Bất Diệt Thần Vương

Chương 471: Ai hất nước bẩn vào ta?




Hừ ngươi vu khống ta, đừng trách ta vu khống lại ngươi! Truyền tin tức cho ta, Điền Chân cấu kết Đường chủ Tử Bất Phàm của Kim Ô Tông! Lần này đi Ma Long Đảo chính là gian kế của Tử Bất Phàm, khiến toàn quân bị diệt! Hết thảy đều là độc kế của Ma giáo! Điền Chân trúng kế mới hại Kim Đan đệ tử các tông chết thảm!

Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.

- Hả? Điền Chân cấu kết Tử Bất Phàm?

Thuộc hạ kia biến sắc.

- Vở kịch Ma giáo đăng cơ lần này là Tử Bất Phàm truyền cho hắn! Không có cấu kết thì là gì? Hại chết đệ tử Kim Đan Cảnh các tông, Điền Chân cũng có phần! Truyền tin đi, dùng kênh thông tin chúng ta truyền đi! Hất nước bẩn trở về!

Thanh âm Mạc Tam Sơn lạnh lùng.

- Dạ!

Thuộc hạ kia đáp lời.

Như thế, Ma Tôn tái hiện, ma chiến cũng nháy mắt an tĩnh lại. Bên trong Ma giáo tiến hành hành động phản đồ oanh oanh liệt liệt, mà bên chính đạo, lại trình diễn màn mắng chửi giữa tình báo hai đại tông môn Thiên Lang Tông và Kim Ô Tông.

Hai trăm cường giả Kim Đan Cảnh a, không phải Tiên Thiên Cảnh a! Một tiểu tông môn cũng không có nhiều Kim Đan Cảnh như vậy, đây tương đương lực lượng của vài tiểu tông môn! Huống chi còn có Triệu tông chủ Nguyên Anh Cảnh của Tương Thốn Tông, tổn thất thảm thiết, cho dù là Nguyên Anh Cảnh cũng không gánh vác được tránh nhiệm to như thế. Điền Chân đẩy cho Mạc Tam Sơn, Mạc Tâm Sơn đẩy cho Điền Chân.

Mắng chửi càng quyết liệt, ánh mắt nhìn vào trận mắng của hai đầu lĩnh đặc vụ này càng nhiều. Không hỗ là hai đại đặc vụ, năng lực mắng chửi cũng ngang nhau, ai cũng không thể thoái thác sạch sẽ.

Vốn sự kiện nóng bỏng như vậy, mắng chiến một thời gian sẽ trở nên nguội lạnh. Nhưng cố tình có năm mươi đệ tử chính đạo Kim Đan Cảnh trốn khỏi Ma Long Đảo.

Những người này vừa chạy thoát, cả sự kiện liền xảy ra biến hóa.

- Điện chủ, không tốt rồi, hai trăm Kim Đan Cảnh chết thảm ở Ma Long Đảo lần trước, có năm mươi người đã trở lại!

Một thuộc hạ tiến đến bẩm bám.

- Đã trở lại? Sao lại thế này?

Sắc mặt Mạc Tam Sơn trầm xuống.

- Nói ngày ấy, Ma Tôn xuất hiện, chém giết Sắc Dục Thiên, càn quét phản nghịch Ma giáo! Hai trăm Kim Đan Cảnh lúc trước tưởng chết rồi, có năm mươi người không chết, bị nhốt trên đảo! Sau đó bọn họ thừa cơ chạy trốn!

Thuộc hạ kia cung kính nói.

- Không có khả năng, thủ vệ của Ma giáo bài trí thế nào? Một đám tù phạm còn có thể chạy sao?

Mạc Tam Sơn trừng mắt nói.

- Thuộc hạ phái người tìm hiểu, bọn họ nói mình trốn chạy, nhưng chúng ta tìm hiểu mới biết là Vương Khả thả bọn họ!

Thuộc hạ kia nói.

- Lại là Vương Khả?

Mạc Tam Sơn trừng mắt nói.

- Bọn họ vừa ra ngoài liền truyền tin tức khắp nơi, nói thảm án lúc trước là có nội gian thực hiện. Mà nội gian chính là người!

Thuộc hạ kia nói.

Ma Tam Sơn đen mặt:

- Đánh rắm!

- Điện chủ, nghe nói Triệu Tứ của Tương Thốn Tông kia đang mặc tang phục mà vẫn mời cường giả các tông đi Thiên Lang Tông, muốn đòi lại công đạo từ người!

Thuộc hạ kia nói.

- Bọn họ bị điên hả, liên quan gì đến ta? Kế hoạch bọn họ giết Sắc Mục Thiên thất bại liên quan gì đến ta! Ta chỉ là tình cờ gia nhập đội ngũ bọn họ, ta không có nghĩa vụ cứu bọn họ! Nếu ta không gia nhập đội ngũ của bọn họ, kết quả của bọn họ không phải vẫn là phải chết, vẫn phải bị cầm tù sao? Có ta hay không kết quả vẫn như vậy, trách ta làm gì?

Mạc Tam Sơn bi phẫn nói.

- Điện chủ, trong khoảng thời gian này, chúng ta tranh cãi với Điền Chân kia! Nếu Điền Chân biết được tin tức này, khẳng định sẽ cười nở hoa! Hắn khẳng định sẽ trợ giúp!

Thuộc hạ kia lo lắng nói.

- Vì sao? Đám Triệu Tứ trốn ra ngoài vì sao lại đổ tội cho ta? Bọn họ không thấy rõ thế cục sao?

Mạc Tam Sơn trừng mắt tức giận nói.

- Người tìm hiểu của chúng ta cũng hỏi thăm đồng dạng như vậy! Hỏi hắn vì sao Điện chủ là nội gian! Người nọ trong lúc say liền nói “không liên quan đến Vương huynh đệ, Vương huynh đệ cũng không nói ai là nội gian, là chúng ta tự mình đoán là Mạc Tam Sơn!”.

Thuộc hạ kia bẩm báo nói.

Cơ mặt Mạc Tam Sơn co rút, con mẹ nó, chuyện này không liên quan đến Vương Khả, ngươi uống say còn cường điệu như vậy, cho rằng ta ngốc sao?

- Điện chủ, hiện tại, bên ngoài Thiên Lang Tông bắt đầu tụ tập cường giả các tông môn, muốn tìm người giằng co, hỏi người vì sao cấu kết Ma giáo, giết hại chính đạo! Hiện tại làm sao bây giờ?

Thuộc hạ kia nói.

Mạc Tam Sơn tức đến thở dốc.

- Mẹ nó, Vương Khả, ngươi hại ta, ngươi vậy mà dám hại ta!

Mạc Tam Sơn thở hổn hển.

- Nếu không, lợi dụng kênh thông tin của chúng ta làm sáng tỏ đi, để bọn họ biết, đều do Vương Khả hãm hại. Điện chủ, người thấy được không?

Thuộc hạ kia nói.

- Làm sáng tỏ cái rắm! Người nói không phải thì không phải sao? Chuyện không liên quan đến Vương Khả, Vương Khả không nói ai là nội gian, là bọn họ tự mình đoán ta! Mẹ nó a, ngươi đi làm sáng tỏ, ngược lại làm bọn họ càng có chứng cớ chứng thật!

Tên đểu Vương Khả này, mượn đao giết người, không, mượn người tát nước bẩn! Mẹ nó chứ, ngươi làm sao ác độc như vậy? Hệ thống tình báo của lão tử, ngay cả Điền Chân vu tội cũng có thể chèn ép, lại bị bát nước bẩn của ngươi hất lên cả người?

- Điện chủ, vậy hiện giờ phải làm gì? Dù sao chúng ta cũng không thể cái gì cũng không làm chứ!

Thuộc hạ kia lo lắng nói.

- Có thể làm gì? Hiện tại làm càng nhiều, càng lộ nhiều sai sót. Bọn Triệu Tứ đã điên rồi, hiện tại muốn làm bia ngắm trước mặt bọn họ sao! Nhịn, nhịn cho ta! Chuyện này chỉ có thể tạm xử lý! Để nó chậm rãi nguội lạnh! Hiện tại làm gì cũng kích thích thêm mâu thuẫn!

Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.

- Nhưng cũng không thể để bọn họ tiếp tục vu tội a. Hiện tại, có bao nhiêu đệ tử chính đạo đang xem a!

Thuộc hạ kia sốt ruột nói.

- Chờ đi, đề xuất hiện thêm sự kiện lớn, tự động có thể chuyển dời ánh mắt của mọi người! Về phần đám người Triệu Tứ đến Thiên Lang Tông gây loạn, ôi! Ta cũng không có biện pháp! Lui xuống đi!

Mạc Tam Sơn buồn bực nói.

- Dạ!

Thuộc hạ kia chỉ có thể gật đầu.

Thuộc hạ kia rời đi, trong đại điện chỉ còn một mình Mạc Tam Sơn.