Ma Tôn lại không quan tâm, thậm chí còn không ngẩng đầu lên, hắn chỉ ngón trỏ ra, chỉ lên.
- Ông!
Một đạo Kích Quang Thúc từ đầu ngón tay Ma Tôn bắn ra.
Chiêu thức đặc biệt của Ma Tôn làm cho Sắc Dục Thiên và vô số đệ tử ma giáo hít một ngụm khí lạnh.
Là Ma Tôn thật! Là thật! Vì trong Thập Vạn Đại Sơn chỉ có mình Ma Tôn biết chiêu này! Ma Tôn giết người không chớp mắt kia đã trở về? Hắn không chết?
- Cho dù ngươi là Ma Tôn, cũng bị thương nặng, ngươi không thể nào…!
Sắc Dục Thiên lo lắng nói.
- Xoát!
Đầu ngón tay của Ma Tôn đánh ra Kích Quang Thúc, Ma Tôn vạch một cái, giống như dao laser bắn ra.
- Oanh!
- Grao!
Chỉ thấy Huyết Long bị chiêu thức Kích Quang Thức cắt thành hai nửa.
Cắt thành hai?
Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Nên nhớ Huyết Long này làm cho Tử Bất Phàm phải chịu thiệt thòi lớn đấy, Tử Bất Phàm khó lắm mới ngăn lại được, vậy mà bị một chiêu của Ma Tôn cắt thành hai nửa?
- Không, không, không có khả năng!
Sắc Dục Thiên cả kinh kêu lên.
Mà lúc này, một tay Ma Tôn cắt đôi Huyết Long, tay khác cầm Thái m Quyền Trượng, đánh một chưởng về phía Sắc Dục Thiên.
Sắc Dục Thiên biến sắc, trong nháy mắt ném Nhiếp Thanh Thanh trong tay về phía Ma Tôn. Quay đầu bỏ chạy.
- Ma Tôn, đừng làm Thanh Nhi bị thương!
Chu Hồng Y cả kinh kêu lên.
- Bành!
Ma Tôn đánh bay Nhiếp Thanh Thanh ra ngoài, một chưởng của Ma Tôn rẽ ngoặt, nhanh chóng đuổi theo Sắc Dục Thiên.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Sắc Dục Thiên bị một chưởng của Ma Tôn đánh cho hộc máu, trốn chạy khắp nơi.
- Không, không thể nào! Ngươi còn mạnh hơn trước, không, đây không phải là thật!
Sắc Dục Thiên kinh hãi trốn vào trong sương mù.
Ở bên khác, Chu Hồng Y bắt được Nhiếp Thanh Thanh.
- Cám ơn Ma Tôn cứu Thanh Nhi!
Chu Hồng Y kích động nói.
Ma Tôn lại không quan tâm đến Chu Hồng Y, mà nhìn về phía Sắc Dục Thiên đang chạy trốn trên không trung, dù có sương mù, ánh mắt của Ma Tôn vẫn khóa chặt được Sắc Dục Thiên.
- Hừ, trốn? Ngươi nghĩ ngươi trốn được sao?
Ánh mắt Ma Tôn lạnh lẽo.
- Hô!
Trong nháy mắt, Ma Tôn hóa thành một vệt sáng xông lên trời, phóng vào trong sương mù.
Ma Tôn đuổi theo giết Sắc Dục Thiên. Mà lúc này, đệ tử ma giáo trên Đảo Ma Long lại kinh hãi, đặc biệt là đám thuộc hạ của Sắc Dục Thiên.
- Mau trốn, mau trốn, nhanh!
Một đám thuộc hạ của Sắc Dục Thiên hoảng sợ chạy tứ tán.
- Giết cho ta, chỉ cần là thuộc hạ của Sắc Dục Thiên, giết được bao nhiêu thì giết, bắt được một người là công lớn.
Chu Hồng Y kêu to.
- Vâng!
- Oanh!
Các cường giả trên đảo Thần Long nhanh chóng truy sát thuộc hạ của Sắc Dục Thiên, lúc này, đám thuộc hạ của Sắc Dục Thiên không dám ham chiến, đợi thêm lát nữa Ma Tôn quay về, bọn họ chết chắc.
Đuổi giết như thế này hoàn toàn nghiêng về một bên, nhưng vẫn có một nhóm người trốn thoát được.
Huyết Long giữa không trung bị Ma Tôn cắt thành hai nửa xông lên trời bay mất.
Vương Khả lại hít một ngụm khí lạnh.
- Vừa rồi Sắc Dục Thiên mạnh mẽ như vậy, nhưng ở trước mặt Ma Tôn, không có sức đánh trả. Thực lực của Ma Tôn mạnh quá!
- Hình như Ma Tôn mạnh hơn trước?
Chu Hồng Y cũng kinh hãi nhìn lên sương mù.
- Không! !!
Trong sương mù vang lên tiếng kêu thảm của Sắc Dục Thiên.
- Oanh!
Một tiếng nổ vang lớn trên không trung.
- Nửa Huyết Long còn lại tự bạo? Sắc Dục Thiên lần nữa tự bạo Huyết Long? Muốn nổ Ma Tôn như đợt trước? Nhưng lần này Ma Tôn đã đề phòng, hắn thành công không?
Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.
Vương Khả liếc nhìn trên trời, sau đó hắn nhìn về phía cửa Thủy Tinh Long Cung.
- Long Ngọc, ngươi sao rồi? Vừa rồi Ma Tôn ở trong Thủy Tinh Long Cung, ngươi phải trốn đi! Đừng làm cho Ma Tôn phát hiện ra đấy!
Vương Khả lo lắng cầu nguyện.
Vương Khả mong rằng bây giờ Long Ngọc nhân lúc hỗn loạn chạy trốn ra ngoài. Nhưng hắn đợi một lúc lâu cũng không thấy Long Ngọc đi ra.
Chỉ nghe được tiếng của Sắc Dục Thiên trên không trung gào lên.
- Huyết bạo!
- Oanh! !!
Trên bầu trời vang lên tiếng nổ mạnh lần nữa, khí lưu cuồn cuộn thổi bốn phương tám hướng.
Tiếng nổ lần này còn kèm theo mùi máu tanh, làm cho tất cả mọi người đang chiến đấu bất giác dừng lại nhìn lên bầu trời, giống như dự cảm được chuyện lớn xảy ra.
Say vụ nổ, phía trên không còn bóng người.
Chỉ thấy Ma Tôn dẫm chân bay về. Trên áo bào của hắn không dính chút máu tươi, thậm chí mặt nạ và kiểu tóc cũng không hề chật vật. Nhưng trên tay Ma Tôn có hai thứ/
Một cánh tay đẫm máu và một cái chân đẫm máu.
Bốn phía xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, đó là đầu và cánh tay của Sắc Dục Thiên bị Ma Tôn xé xuống, Ma Tôn thật kinh khủng! Sắc Dục Thiên một đời kiêu hùng, bày mưu tính kế, kết quả lại bị Ma Tôn xé đôi, thật thảm thiết.
Ma Tôn ném cánh tay, chân kia lên trên mặt đất.
- Chu Hồng Y!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Có thuộc hạ!
Chu Hồng Y lập tức cung kính nói.
- Thông báo Thái m Ma Giáo! Sắc Dục Thiên phản bội Thái m Ma Giáo, phạm thượng, mưu phản soán vị, đã bị bản tôn xé xác! Nguyên Anh của hắn mượn bí pháp bỏ chạy! Ttrong Thập Vạn Đại Sơn, ma giáo dùng toàn lực lùng bắt!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
- Vâng!
- Điều tra rõ đám người mưu phản với Sắc Dục Thiên! Trong vòng mười ngày, ta muốn có danh sách rõ ràng! Tất cả những người ngăn cản điều tra, dùng tội tạo phản xử lý!
Ma Tôn lạnh giọng nói.
- Chu Hồng Y lĩnh mệnh!
Chu Hồng Y cung kính bái!
Trước cửa Thủy Tinh Long Cung!
Ma Tôn xuất hiện, ma giáo ổn định!
Những người hầu bình thường và đệ tử bị Sắc Dục Thiên giam giữ trên Đảo Ma Long nhanh chóng được thả ra ngoài, lập tức, trên đảo Ma Long khôi phục lại trật tự như trước.
Nhân lúc Ma Tôn ra ngoài săn giết Sắc Dục Thiên, rất nhiều thuộc hạ của Sắc Dục Thiên đã trốn vào trong Chướng Hải, sương mù tràn ngập, chạy mất.
Ma Tôn cũng không quan tâm! Vì hắn đã ra lệnh rồi, bọn họ chẳng trốn được bao lâu nữa!
Ma Tôn đi đến nơi đặt bảo tọa lúc trước, vung tay lên, những mảnh răng bị Sắc Dục Thiên dẫm vỡ bay vào tay hắn, Ma Tôn đánh ra một pháp thuật, những mảnh vụn kia quỷ dị ghép lại, khôi phục như cũ.
- Thánh Tử, cha ngươi cho ngươi chiếc răng này, cũng may Vương Khả từng cho ta nhìn qua, ta có thể sửa lại giúp ngươi, mặc dù tác dụng phòng ngự không còn, nhưng bên trong vẫn còn những thứ khác, có lẽ ngươi xem hiểu được.