Bất Diệt Thần Vương

Chương 425: Khí Chất Giống Nhau Như Đúc.




Vương Khả kích động nói.

- Ta không biết làm gì cả!

Sắc mặt Long Ngọc khó coi nói.

- Ngươi không cần làm gì cả, chỉ cần đứng đó là được, ta bốc phét…, không, ta nói chuyện cho! Không phải ngươi là thị nữ của Ma Tôn sao? Bình thường Ma Tôn bước đi có tạo hình gì đặc biệt không? Có tư thế như thế nào? Ngươi cứ nhớ rồi làm theo là được!

Vương Khả giải thích.

Long Ngọc.

-... !

- Yên tâm, có chỗ tốt ta sẽ chia cho ngươi! Con người ta rất hào phóng, dù ngươi chỉ cần đứng làm cảnh là được, nhưng ta tám ngươi hai! Được không?

Vương Khả cười nói.

Long Ngọc.

-... !

- Sao vậy? Vẻ mặt đó của ngươi là sao?

Vương Khả cau mày nói.

- Ngươi, ngươi thật to gan!

Long Ngọc cổ quái nói.

Ngươi lấy tám phần! Ta hai phần?

- Ha ha, đương nhiên rồi, đến lúc đó ta đấu trí đấu dũng với bầy rắn, ngươi chỉ đứng đó làm cảnh là được! Đổi lại người khác chỉ được một phần thôi! Nhưng ngươi đã từng cứu mạng ta, ta chia cho ngươi hai phần! Ngươi không cần cảm động! Đây là điều ta nên làm!

Vương Khả vừa cười vừa nói.

Long Ngọc.

-... !

Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta đang khen ngươi?

Cứ như vậy, dưới sự thúc dục của Vương Khả, Long Ngọc mặc áo bào đen và mặt nạ ác quỷ mà Vương Khả chuẩn bị vào.

- Chậc chậc, không hổ danh là nha hoàn của Ma Tôn, diễn khí chất của Ma Tôn giống như đúc, đúng, chính là dáng vẻ cao ngạo kiêu căng này! Đúng, quá giống, giống quá! Long Ngọc, lần này kiếm được bao nhiêu tiền là nhờ vào ngươi đấy!

Vương Khả kích động nói.

Long Ngọc.

-... !

Vương Khả thúc giục, hai người nhanh chóng ra động băng.

Vương Khả dùng phi kiếm đẽo một cái xe trượt tuyết.

- Thuyền nhỏ này nhanh hơn, ta qua chèo thuyền, ngươi chỉ đường, Thần Long Đảo ở đâu, Xà Quật ở đâu, ngươi chỉ đường đi!

Vương Khả thúc giục.

Long Ngọc mặc quần áo của Ma Tôn trầm ngâm một lát, cuối cùng chỉ về một phương hướng.

- Được, ngồi vững vào!

Vương Khả kích động nói.

- Hô!

Thuyền nhỏ được Vương Khả điên cuồng chèo đi, giống như một mũi tên phóng về phía trước.

Long Ngọc ngồi ở mũi thuyền, trong lòng sắp hỏng mất, Long Ngọc nằm mơ cũng không ngờ rằng, có ngày mình sẽ giả mạo Ma Tôn? Mà mục đích giả mạo Ma Tôn là vì muốn lừa tiền? Lừa tiền của một đám súc sinh? Ta không có mặt mũi nữa sao?

Mẹ nó, ta đang làm cái gì thế này? Cái tên Vương Khả này là kỳ hoa từ đâu đến vậy?

Phía Bắc đảo Thần Long, phương hướng Xà Quật.

Mặc dù Xà Vương dẫn theo một đám xà tướng ra ngoài cướp bóc, nhưng vẫn còn một đám xà tướng ở nhà trông giữ Xà Quật.

- Tỉnh táo lên, Xà Vương mới đi khỏi nhà là các ngươi lười biếng liền sao? Lỡ may có người đến cướp bóc thì phải làm sao?

Một xà tướng lạnh lùng nói.

- Tạch tạch tạch két!

Bầy rắn lập tức nhe răng, giống như nói, nếu kẻ nào dám đến cướp, chúng ta sẽ độc chết hắn.

- Còn nữa, xà vệ tuần tra bên ngoài phải liên tục quay về báo cáo, trên đường đi có thấy Vương Khả không? Các ngươi không biết sao? Bây giờ Đại Vương hận chết Vương Khả! Ma Tôn không rõ sống chết, cuối cùng đại vương không cần nhịn nữa, có thể giải quyết Vương Khả kia!

Con rắn kia trợn mắt nói.

- Tạch tạch tạch két!

Bầy rắn nhao nhao gật đầu.

Đúng lúc này, một con xà độc rít lên báo động.

- Hả?

Đám Xà Tướng nghiêng đầu nhìn.

Bọn họ nhìn thấy một con thuyền nhỏ thấp thoáng trong sương mù.

- Đồ chán sống, dám đi vào Xà Quật, bắt lại cho ta.

Một Xà Tướng trừng mắt lên quát.

- Không được!

Bỗng nhiên một Xà Tướng khác cả kinh kêu lên.

Bầy rắn sững sờ, không hiểu vì sao hai Xà Tướng lại hạ hai lệnh khác nhau?

Trong lúc bầy rắn đang bạo động, con thuyền nhỏ kia đã chèo đến gần. Đó là con thuyền được làm bằng băng, trên thuyền có hai người.

Bầy rắn nhìn thấy đầu thuyền có một bóng người áo đen, đeo mặt nạ ác quỷ.

Dáng vẻ này, thân hình này, bộ quần áo này?

Trong nháy mắt, đám Xà Tướng sợ đến choáng váng.

Dù sao, hình ảnh một năm trước đên đảo Thần Long còn rõ như in trước mắt! Chính là người này, một chiêu đã tóm được Xà Vương, chỉ nói một câu thôi Xà Vương đã run lẩy bẩy.

Thiên hạ này, người có thể làm cho Xà Vương nghe răm rắp, cũng chỉ có hắn.

- Ma, Ma Tôn?

Đám rắn cả kinh kêu lên.

- Xà Tướng, đó là Vương Khả, người chèo thuyền là Vương Khả!

Có một con xà nhỏ kêu lên.

Bọn họ nhìn thấy Vương Khả không chèo thuyền nữa, hắn đi đến trước mặt Ma Tôn.

- Lão đại, đã đến Xà Quật, ở ngay chỗ này!

Vương Khả chỉ Xà Quật cách đó không xa.

- Vương Khả, quả nhiên ngươi không chết, ngươi còn dám đến đây?

Một đám Xà Tướng dữ tợn nói.

Nhưng nhìn thấy Vương Khả hành lễ với Ma Tôn, đám xà tướng kia không dám làm càn.

Ma Tôn không nói chuyện, ánh mắt lạnh lẽo cô quạnh nhìn xung quanh.

- Lão đại, ngài đừng vội, thuộc hạ đi hỏi bọn chúng!

Vương Khả trịnh trọng nói.

Vừa nói, Vương Khả nhìn về phía bầy rắn.

- Xà Vương của các ngươi đâu? Kêu nó ra đây! Không thấy ai đến đây sao? Hả?

Vương Khả vênh váo hống hách quát mắng, làm cho đám Xà Tướng biến sắc.

- Tê tê tê tê!

Bầy rắn bốn phía xung quanh tức giận le lưỡi, nhưng bị đám Xà Tướng ngăn lại, không làm loạn.

Ma Tôn? Là Ma Tôn? Vương Khả gọi hắn là lão đại? Chẳng lẽ Vương Khả là thân tín của Ma Tôn? Nếu không thì không thể gọi bằng cái tên thân mật như vậy?

Là giả sao?

Không thể nào? Ở Ma Giáo này, ai dám giả mạo Ma Tôn chứ? Chẳng phải là tự tìm cái chết? Sẽ bị toàn bộ Ma Giáo đuổi giết!

Hơn nữa, câu đầu tiên mà Vương Khả nói là muốn tìm Đại Vương! Còn thái độ kia nữa, không phải là Ma Tôn thì là ai?

- Đi nhanh, thông báo cho Đại Vương quay về nhanh!

Một Xà Tướng nói với Xà Tướng bên cạnh.

Con rắn kia lập tức lặng lẽ chui vào trong biển, đi tìm Xà Vương.

Vương Khả cũng nhìn thấy, nhưng, không hề quan tâm.

- Sao vậy? Xà Vương ngon rồi? Lão đại ta tự mình đến, hắn cũng không ra tiếp đón?

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Tê tê tê tê! Vương Khả, sao ngươi lại ở đây? Ngươi còn dám đến xà quật?

Một Xà Tướng lạnh lùng nói.

- Lão đại, đám xà này như đang kéo dài thời gian! Lần này Xà Vương tham gia tạo phản, ta thấy không cần điều tra nữa, trực tiếp định tội hắn! Đám xà bên kia chính là đồng đảng! Nếu không thì giết luôn cũng được?