn sẽ không làm khó ngươi!
Vương Khả hỏi.
Hòa thượng Vô Giới nhìn hiệp ước, sắc mặt cổ quái:
- Không khó thì cũng không khó thật, nhưng ta vẫn cảm thấy là lạ!
“Chát chát!”
Vương Khả vỗ tay, nhất thời, tử đệ Vương gia nâng lên một cái rương lớn, trong đó đầy vàng bạc.
- Đây là thù lao của hiệp ước, ngươi còn nghi ngờ không?
Vương Khả hỏi.
- Không nghi ngờ, ha ha, không nghi ngờ!
Hòa thượng Vô Giới nhất thời nở nụ cười.
- Được, vậy ngươi kí hiệp ước đi, lăn tay, rồi đi theo thuộc hạ ta rửa mặt chải đầu một phen!
Vương Khả cười nói.
- Được, được!
Hòa thượng Vô Giới nhất thời vui vẻ ký hiệp ước. Đồng thời ôm rương lớn đi theo tử đệ Vương gia rời đi.
- Vương Khả, ngươi muốn người khác giả mạo hòa thượng Giới Sắc, sau đó lừa Cung Vi xuất hiện?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Đương nhiên, Cung Vi có hành tung bất định, ta làm sao tìm được nàng? Không bằng để nàng tìm chúng ta? Nàng không phải muốn tìm Sắc Giới sao? Giới Sắc ở trong này, nàng không tìm đến sao?
Vương Khả tự tin nói.
- Vạn nhất, nàng đã tìm được hòa thượng Giới Sắc rồi sao?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Đúng lúc, có người giả mạo chồng nàng, nàng có thể không sốt ruột sao? Nàng không sốt ruột, hòa thượng Giới Sắc cũng sốt ruột, còn sợ chúng ta không tìm được Cung Vi sao?
Vương Khả nói.
- Nhưng ngươi để hòa thượng Vô Giới này làm gì?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Mấu chốt, ta không hiểu kinh phật, ngoài mấy câu oai thi của tăng nhân, ta cũng không biết gì cả! Kinh phật không nhất định phải hiểu nhiều, nhưng ngươi ít nhất phải dùng người mặt dày biết kinh phật! Nếu không sao đi lừa người khác? Ngươi biết kinh phật hay không?
Vương Khả hỏi.
- Hả, ta không biết! Ta từng đọc mấy bản kinh phật, nhưng người mặt dày biết kinh phật, quả thật không phải ta!
Trương Chính Đạo lắc đầu.
- Vậy là được rồi? Hòa thượng Vô Giới này, hiểu rõ kinh phật, mấu chốt còn khiến hòa thượng khác á khẩu không nói nên lời. Chỉ cần là tên mặt dày biết kinh phật đã đủ rồi. Đến lúc đó, thêm vào tuyên truyền của ta, thế hệ thánh tăng mới sẽ xuất hiện!