Vương Khả lo lắng nói.
- Ta?
Sắc mặt hòa thượng Giới Sắc cứng đờ.
Đâu có chuyện gì liên quan đến ta.
- Oanh!
Ngay lúc này, quan tài trong miếu nổ tung, khắp người Trương Ly Nhi bùng lên lửa đỏ, quần áo xinh đẹp lộng lẫy, bước chân đi ra.
- Trương, Trương Ly Nhi!
Sắc mặt Vương Khả khó coi, nói.
Cách đó không xa, Mộ Dung Lục Quang còn chưa kịp nổi giận, Trương Ly Nhi đã đi ra.
"Vương Khả, chúng ta cũng nên tính sổ với nhau.
Trương Ly Nhi lạnh giọng nói.
- Chúng ta tính toán cái gì? Ta không nợ ngươi! Ngươi còn đánh ngất thuộc hạ của ta? Bọn họ trêu chọc gì ngươi?
Vương Khả tức giận nói.
Trong miếu, đám thuộc hạ của Vương Khả, toàn bộ hôn mê.
- Ta không đánh bọn họ ngất xỉu!
Trương Ly Nhi trầm giọng nói.
- Không phải ngươi, là ai?
Vương Khả vô cùng tức giận.
Trong miếu chỉ có các ngươi ở bên trong, không phải ngươi thì là ai?
- A di đà phật, trong miếu còn có Chu Yếm!
Hòa thượng Giới Sắc lập tức chen miệng nói.
- Chu Yếm?
Lông mày Vương Khả nhíu lại.
Chu Yếm đâu? Không phải vừa rồi trốn trong miếu sao? Sao lại biến mất?
- Cứu mạng, Vương Khả, cứu ta với!
Trên cây đại thụ cách đó không xa vang lên tiếng kêu cứu.
Tất cả mọi người nhìn lại, thấy một người áo đen đang túm chặt Chu Yếm, muốn bắt Chu Yếm đi, đáng tiếc bị Chu Yếm mở miệng cầu cứu.
- Yêu nghiệt to gan? Dám trộm người trước mắt ta?
Hòa thượng Giới Sắc trừng mắt, muốn ra tay.
Hòa thượng kia muốn ra tay, người áo đen cũng chấn động, như đang ngạc nhiên nhìn về phía hòa thượng Giới Sắc.
- Mạc điện chủ, ngươi bắt Chu Yếm làm gì?
Vương Khả tò mò hỏi.
Người áo đen muốn chạy trốn bỗng nhiên cứng đờ, quay đầu nhìn về phía Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi nói ta là ai?
Người áo đen khàn khàn nói.
- Mạc điện chủ, ngươi xúi dục Mộ Dung Lục Quang đến quấy rối ta, sau đó ngươi lặng lẽ trộm Chu Yếm đi? Đây là chuyện mà con người có thể làm ra được sao? Ngươi đường đường là đại lão Nguyên Anh Cảnh, nếu muốn cướp người thì trực tiếp cướp là được? Ta không đánh lại ngươi! Vì sao cần phải lén lút trộm người như thế? Ngươi hơi quá đáng rồi đấy!
Vương Khả lập tức quát mắng.
- Vương Khả, dựa vào đâu mà ngươi nói ta là Mạc Tam Sơn!
Người áo đen phẫn nộ nói.
- Lần này ngươi đã thay giày! Nhưng cái tay đang xách Chu Yếm kia, trên tay đeo đồng hồ Rolex, không, là vòng tay trữ vật kia vẫn giống như cũ!
Vương Khả tò mò nói.
Người áo đen nhìn vòng trữ vật trên tay, tức giận vén mũ lên, mẹ nó, cái tên Vương Khả bệnh tâm thần này, ta giấu mặt mà ngươi cũng nhận ra?
- Mạc điện chủ, những lời Vương Khả mới vừa nói đều là thật sao? Vì sao ngươi lại xúi dục đại sư huynh đến quấy rối Vương Khả? Còn ngươi lặng lẽ trong bóng tối bắt người? Mục đích của ngươi là gì?
Một đệ tử Thiên Lang Tông trợn mắt nói.
Ngay lúc này, Mộ Dung Lục Quang đã đến giây phút quan trọng để đột phá, ngọn lửa trên người bắn ra bốn phía, giống như đi vào trạng thái nhập định,
- Ta? Ta cũng là…
Mạc Tam Sơn nhìn Chu Yếm trong tay mình, sắc mặt trở nên khó coi.
- Mạc Tam Sơn, lời đồn ta và Vương Khả là do ngươi tung ra đúng không? Ngươi dám vu khống thanh danh của ta?
Trương Ly Nhi trừng mắt nhìn Mạc Tam Sơn.
- Trương, Trương Ly Nhi, sao ta lại vu khống ngươi, là Vương Khả nói!
Sắc mặt Mạc Tam Sơn trở nên khó coi.
Con mẹ nó, tất cả là do Vương Khả nói cho ta biết ở Chu Tiên Trấn, nói ngươi điên cuồng theo đuổi hắn.
- Vương Khả luôn phủ nhận, là ngươi tung tin! Ngươi còn dám lừa ta.
Cả người Trương Ly Nhi bốc lên ngọn lửa màu đỏ.
- Ta chưa hề nói!
Mạc Tam Sơn buồn bực nói.
- Mạc điện chủ, ngươi quay về Thiên Lang Tông, xúi dục đại sư huynh đến tìm Vương Khả, không hề nói như vậy, ngươi nói Trương Ly Nhi điên cuồng theo đuổi Vương Khả, còn nói Vương Khả vì Trương Ly Nhi phải chịu 100 chưởng, ngươi nói tình cảm của bọn họ có trời đất làm chứng, còn nói Vương Khả sẽ cưới Trương Ly Nhi, nên đại sư huynh mới phải chạy đến đây kiểm tra.
Người sư đệ kia cau mày nói.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn trở nên khó coi, cái tên Mộ Dung Lục Quang này, những gì ta nói với hắn thì hắn đều kể lại hết sao? Rõ ràng là ta đang dùng phép khích tướng, các ngươi không hiểu ra được à?
- Quả nhiên là ngươi, Mạc Tam Sơn, ngươi dám vu khống ta? Làm bẩn thanh danh của ta?
Lửa quanh người Trương Ly Nhi bùng bên.
- Ngươi nghe ta nói, nghe ta giải thích, chuyện này không liên quan đến ta, là do Vương Khả.
Mạc Tam Sơn kinh hãi kêu lên.
Ngay lúc này, ở phía xa xa có tiên hạc bay đến.
- Lệ… Lệ…
Từng con tiên hạc bay thẳng đến.
Quay lại nhìn, trên đầu mỗi con tiên hạc có một đệ tử Kim Ô Tông đang đứng.
- Đại sư tỷ, chúng ta thấy mây đen ở xa thì đoán là ngươi, vội vã chạy đến đây, cuối cùng cũng tìm thấy được, tốt quá rồi! Chúng ta tìm đại sư tỷ rất vất vả!
Một đệ tử Kim Ô Tông nói.
- Các ngươi tìm ta?
Trương Ly Nhi cau mày nói.
- Đúng vậy, lúc đầu chúng ta cũng không lo lắng, vì các sư đệ trong tông môn nói ngươi ở chung với Vương Khả rất an toàn, nhưng Mạc Tam Sơn lại phái người truyền tin cho đệ tử phụ trách tình báo của chúng ta, nói ngươi trả thù Vương Khả, chết thảm ở Thanh Kinh, nên chúng ta mới phải vội vã đến tìm tỷ!
Người sư đệ kia lập tức giải thích.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn đen thui, đúng là chuyện này do hắn sắp xếp, nhưng lúc đó, hắn nghĩ là Trương Ly Nhi chết rồi!
- Mạc Tam Sơn, hoá ra là ngươi tạo tin đồn nhảm, tất cả đều do ngươi!
Trương Ly Nhi phẫn nộ nói.
- Nghe ta giải thích!
Mạc Tam Sơn cả kinh kêu lên.
- Đệ tử Kim Ô Tông nghe lệnh, kết trận ly hỏa đại trận, bắt tên gian tặc ô nhục trong sạch của ta lại, giết!
Trương Ly Nhi hét lớn một tiếng.
- Oanh!
Trương Ly Nhi lập tức bay lên cao, một cỗ hoả diễm ngập trời xông thẳng về phía Mạc Tam Sơn.
- Ngươi nghe ta nói, nghe ta nói đã!
Mạc Tam Sơn cả kinh kêu lên.
- Oanh ~~~~~~~~~~~~!
Ngọn cây phía xa nhanh chóng bị nổ cháy.
- Đại sư tỷ đã đột phá đến Nguyên Anh cảnh? Quá tốt rồi!
- Tốt cái gì mà tốt, đại sư tỷ vừa mới đột phá, tu vi không ổn định, nhanh bày trận đi, đừng để đại sư tỷ bị Mạc Tam Sơn đánh!
- Vâng!
- Ầm ầm!
Trên bầu trời xảy ra một trận đại chiến điên cuồng.