Bất Diệt Thần Vương

Chương 456: Sắc Dục Thiên Đại Sát Tứ Phương




- Ta tự tìm cái chết? Hừ! Vương Khả ta sống trên đời xem thường nhất là phản đồ phạm thượng! Hôm nay ta đứng ở đây, ngăn trước mặt Thánh Tử! Thánh Tử đang nhập định, ta phải hộ pháp cho hắn! Ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi! Đến đây! Muốn ngăn cản Thánh Tử nhập định sao? Trừ khi ngươi bước qua thi thể ta? Ngươi dám ra tay không? Dám không?

Vương Khả hung tợn mắng.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, tất cả mọi người đều há to mồm! Mẹ nó, Vương Khả lại nói ra được những câu nói có khí tiết thế này sao? Vì sao? Vì sao lại như vậy? Không phải hắn là người ham sống sợ chết, không biết xấu hổ sao?

Vậy mà ngay lúc này, hắn vì Thánh Tử, vì ma giáo, không tiếc giá nào? Vì sao chứ? Hắn là Vương Khả mà chúng ta quen sao?

Bên trong Thủy Tinh Long Cung, Long Ngọc nhìn thấy Vương Khả ngăn cản Sắc Dục Thiên, trên mặt nàng lộ ra sự lo lắng.

- Vương Khả, đừng làm như vậy, hắn sẽ giết ngươi mất! Đừng làm như vậy! Kéo dài thời gian mà thôi, ngươi đừng liều mạng như thế.

Trong hình ảnh, Vương Khả hung tợn trừng mắt nhìn Sắc Dục Thiên, Sắc Dục Thiên cũng hung tợn trừng mắt nhìn Vương Khả.

Một giây sau, Sắc Dục Thiên sắp muốn ra tay giết chết Vương Khả.

Hắn cũng không thể nào hiểu nổi, mẹ nó, một Tiên Thiên Cảnh như ngươi phát bệnh thần kinh gì vậy? Thánh Tử còn chưa đăng cơ thành công, ngươi hiệu trung cái rắm.

Vương Khả trực tiếp đối mặt với sát khí của Sắc Dục Thiên, hai chân hắn nhũn ra, nhưng để kích thích Sắc Dục Thiên dùng một chiêu giết mình, kích thích Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm phản kích, hắn chỉ có thể gắng gượng.

- Nếu ngươi muốn chết, ta sẽ tiễn ngươi!

Sắc Dục Thiên lạnh lùng nói.

- Đến đây đi, nếu một chiêu không đánh chết được ta, ngươi là cháu ta!

Vương Khả tiếp tục mắng.

Ngay khi Sắc Dục Thiên muốn ra tay, ở trên không trung có nhiều tiếng kêu to vang lên.

- Chúng ta tìm được rồi, Thủy Tinh Long Cung ở phía trước, phía dưới có rất nhiều tà ma, bọn họ đang đề cử giáo chủ mới, mọi người xông lên, giết!

Một tiếng kêu to ở trên không vang lên.

- Ai? Dám đến phá hư lễ mừng hôm nay?

Sắc Dục Thiên lập tức sầm mặt lại, dùng ánh mắt chứa đầy sát khí nhìn về phía bầu trời.

Sắc Dục Thiên nghiêng đầu đi, sát khí bao phủ trên người biến mất, chân Vương Khả mềm nhũn, ngồi xuống bảo tọa.

- Mạc Tam Sơn dẫn theo đệ tử chính đạo tìm được Đảo Ma Long?

Chu Hồng Y híp mắt nhìn về phía sương mù tràn ngập bầu trời.

- Mạc Tam Sơn?

Vương Khả ngồi ở trên bảo tọa, cũng vô cùng bất ngờ.

Quả nhiên, sương mù tan ra, lộ ra một đám đệ tử chính đạo đang giẫm lên phi kiếm, người đi đầu chính là Mạc Tam Sơn.

- Trong ma giáo chia đẳng cấp sâm nghiêm, hôm nay là lễ lên ngôi của giáo chủ, tất nhiên sẽ phân chia rõ, các ngươi nhìn kỹ cho ta, đệ tử bình thường thì đứng, chỉ có bốn đường chủ mới được ngồi! Trên bốn ghế kia chính là đường chủ của ma giáo, các ngươi đừng nhìn nhầm. Còn bảo tọa lớn nhất kia chính là bảo tọa của giáo chủ ma giáo, trên đó là… Là…., hả? Vương Khả?

Mạc Tam Sơn dõng dạc nói được một nửa, bỗng nhiên sắc mặt hắn cứng đờ.

Mạc Tam Sơn không thể ngờ Vương Khả lại đang ngồi trên bảo tọa của giáo chủ Ma Giáo? Vì sao chứ? Mắt ta mù rồi?

Trên Chướng Hải, 200 tia ánh sáng lóe lên.

Đó chính là phi kiếm của hơn hai trăm cường giả Kim Đan Cảnh, cả một đám người đang đằng đằng sát khí phi hành.

Đứng đầu là ba cường giả Nguyên Anh Cảnh, phá tan mây mù, một đường bay về phía trước!

Mạc Tam Sơn là một trong ba cường giả Nguyên Anh Cảnh đi đầu. Hắn nhìn một nam tử mặc kim bào bên cạnh.

- Điền Chân, ngươi là cường giả Nguyên Anh Cảnh của Kim Ô Tông, ngươi nói là phải chịu trách nhiệm đấy! Lần này chúng ta đến đây tấn công Ma Long Đảo với ngươi!

Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.

Trưởng lão Điền Chân của Kim Ô Tông trầm giọng nói.

- Mạc Tam Sơn, ngươi tự nguyện muốn gia nhập chúng ta đến tấn công Đảo Ma Long, lúc đó ngươi chưa hỏi kỹ đã đồng ý, sao lên đến đây rồi lại có nhiều vấn đề như vậy?

Trưởng lão Điền Chân cũng được xem là khôi ngô, trong ánh mắt có một cỗ nhuệ khí.

Nguyên Anh Cảnh thứ ba mở miệng nói.

- Mạc Tam Sơn, ở đại hội Long Môn, ngươi tập hợp cả chính đạo và ma đạo tru sát Ma Tôn! Chúng ta kính nể ngươi! Trong thời gian này, vì Ma Tôn vẫn lạc, ma giáo như rắn mất đầu, chính đạo ta nhiều lần tấn công Ma Giáo, trên con đường này, chúng ta đã phá hủy hai phân đàn ma giáo! Ta tin Điền Chân trưởng lão.

- Triệu tông chủ, trong thời gian này, ngươi và Điền Chân đi tru ma, ta cũng biết, nhưng không biết các ngươi lấy được tin tức này ở đâu?

Mạc Tam Sơn tò mò nói.

Điền Chân hít sâu một hơi.

- Lấy tin tức ở đâu thì ngươi không cần lo! Ngươi chỉ cần biết, bây giờ ma giáo chia năm xẻ bảy, bốn đường chủ nghi ngờ lẫn nhau, mà lần này Sắc Dục Thiên lại đứng ra đề cử giáo chủ mới! Mặc kệ hắn có mục đích gì, nếu giáo chủ mới được sinh ra, Ma Giáo sẽ quy tụ một người, rất bất lợi cho chính đạo ta! Lần này ba Nguyên Anh Cảnh chúng ta đến Ma Long Đảo, chính là muốn tru sát Sắc Dục Thiên!

Điền Chân trầm giọng nói.

- Những đường chủ khác thì sao?

Mạc Tam Sơn cau mày nói.

- Những đường chủ khác sao? Ngươi yên tâm, những đường chủ khác sẽ không ra tay!

Điền Chân tự tin nói.

- Vì sao? Ngươi chắc chắn không? Nếu đệ tử chính đạo đánh đến, những đường chủ khác sẽ không ra tay? Trơ mắt nhìn chúng ta vây giết Sắc Dục Thiên? Vì sao?

Mạc Tam Sơn kinh hãi nói.

- Nếu ngươi không tin ta thì đừng hỏi!

Điền Chân tự tin nói.

Mạc Tam Sơn híp mắt nhìn về phía Điền Chân.

- Tin tức của ngươi, là một đường chủ ma giáo nói cho ngươi biết, hắn muốn mượn dao giết người? Lợi dụng chính đạo để giết Sắc Dục Thiên?

- Hử?

Điền Chân sầm mặt lại nhìn về phía Mạc Tam Sơn.

Hiển nhiên, Mạc Tam Sơn đoán được sự thật mà Điền Chân không muốn nói.

- Tốt rồi, ha ha ha, Điền Chân trưởng lão, ta không hỏi, ta tin tưởng ngươi! Ta có thể phối hợp với ma giáo tru sát Ma Tôn, ngươi cũng có thể phối hợp với đường chỉ ma giáo giết Sắc Dục Thiên? Mượn đao giết người thì sao? Chỉ cần làm tiêu hao lực lượng của ma giáo, ta vì chính đạo mà chiến!