Bất Diệt Thần Vương

Chương 430: Long Ngọc, Ngươi Không Có Kiến Thức!




- Vì sao ngươi lại chịu được một đòn của Xà Vương? Còn đột phá tu vi nữa?

Long Ngọc tò mò nói.

Vương Khả biến sắc.

- Mẹ nó Xà Vương ngu ngốc kia, nửa đường lại chạy về, nếu không ta cũng không thảm như vậy, còn đột phá cả tu vi! Tức chết ta rồi!

Long Ngọc sững sờ, đây là lần đầu tiên Long Ngọc nhìn thấy có người đột phá tu vi còn tức giận như thế! Ngươi được lời rồi còn giận cái gì?

- Tu vi đột phá sao? Ừ! Không phải là do ngươi rót lực lượng, là một tiền bối trước đó làm!

Vương Khả thuận miệng giải thích.

Sắc mặt Long Ngọc cổ quái, lại lấy cớ này? Chẳng lẽ trong cơ thể ngươi có mấy cỗ chân nguyên Nguyên Anh Cảnh hay sao?

- Ngươi không nói thì thôi!

Long Ngọc nghiêng đầu, giận dỗi nói.

- Ừ, cũng tốt!

Vương Khả gật đầu một cái.

Long Ngọc.

-... !

Cũng tốt em gái ngươi! Không nhìn ra ta đang dục cầm cố túng, muốn ngươi nói sao? Ngươi lại nói một câu cũng tốt, sau đó thuận thế không nói nữa?

- Sao hàn khí trên người ngươi vẫn không hết vậy? Ta ôm ngươi chạy mà như ôm một tảng băng! Tiên Nhân Băng, có cách nào giải độc hết không?

Vương Khả lo lắng nói.

- Có!

Long Ngọc gật đầu một cái.

- Có? Cách gì?

Vương Khả tò mò nói.

- Tẩm cung của Ma Tôn, trong Thủy Tinh Long Cung có giải dược! Ngươi có thể dẫn ta đi được không?

Long Ngọc nhìn về phía Vương Khả.

- Tẩm cung của Ma Tôn? Thủy Tinh Long Cung? Ta dẫn ngươi đi?

Vương Khả há miệng ngạc nhiên.

- Đúng, ngươi dẫn ta đi được không?

Long Ngọc mong đợi nói.

- Không thể!

Vương Khả lắc đầu.

Long Ngọc.

-... !

- Ta còn có thanh xuân tươi đẹp chưa kịp hưởng thụ, nếu đi Thủy Tinh Long Cung trộm giải dược giúp ngươi? Đi trộm giải dược của Ma Tôn sao? Ta không muốn sống nữa chắc? Nói đùa gì thế?

Vương Khả nói thẳng.

Long Ngọc.

-... !

- Ngươi ráng chịu một chút, đừng nóng vội, ta sẽ nghĩ cách khác giúp ngươi, dù sao bây giờ ngươi cũng có thể áp chế được! Muốn trộm đồ trong tay Ma Tôn sao? Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, ta vẫn còn chút mặt mũi ở Thập Vạn Đại Sơn này! Đến lúc đó sẽ nghĩ cách giải quyết giúp ngươi!

Vương Khả khuyên nhủ.

- Nhưng ngoài Thủy Tinh Long Cung có giải dược ra, những chỗ khác không thể nào có!

Long Ngọc cau mày nói.

- Người nào nói?

Vương Khả trừng mắt.

- Ta nói!

Ánh mắt Long Ngọc rất kiên định, nói.

- Ngươi? Ngươi chỉ là thị nữ bên cạnh Ma Tôn, biết được bao nhiêu kiến thức chứ? Yên tâm, chắc chắn chỗ khác cũng có giải dược, đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi đi tìm!

Vương Khả khuyên nhủ.

Long Ngọc.

-... !

Ngươi còn dám nói ta không có kiến thức?

Sau nửa canh giờ.

Xà Vương thu lại khuôn mặt tươi cười cứng ngắc, dẫn theo bầy rắn về xà quật.

- Mẹ nó, Vương Khả! Đừng nghĩ là ta không biết! Ngươi nói lấy mấy món hàng cấm ở xà quật ta, chắc chắn là đỏ mắt thứ tốt trong đám tài vật của ta, nên cướp về! Mượn gió bẻ măng ghê lắm! Hừ, xem như của đi thay người!

Xà Vương hầm hừ nói.

- Đại vương, không xong, xà quật, xà quật!

Một xà tướng cả kinh kêu lên.

- Xà quật thế nào? Chẳng phải chỉ mất ít đồ thôi sao? Ta chịu được!

Xà Vương lạnh giọng bất mãn nói.

- Đại vương, ngài tự đi xem đi!

Con rắn kia lùi qua một bên.

Xà Vương bước vào xà quật xem, bỗng nhiên cứng đờ ở nơi đó.

- Vương Khả, cái tên hỗn đản đáng chém ngàn đao nhà ngươi, cái này mà là cầm mấy món hàng cấm sao? Con mẹ ngươi lấy sạch hết rồi, ngươi nghèo đến điên rồi sao? Rống! !! !

Xà Vương dữ tợn gào thét lên.

Bầy rắn lập tức run lẩy bẩy.

Xà Vương kiểm tra qua một lần, mới chắc chắn nó bị Vương Khả lột một lớp gia, lấy sạch chả còn gì.

Nổi lên mặt nước, cả người Xà Vương bốc lên sát khí. Tức giận đến mức cả người run rẩy.

- Đại vương, chúng ta đi tìm Vương Khả tính sổ đi!

Một xà tướng giận dữ nói.

Xà Vương quay đầu vừa trừng mắt nhìn con xà tướng kia, con rắn kia lập tức nuốt lại lời nói.

- Đi thế nào? Ma Tôn ở bên cạnh hắn, ta đi tìm Vương Khả nói lý được sao?

Xà Vương trợn mắt nói.

- Vậy làm sao bây giờ?

Con rắn kia không cam lòng nói.

Mí mắt Xà Vương giật giật.

- Chịu nhục đi, bây giờ Vương Khả đang ở chung với Ma Tôn, ta chịu đựng, chờ lần sau khi hắn đi lạc đàn, ta xem ta rút gân lột da, ăn tươi nuốt sống hắn thế nào! Còn nữa, nhìn chằm chằm mọi động tĩnh trên Đảo Thần Long cho ta!

Xà Vương tức đến mức cả người run rẩy.

- Vâng!

Một đám thuộc hạ đáp lời.

- Đại vương, chúng ta còn đi cướp sạch hang động các đại hải yêu nữa không?

Một thuộc hạ không có mắt hỏi.

Không hỏi còn tốt, một câu hỏi này, làm cho Xà Vương tức đau dạ dày, mẹ nó, mình đi cướp cả tháng khí thế ngất trời, kết quả bị Vương Khả cướp sạch lần nữa. Một tháng này, làm công cốc?

- Vương Khả, ngươi ức hiếp rắn quá đáng, ta liều mạng với ngươi!

Đầu Xà Vương nóng lên, muốn xông đến Thần Long Đảo.

- Đại vương tỉnh táo, đại vương tỉnh táo lại!

Một đám xà tướng lập tức giữ chặt Xà Vương, làm cho hắn tỉnh táo một chút. Dù sao, rắn bị cừu hận làm choáng váng đầu óc, sẽ làm việc không nghĩ đến hậu quả.

Mặc dù nghĩ chắc rằng Xà Vương không dám đuổi theo, nhưng Vương Khả vẫn không hề chủ quan! Hắn ôm Long Ngộc chạy nhanh hết tốc lực một lúc lâu.

- Yên tâm, đây là đảo Thần Long, địa bàn của ta! Rất an toàn!

Vương Khả cười giải thích.

- Rất an toàn, vậy ngươi thả ta xuống đi, ôm lâu như vậy làm gì?

Long Ngọc nhíu mày nói.

- Ách, ta nghĩ là ngươi thích! Thật xin lỗi!

Vương Khả lúng túng thả Long Ngọc xuống.

Long Ngọc trợn trắng mắt với Vương Khả. Cái ánh mắt phóng điện kia làm cho Vương Khả trừng lớn mắt.

- Đừng có phóng điện với ta, ta có bạn gái!

Vương Khả vuốt cái mũi hơi ngứa.

Long Ngọc.

-... !

Trầm mặc một lúc, bỗng nhiên Long Ngọc bật cười thành tiếng.

- Cười cái gì, ta đang nói sự thật!

Vương Khả lập tức nói.

- Không có gì, bỗng nhiên nhớ đến một câu, miệng nam nhân, quỷ lừa gạt!

Long Ngọc lắc đầu.

- Ngươi nghe ai nói? Lời nói không đáng tin vậy mà ngươi cũng nghe?

Vương Khả phản bác để che giấu sự lúng túng.

Ngay khi hai người đi về phía trước. Ở trong rừng cây phía trước bỗng nhiên có tiếng kêu.

- Đừng cho hắn chạy mất!

- Yên tâm, ta đã dùng pháp thuật ngăn cổ họng hắn lại, hắn không kêu được!

- Nhanh!