Quả nhiên, Vương Khả cảm thấy một luồng hàn khí bọc lấy trọc chân khí của mình. Nhưng, luồng hàn khí này kiên trì không quá lâu, trọc chân khí của mình rất bá đạo.
- Thật sự trong thời gian ngắn có thể áp chế hỏa táng ta? Thật tốt lắm, Tiên Nhân Băng sao? Thứ tốt mà! Đồng An An, còn Tiên Nhân Băng không? Cho ta một ly nữa!
Vương Khả kích động nhìn Đồng An An.
Một ly Tiên Nhân Băng này, có thể giúp ta áp chế hai ba ngày cũng không thành vấn đề. Nếu có thêm một ít, ta không phải có thể áp chế trọc khí một thời gian dài?
- Hả?
Đồng An An trừng mắt nhìn Vương Khả.
Có ý gì? Ngươi còn muốn uống một chén nữa?
----------oOo----------
Long Tiên Trấn, trong một trạch viện!
Tử Bất Phàm đã đến Long Tiên Trấn từ sớm, mấy ngày nay vẫn không lộ diện, đứng ở một ban công nhìn tòa cao ốc Thần Vương từ xa. Ban đêm an tĩnh, không biết vì sao, chỗ Tử Bất Phàm tràn ngập oán khí.
Tay vịn lên lan can, nhìn một tầng khách phòng của tòa cao ốc Thần Vương.
- Chu Hồng Y, hừ, ta hẹn ngươi, ngươi không đến, chỉ là vì gặp gỡ riêng Niếp Thanh Thanh? Tên khốn!
Trong mắt Tử Bất Phàm lộ ra vẻ ghen tị. Đây đã không phải chuyện ngày một ngày hai, oán khí của Tử Bất Phàm càng lúc càng lớn.
Bỗng nhiên, một tiếng nổ xa xa.
“Bang!”
Một vài cửa số tòa cao ốc Thần Vương nổ tung, Vương Khả cùng một đám người rơi xuống. Bên phía khác, một người áo đỏ bị đánh bay ra ngoài.
Sau đó, nhìn thấy quần áo Chu Hồng Y không chỉnh tề bay ra ngoài, một quyền nổi giận đùng đùng hướng về phía nam tử áo đỏ. Đánh nát hồng bào trên người người này, lộ ra Mạc Tam Sơn ở bên trong.
Tử Bất Phàm nhíu mày:
- Lão giả Mạc Tam Sơn kia?
- Đứng lại, đừng chạy!
Chu Hồng Y nổi giận đùng đùng đuổi theo. Niếp Thanh Thanh cũng bay ra, đuổi giết Mạc Tam Sơn. Tử Bất Phàm híp mắt lại, trầm ngâm một lát, đạp lên mặt đất, đuổi giết theo.
Tòa cao ốc Thần Vương! Văn phòng Vương Khả!
Vương Khả Tiên Thiên Cảnh tầng mười, Tiên Thiên Cảnh đại viên mãn! Trọc chân khí biến thành màu đen, theo đạo lý hiện giờ phải hỏa táng rồi, nhưng nhờ uống một ly Tiên Nhân Băng vừa rồi. Tiên Nhân Băng bá đạo cỡ nào? Ngay cả Ma Tôn lúc trước trọng thương cũng không giải được! Một phần Tiên Nhân Băng đáng giá ba trăm vạn cân linh thạch. Hàn khí sinh sôi áp chế hỏa táng của Vương Khả. Nhưng xem ra cũng không thể áp chế được vài ngày.
- Đồng An An! Những lời ngươi nói đều là thật?
Vương Khả lạnh lùng nhìn Đồng An An.
- Đà chủ, ty chức đều nói thật. Mạc Tam Sơn kia, hắn giả mạo Sắc Dục Thiên. Ta, ta lúc ấy quá sợ hãi, hắn còn làm bộ hạ huyết chú trên người ta. Ta càng thêm sợ hãi, ta không dám phản kháng! Đà chủ, thuộc hạ có tội!
Vẻ mặt Đồng An An tuyệt vọng nói.
Lần này bị Mạc Tam Sơn hại thảm rồi!
- Ngươi có bệnh à, không biết nhìn mặt của Sắc Dục Thiên trước sao? Sắc Dục Thiên đã bị Ma Tôn xé nát cánh tay, cặp đùi, ngươi không thấy sao?
Vương Khả trừng mắt nổi giận nói.
- Ta đã nhìn thấy, nhưng, ta vẫn sợ hãi! Ta làm sao nghĩ đến, Mạc Tam Sơn hắn đã là Nguyên Anh Cảnh mà còn giả mạo Nguyên Anh Cảnh khác chứ! Ta, ta…!
Đồng An An bi phẫn.
- Lão xảo quyệt Mạc Tam Sơn kia, chuyện gì không làm được?
Vương Khả trầm giọng nói.
- Mong đà chủ trách phạt!
Đồng An An bi thống nói.
Vương Khả nhìn chằm chằm Đồng An An:
- Cũng may ngươi cuối cùng còn biết quay đầu là bờ, biết bảo vệ ích lợi công ty, báo cáo Mạc Tam Sơn. Hừ, bằng không, năng lực ngươi lớn thế nào, ta cũng sẽ không dùng ngươi nữa!
- Đa tạ đà chủ, đa tạ đà chủ!
Đồng An An kích động nói.
Tuy Đồng An An lần này làm sai, nhưng lại giúp Vương Khả ổn định trọc chân khí, cũng coi như lập công lớn! Vương Khả nhất thời không biết nên cảm tạ hắn hay là nên trách hắn.
Nếu ở trong vương triều, đã sớm dựa theo tội ngỗ nghịch xử tử! Mặc kệ công lao bao nhiêu, đều là tử tội! Thậm chí liên lụy cửu tộc!
Nhưng ở công ty? Hình thức kinh doanh khác biệt! Ta phải áp bức giá trị thặng dư của hắn! Không phải muốn hắn chết vì công ty! Đương nhiên, nếu chết vì công ty cũng được! Nhưng Đồng An An mới vừa nhập chức công ty Thần Vương, ngươi làm sao trông cậy hắn hiện tại liền tán thành văn hóa xí nghiệp chứ? Hắn là đến kiếm tiền! Không cần đàm luận lý tưởng cùng hắn!
Thụ địch áp chế công ty, muốn phá hủy công ty, kết quả chó ngáp phải rồi, trợ giúp công ty, xí nghiệp địa cầu sẽ giải quyết thế nào?
- Sai lầm lần này, trước thu lại chức tổng giám đốc của ngươi, giáng chức thành phó tổng giám đốc, về sau phải xem biểu hiện của ngươi. Đồng thời, trừ tiền lương cơ bản mười năm của ngươi. Muốn tiền, phải dựa vào trích phần trăm, đồng thời tỉ lệ trích phần trăm cũng giảm xuống một nửa! Từ nay về sau không có ngày nghỉ lễ! Mỗi ngày đều làm việc cho ta! Nếu còn tái phạm, hai tội cùng phạt!
Vương Khả trừng mắt nói.
Vương Khả giống như tư bản áp bách Đồng An An!
- Đa tạ đà chủ! Đa tạ đà chủ!
Đồng An An cảm động nói.
Ngay khi Vương Khả trừng phạt Đồng An An. Niếp Thanh Thanh, Chu Hồng Y đã trở lại, trực tiếp dừng ở ban công cửa sổ ngoài văn phòng của Vương Khả, mở cửa ban công đi vào.
- Tốt rồi, ngày mai Ma Tôn sẽ đến đây, ngươi còn không mau đi xử lý hỗn loạn. Mấy bộ phận bị hủy của đại lâu, xuyên đêm sửa chữa cho ta. Những vách tường thủy tinh vỡ nát, trước hừng đông ta muốn nhìn thấy đã được sửa chữa hoàn toàn mới!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Dạ, dạ!
Đồng An An giống như nhận được đặc xá, vội ra ngoài.
- Vương Khả? Đồng An An và Mạc Tam Sơn ám sát ngươi, ngươi sẽ không giết hắn?
Chu Hồng Y nhíu mày nói.
- Ách, chúng ta là công ty chính quy! Hết thảy đều có chế độ điều lệ! Không phải bang phái giang hồ đánh đánh giết giết!
Vương Khả giải thích nói.
Chu Hồng Y: “…!”
- Vương Khả mới vừa tuyển Đồng An An, mặc dù Đồng An An đang ở dưới trướng Vương Khả, nhưng vẫn còn chưa thu tâm! Vương Khả đang lợi dụng cơ hội lần này, chân chính thu phục Đồng An An! Chàng đừng quan tâm lung tung!
Niếp Thanh Thanh ở bên cạnh trừng mắt nhìn Chu Hồng Y.
- Đúng rồi, các ngươi đuổi kịp Mạc Tam Sơn không? Có thể hỏi xem hắn vì sao muốn ám sát ta không? Ta và hắn không thù không oán a!