Bất Diệt Thần Vương

Chương 54: Thiên Lang Tông Chủ, Trần Thiên Nguyên! (2)




Phụ trách: Vô Tà Team

Khí tức khủng khiếp vừa rồi là do người đàn ông này phát ra.

- Tông chủ, là Tông chủ trở về!

Có đệ tử Thiên Lang Tông mừng như điên nói.

- Tông chủ của Thiên Lang Tông? Không xong rồi. Sao hắn về nhanh vậy?

Có tà ma sợ hãi kêu lên.

Người đàn ông áo trắng này lạnh lùng quan sát rất nhiều tà ma bên dưới, trong mắt lóe lên sát khí và vung tay lên.

- Vạn Kiếm Phong Bạo!

Người đàn ông áo trắng quát lạnh.

- Ầm!

Phía sau người đàn ông áo trắng đột nhiên xuất hiện hàng nghìn hàng vạn kiếm khí. theo người đàn ông áo trắng chỉ tay, các kiếm khí lập tức lao về phía quần ma.

- Cẩn thận!

"Chạy mau!

- Ầm!

Một tiếng động lớn vang lên, một đám tà ma bị kiếm khí giết chết ngay lập tức, phần còn lại thì bị thương nặng. Hình như có từng tia sáng màu vàng trào về phía người đàn ông áo trắng.

Rất nhiều núi đá vỡ nát, rất nhiều bụi bặm mù mịt, người đàn ông áo trắng chỉ tay lại giải vây cho các đệ tử Thiên Lang Tông bình thường.

- Cảm ơn Tông chủ đã cứu giúp!

Đệ tử Thiên Lang Tông vừa thoát khỏi sự vây khốn, lập tức quỳ xuống bái lạy.

Có hơn nửa tà ma xung quanh bị thương nặng, số còn lại nhanh chóng chạy trốn.

Người đàn ông áo trắng không để ý đến tà ma bên ngoài, mà bước chậm vào đại trận giữ núi của Thiên Lang Tông.

Đại trận giữ núi của Thiên Lang Tông ngăn cách trong và ngoài, làm tà ma không có cách nào bước vào. Nhưng hắn là Thiên Lang Tông Chủ có thể hiểu rõ từng trận pháp như lòng bàn tay, sao có thể bị ngăn lại được?

- Phù!

Người đàn ông áo trắng vừa bước vào trong Thiên Lang Tông thì đạp phi kiếm bay lên, lập tức thấy rõ tất cả tình hình trong Thiên Lang Tông, đặc biệt là quảng trường Đông Lang Điện đang có sấm chớp mưa bão lập lòe.

Vương Khả vẫn đang phát động Thiên Lôi Tru Ma Trận, tiêu diệt tà ma.

Người đàn ông áo trắng nhíu mày, lộ vẻ nghi ngờ. Nhưng Thiên Lang Tông không có vấn đề gì đáng ngại, người đàn ông áo trắng cũng yên tâm hơn.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên Định Quang Kính trên bầu trời.

Người đàn ông áo trắng vẫy tay một cái.

- Oong!

Lại thấy Định Quang Kính này rung lên, bay đến trong tay người đàn ông áo trắng, người đàn ông áo trắng dùng nó chiếu vào quảng trường Đông Lang Điện, đệ tử Thiên Lang Tông xung quanh lập tức có thể hoạt động.

- Bái kiến Tông chủ!

Khắp sơn cốc truyền đến giọng nói kích động của đệ tử Thiên Lang Tông.

Sau hai canh giờ bị trói chặt, tất cả mọi người vẫn còn sợ hãi.

- Đệ tử Thiên Lang Tông nghe lệnh!

Người đàn ông áo trắng quát lạnh.

- Có mặt!

Đệ tử Thiên Lang Tông ở khắp nơi đáp một tiếng.

- Bên ngoài sơn môn có tà ma tập trung, tất cả đệ tử không có vấn đề gì thì lập tức ra ngoài sơn môn chém yêu diệt ma! Không nên thả một tà ma nào chạy thoát!

Người đàn ông áo trắng hô to.

- Tuân lệnh!

Khắp Thiên Lang Tông truyền đến hô to.

Người đàn ông áo trắng ra lệnh xong, đạp phi kiếm, lập tức lao tới quảng trường Đông Lang Điện.

Mà giờ phút này, đám người Vương Khả cũng phát hiện ra biến hóa xung quanh, đặc biệt là Định Quang Kính biến mất. Tất cả mọi người biết mọi chuyện đã được giải quyết xong.

- Là Tông chủ trở về!

Trên quảng trường, đệ tử Thiên Lang Tông mừng như điên nói.

Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang khó coi. Lần này hắn gạt Tông chủ, chuẩn bị một lưới bắt hết những tà ma do Thiên Lang Tông giám sát, một mình hưởng thụ công đức. Kết quả, chẳng những trúng phải gian kế của tà ma, má nó còn chẳng giết được một tà ma nào. Lần này, hắn phải ăn nói thế nào với Tông chủ đây?

Bởi vì Vương Khả phải lục soát người từng tà ma một, cho nên hai canh giờ này thật ra còn chưa kịp bổ hết tất cả tà ma, chỉ mới bổ được một nửa mà thôi. Tuy nhiên, cho dù chỉ bổ một nửa, Vương Khả cũng rất thỏa mãn. Bởi vì hai canh giờ này, cả người Vương Khả rõ ràng đã mập hơn nhiều.

Chỉ là không thể để tà ma vừa bị kiểm tra cơ thể nói ra chân tướng, phải lập tức giết tà ma đó diệt khẩu mới được.

- Chết đi, tà ma!

Vương Khả phát động Thiên Lôi Tru Ma Trận.

- Ầm ầm ầm!

Vương Khả tranh thủ cho sét đánh nổ tà ma này, hủy diệt chứng cứ trước khi người đàn ông áo trắng đến.

- Bái kiến Tông chủ!

Trên quảng trường, các đệ tử Thiên Lang Tông cung kính nói.

- Ra mắt Thiên Lang Tông Chủ!

Một đám khách khứa cũng lễ phép nói.

- Thiên Lang Tông Chủ, chúng ta là đệ tử Kim Ô Tông, nếu ngươi đã bắt được Định Quang Kính, còn không thả chúng ta ra?

Trương Ly Nhi lo lắng nói.

Bị khống chết suốt hai canh giờ, còn bị Vương Khả này sướng trước giết sau làm cay mắt nửa ngày trời, Trương Ly Nhi đã sớm giận không có chỗ phát tiết.

Người đàn ông áo trắng hạ xuống quảng trường, nhìn về phía đám người. Lúc này Vương Khả tất nhiên không dám càn rỡ nữa.

- Thiên Lang Tông đã xảy ra chuyện gì?

Người đàn ông áo trắng trầm giọng hỏi.

Người đàn ông áo trắng nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang. Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang cứng đờ, không biết nói từ đâu. Một đệ tử Thiên Lang Tông bên cạnh đã mở miệng, kể lại tất cả những chuyện xảy ra trước đó.

Chuyện đám cưới quá mức khúc chiết, khúc chiết đến mức người đàn ông áo trắng biến sắc, cuối cùng nhìn về phía U Nguyệt Công Chúa cách đó không xa.

- Oong!

U Nguyệt Công Chúa là người đầu tiên được người đàn ông áo trắng thả ra, lập tức có thể cử động.

- Thi quỷ hoàng triều, Quỷ U Nguyệt ra mắt Thiên Lang Tông Chủ!

U Nguyệt Công Chúa trịnh trọng thi lễ.

Người đàn ông áo trắng lập tức tránh ra, ánh mắt phức tạp nói:

- Hóa ra là U Nguyệt Công Chúa. Lần này Thiên Lang Tông xảy ra náo loạn như vậy, đã không thể tiếp đón U Nguyệt Công Chúa chu đáo, vẫn mong U Nguyệt Công Chúa thứ lỗi!

Người đàn ông áo trắng rất khách sáo, khách sáo đến mức làm cho Mộ Dung Lục Quang và Trương Ly Nhi đều ngạc nhiên. Ngươi có cần khách sáo với một công chúa mất nước như vậy sao? Ánh mắt Vương Khả lại lập tức sáng lên, từ thái độ của người đàn ông áo trắng với U Nguyệt Công Chúa lại thấy được ngày hôm nay ổn rồi!

Người đàn ông áo trắng quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang.

- Tông chủ, đệ tử cũng chỉ nóng lòng muốn diệt ma, lần này không báo đã làm... !