Ma Tôn đang muốn truyền một chút chân nguyên.
- A, đủ rồi, đủ rồi, lão đại, đừng truyền nữa, ta sắp không chịu nổi.
Bỗng nhiên Vương Khả cả kinh kêu lên.
Ma Tôn.
-... !
Ta còn chưa bắt đầu đâu, ngươi đã không chịu nổi?
Bành!
Nhìn lại, bỗng nhiên Vương Khả nhảy ra, quần áo quanh người phồng lên, sắc mặt ửng hồng, giống như có vô số lực lượng rót vào.
Bàn tay Ma Tôn đang giơ giữa không trung, nàng há miệng sửng sốt, ta không truyền chân nguyên có ngươi, cái vẻ mặt đó của ngươi là sao, đúng là diễn quá xuất sắc?
- Đa tạ lão đại ban thưởng lực lượng cho ta!
Vương Khả cung kính thi lễ.
Quay đầu, bỗng nhiên Vương Khả dùng ánh mắt hung ác nhìn về phía Xà Vương.
- Đến đây, Xà Vương, đồ chán sống! Lão đại ta cho ngươi cơ hội giải thích, nhưng ngươi dám vu khống lão đại ta? Nếu ngươi muốn chết, hôm nay, ta sẽ tiễn ngươi lên đường!
Vương Khả vô cùng hung hăng quát.
Tiếng rống to này, làm cả bầy rắn kinh hãi xao động.
- Đại, đại vương, chỉ sợ kia là Ma Tôn thật!
- Đúng vậy, đại vương, nếu không phải thì sao Vương Khả lại lớn lối như thế chứ?
- Vương Khả chỉ là Tiên Thiên Cảnh, hắn không muốn sống nữa sao?
- Đại vương, ngài nhanh xin lỗi Ma Tôn đi!
...
...
...
Một đám xà tướng khẩn trương nói.
Chẳng lẽ Xà Vương không khẩn trương sao? Lúc này Xà Vương cũng căng thẳng muốn chết, quan trọng nhất là Vương Khả biểu diễn đi vào lòng người quá, kỹ thuật diễn này, làm ai cũng tin răm rắp.
Nhưng, Xà Vương chung quy là Xà Vương, ăn muốn còn nhiều hơn đám rắn bên kia.
- Ta muốn thử xem, ta muốn thử!
Xà Vương dữ tợn bước về phía trước.
Một câu thử này đã bại lộ Xà Vương sợ hãi, Vương Khả thở dài, biết mình đã dọa cho Xà Vương sợ mất mật, sau đó, đây là đến lúc mình hi sinh.
- Thứ không biết sống chết, qua đây cho ta, đợi lát nữa đánh nhau không được làm nước văng đến người lão đại, qua đây!
Vương Khả đi về phía cuối mặt băng.
Lúc này Xà Vương không cãi lại. Nó không dám trêu chọc Ma Tôn giả kia, lỡ may không phải giả thì sao?
Không làm nước tung tóe, vậy thì rất nhiều chiêu không dùng được, chỉ có thể dùng một chiêu đơn giản nhất.
- Đuôi rắn đánh biển!
Xà Vương rống to một tiếng.
Đuôi rắn khổng lồ từ trong biển duỗi ra, thân rắn vặn vẹo, đuôi rắn khổng lồ từ trên trời giáng xuống, muốn đánh chết Vương Khả trong nháy mắt.
Uy lực Kim Đan Cảnh đỉnh phong, cộng thêm man lực của yêu thú, Xà Vương tin chắc rằng, trên đời này không có Kim Đan Cảnh nào dám đón đỡ, nếu Vương Khả trốn, có nghĩa là hắn lừa ta, vậy thì chết đi!
- Hô!
Đuôi rắn xé gió, cuốn lên một trận gió lớn, mắt thấy sắp đập chết Vương Khả.
Cách đó không xa, sắc mặt Ma Tôn dưới mặt nạ thay đổi.
Mà Vương Khả thì giống như Ma Tôn rót lực lượng vào, muốn phát tiết ra ngoài.
- Phá cho ta ~~~~~~~~~~~!
Vương Khả kêu to một tiếng, dùng nắm đấm nghênh đón.
- Oanh ~~~~~~~!
Một tiếng nổ vang thật lớn, làm bầy rắn kinh hãi.
Mặc dù bọn nó rất sợ hãi, nhưng tất cả đều trừng lớn mắt lên nhìn.
Nhìn lại đuôi rắn không lồ đang dừng lại, nắm đấm của Vương Khả đã chặn lại đuôi rắn. Mà khối băng dưới chân Vương Khả, phải chịu lực lượng lớn như vậy mà cũng không vỡ nứt.
Xà Vương trừng to mắt nhìn về phía Vương Khả.
- Cái này, cái này, không có khả năng!
Cách đó không xa, Ma Tôn cũng trừng to mắt, sao lại thế này? Không phải Vương Khả chỉ là Tiên Thiên Cảnh thôi sao? Vì sao hắn không bị thương? Ngay cả cánh tay cũng không hề cong xuống?
- Bành!
Bỗng nhiên trong cơ thể Vương Khả có một tiếng nổ vang lên, một cỗ khí lưu to lớn phồng lên.
- Tiên Thiên Cảnh, đệ bát trọng?
Ma Tôn trừng to mắt.
Mẹ nó, ngươi chẳng những không bị gì cả, lại còn đột phá tu vi? Vì sao?
Xà Vương chậm rãi rút cái đuôi về, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Vương Khả, một đòn kinh khủng của hắn, dù Kim Đan Cảnh Đỉnh Phong cũng không dám nhận, vậy mà Vương Khả lại chẳng sao? Đây không phải là điều đáng sợ nhất, đáng sợ hơn là băng cứng dưới chân hắn cũng không hề bị vỡ?
Xà Vương không biết là lực lượng của hắn bị trọc chân khí trong người Vương Khả hấp thu hết, nên lực lượng không truyền đến băng cứng bên dưới. Cũng vì vậy, Xà Vương mới có cảm giác là do Ma Tôn bảo vệ băng cứng không bị vỡ. Nếu không thì không thể giải thích được.
Không tiếng động tạo ra một tảng băng cứng lớn thế này cũng phải có tu vi Kim Đan Cảnh, nhưng dưới một đòn của hắn, có thể làm băng cứng không bị vỡ, chỉ có Nguyên Anh Cảnh trở lên mới làm được!
Cái người đeo mặt nạ giả Ma Tôn là Nguyên Anh Cảnh trở lên sao? Giả sao? Chưa chắc! Một đại lão Nguyên Anh Cảnh muốn đối phó hắn còn cần phải giả mạo Ma Tôn sao? Chẳng lẽ rảnh rỗi đến nhức trứng?
Ma Tôn? Hắn là Ma Tôn thật?
Xà Vương nghĩ đến đây, lập tức kinh hãi đến mức sắc mặt thay đổi.
- Lão đại, thật xin lỗi, ta lãng phí chân nguyên ngài rót vào, không thể giết chết Xà Vương mắt mù kia, một đòn của hắn đã giúp ta luyện hóa chân nguyên ngài rót vào, giúp ta đột phá tu vi! Lão đại, nếu không ngài rót thêm một cỗ lực lượng nữa, ta đảm bảo, lần này ta sẽ không lãng phí chân nguyên của ngài nữa, ta sẽ xé xác Xà Vương!
Vương Khả lập tức nói với Ma Tôn.
Ma Tôn.
-... !
Sắc mặt Xà Vương thay đổi hoàn toàn, là thật! Hắn là Ma Tôn thật! Nếu không, sao Vương Khả chịu được một đòn của mình. Hắn chỉ đưa một cỗ lực lượng đã đáng sợ đến vậy, nếu Ma Tôn tự mình ra tay…!
- Ma Tôn ở trên, tiểu xà không biết sống chết, mạo phạm Ma Tôn, xin Ma Tôn tha tội, tiểu xà oan uổng!
Xà Vương lập tức hoảng sợ quỳ xuống hành lễ với Ma Tôn.
- Ma Tôn thứ tội!
Một đám xà tướng dẫn theo bầy rắn lập tức quỳ xuống bái.
Ma Tôn.
-... !
Ma Tôn cổ quái nhìn về phía Vương Khả, làm sao, ngươi bốc phét một trận, Ma Tôn giả như ta lại biến thành Ma Tôn thật?
Phía Bắc đảo Thần Long!
Toàn bộ bầy rắn tụ tập trên bãi cát phía Bắc.
Vương Khả, Ma Tôn đứng ở trên đầu Xà Vương.
- Xà Vương, ngươi đi đứng ổn định lại được không? Trên đầu ngươi cứ nghiêng ngả vậy? Có phải ngươi muốn hất ta và lão đại xuống không?
Vương Khả quát mắng Xà Vương ở dưới chân.
- Không, không dám! Vừa rồi ta va phải hòn đá lớn, nên hơi lắc lư!