Bản thân Ma Tôn bị trọng thương, liên tục nôn ra máu.
- Sắc Dục Thiên? Ta đã cho ngươi cơ hội, vậy mà ngươi vẫn hợp tác với chính đạo đánh lén ta? Ngươi tìm chết!
Ma Tôn căm hận nói.
- Sắc Dục Thiên, ngươi gạt ta, ngươi nói ta mở ra long mạch là vì giúp ngươi đối phó Độ Huyết Tự! Nhưng ngươi dùng để hợp mưu với chính đạo, lừa gạt Ma Tôn? Sắc Dục Thiên, ngươi tự tìm cái chết!
Tử Bất Phàm gầm to.
Nhưng, Sắc Dục Thiên hoàn toàn không quan tâm đến Tử Bất Phàm, mà chỉ đứng chung với Tử Trọng Sơn, gắt gao đánh thẳng vào lồng năng lượng ngoài Ma Tôn, lồng năng lượng lung lay sắp vỡ.
Ma Tôn đã hộc máu, bị Trần Thiên Nguyên, Tử Trọng Sơn, Sắc Dục Thiên đánh đến, tình hình rất nguy hiểm.
- Ma Tôn, xin lỗi, bây giờ Ma giáo bị ngươi làm cho ma không giống ma, đã mất đi huyết tính, giáo chủ như ngươi không xứng chức! Đừng trách chúng ta đẩy ngã ngươi!
Sắc Dục Thiên lạnh lùng nói.
Ma Tôn dùng ánh mắt sát khí nhìn Sắc Dục Thiên, thế nhưng giờ phút này, Ma Tôn
trúng kịch độc, bị ba đại tuyệt thế cường giả áp chế, cũng không làm gì được Sắc Dục Thiên.
- Trần Thiên Nguyên, đánh kiếm cương của ngươi ra, ta biết, ngươi còn thủ đoạn khác, giết Ma Tôn, nhanh!
Tử Trọng Sơn nhìn về phía Trần Thiên Nguyên kêu lên.
Sắc mặt Trần Thiên Nguyên thần phức tạp nhìn tình hình trước mắt.
Hít một hơi thật sâu, Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
- Thu kiếm!
- Oanh!
Trần Thiên Nguyên cất kiếm trong nháy mắt, trường kiếm vào vỏ, không ra tay nữa.
- Ngươi, ngươi làm gì?
Tử Trọng Sơn kinh ngạc nói.
Ngay lúc quan trọng, ngươi phải dùng hết sức giết chết Ma Tôn chứ? Sao ngươi không ra tay?
Ma Tôn cũng ngạc nhiên nhìn về phía Trần Thiên Nguyên.
Lại nhìn thấy Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
- Tử Trọng Sơn, ngươi mời ta đên sđối phó Ma Tôn, ta đồng ý với ngươi! Là vì chính đạo trường tồn! Chém yêu tru ma! Ta không thể từ chối! Nhưng, ngươi lừa ta, ngươi hợp tác với đường chủ ma giáo? Ta không chấp nhận được!
- Cái gì mà không thể chấp nhận được? Chỉ cần giết chết ma đầu kia là vì thương sinh chính đạo!
Tử Trọng Sơn trừng mắt lo lắng nói.
- Không, Sắc Dục Thiên nói với Ma Tôn, ta đã nghe được, bọn họ là cuộc chiến nội bộ ma giáo! Trần Thiên Nguyên ta tuyệt đối không giúp ma giáo tranh đoạt! Ta là đệ tử chính đạo! Cả đời là đệ tử chính đạo! Giúp ma giáo giết kẻ địch? Ta không làm được! Vì vậy, lần này ngươi lừa ta đến! Ta tự đi ra, cũng không tính là có lỗi với ngươi, ngươi lừa ta trước!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Ngươi!
Tử Trọng Sơn trừng mắt cả giận nói.
- Tông chủ, đây là cơ hội ngàn năm có một!
Mạc Tam Sơn cũng lo lắng nói.
Trần Thiên Nguyên lạnh lùng nói.
- Chính là chính! Ma là ma! Giậu đổ bìm leo, ta có thể nhịn, là vì thương sinh chính đạo! Có thể giúp các ngươi giết địch? Ta không làm được, tín ngưỡng của ta không cho phép ta làm vậy!
Trần Thiên Nguyên nói xong, dậm chân bay lên không trung, hiển nhiên, không quan tâm đến cuộc chiến nữa.
- Ngươi, Trần Thiên Nguyên, ngươi có bệnh sao! Đây là cơ hội tốt đấy!
Tử Trọng Sơn cực kỳ ảo não.
Ma Tôn nhìn về phía Trần Thiên Nguyên rời đi, cũng vô cùng bất ngờ.
Nơi xa, Vương Khả trên cao ốc đỉnh, lại là cảm thán nói.
- Vẫn là ta sư tôn hơi đẹp trai nhất! Đại trượng phu có thể làm, nhưng không phá nguyên tắc! Hai con hàng Tử Trọng Sơn, Mạc Tam Sơn kia lừa sư tôn ta đến làm tay chân, còn không nói cho hắn biết sự thật? Các ngươi làm mồng một, đừng trách sư tôn ta mười lăm! Đáng đời!
- A, ha ha ha, Sắc Dục Thiên, Tử Trọng Sơn? Bây giờ các ngươi làm được gì ta?
Giọng nói lạnh lùng của Ma Tôn chứa đầy sát khí.
- Đừng nghe hắn nói bậy, Ma Tôn trúng độc của ta, càng dùng pháp lực, trúng độc càng sâu, nhanh, mau giết hắn!
Mạc Tam Sơn lo lắng thúc giục.
Chỉ thấy vòng bảo hộ bên ngoài Ma Tôn dần khôi phục, Ma Tôn chuẩn bị ra tay!
- Hừ, huyết long, ra!
Sắc Dục Thiên kêu to một tiếng.
- Graoo ~~~~~~~~~~~~!
Huyết long dưới chân Sắc Dục Thiên rít lên một tiếng, rời khỏi chỗ hắn, bay thẳng về phía Ma Tôn.
Long mạch huyết long giống như bị Sắc Dục Thiên khống chế, không chút do dự đụng vào vòng bảo hộ bên ngoài Ma Tôn.
- Oanh ~~~~~~~~~~~~~~!
Lực lượng va chạm kinh khủng làm cho vòng bảo hộ thủng trăm ngàn lỗ lần nữa.
Uy lực của Huyết Long lớn thế nào? Mặc dù trước đó Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y không dám dùng hết sức, nhưng cũng phải hai đường chủ dẫn một đám đệ tử ma giáo mới trấn áp được, uy lực lớn mạnh làm Ma Tôn rơi vào chỗ khó lần thứ hai.
- Sắc Dục Thiên, ngươi luyện huyết long hoàn toàn không vì đối phó với Độ Huyết Tự, mà muốn đối phó với Ma Tôn!
Tử Bất Phàm ở cách đó không xa giận dữ nói.
- Hừ!
Sắc Dục Thiên không quan tâm đến Tử Bất Phàm.
Nơi xa, Vương Khả lại mở to hai mắt nhìn.
- Khó trách, Tử Trọng Sơn để mặc cho Sắc Dục Thiên tàn sát tất cả mọi người trong hội trường đại hội Long Môn để luyện hóa huyết long. Hóa ra Tử Trọng Sơn cố ý làm vậy? Hắn vì đối phó Ma Tôn? Cho nên mở một con mắt nhắm một con mắt?
- Ầm ầm!
Tử Trọng Sơn, Sắc Dục Thiên, long mạch huyết long, bao vây Ma Tôn ở giữa!
Trên bầu trời Trần Thiên Nguyên cũng thấy rõ thế cục giờ phút này, nhưng, Trần Thiên Nguyên không ra tay.
- Phốc!
Ma Tôn lại phun một ngụm máu tươi ra.
- Ma Tôn sắp không chịu nổi, độc trong người hắn càng dùng sức thì trúng độc càng nhanh, chỉ cần các ngươi ngăn Ma Tôn một lúc, chắc chắn hắn phải chết, chặn hắn lạ, ha ha ha!
Mạc Tam Sơn cười to nói.
- Ầm ầm!
Sau mặt nạ ác quỷ, Ma Tôn lần thứ hai hộc máu, vòng bảo vệ sắp không chịu nổi. Hiển nhiên hắn càng ngày càng yếu.
Nếu tiếp tục giằng co, chỉ sợ Ma Tôn sẽ vẫn lạc ở đây.
Vương Khả nhìn xong cũng chẳng còn cách nào, hắn chỉ là một Tiên Thiên Cảnh, còn làm thế nào được? Chỉ còn cách ngồi đợi kết quả! Chỉ tiếc, núi dựa lớn trong ma giáo của hắn sắp xong đời!
Ta còn trông cậy vào việc Ma Tôn đến cắt băng cho ta? Chẳng lẽ kế hoạch bị ngâm nước nóng?
- A, ha ha ha, tốt, tốt, tốt, lần đầu tiên có người ép ta đến mức này!
Ma Tôn vừa thổ huyết vừa cười lạnh nói.
- Ma Tôn, đây cũng lần cuối cùng! Vì giết ngươi, ta đã tính toán từ rất lâu!
Tử Trọng Sơn lạnh lùng nói.