Một tên đầu trọc khác đề nghị nói.
Ba!
Đồng An An vỗ một tát lên ót tên đầu trọc kia.
- Đàn chủ, sao ngươi đánh ta?
Tên đầu trọc kia buồn bực nói.
- Không biết ta đang bị Ma Tôn truy nã ư? Đệ tử Ma giáo ở Thanh Kinh đều là thuộc hạ Chu Hồng Y! Chúng ta vừa lộ diện, lập tức sẽ bị đệ tử Ma giáo truy sát!
Đồng An An trừng mắt nói.
- Đàn chủ, là ngươi bị truy nã, chúng ta thì không... !
Tên đầu trọc ủy khuất ôm đầu.
- Đánh rắm, Vương Khả há lại không biết chúng ta là cùng một nhóm! Nhìn thấy các ngươi, chẳng phải sẽ biết ta cũng tới? Hơn nữa, chung quanh Vương Khả là nguyên một đám đệ tử Ma giáo, ngươi ám sát được hắn chắc? Còn muốn giẫm lên vết xe đổ ở Chu Tiên Trấn lần trước?
Đồng An An trầm giọng nói.
- Lần trước?
Đám đầu trọc bất giác lạnh cả gáy.
- Đừng có gấp, chờ chút, chúng ta cứ nhìn chằm chằm Vương Khả là được, không bao lâu nữa, Tử Bất Phàm đường chủ liền sẽ tới Thanh Kinh!
Đồng An An híp mắt nói.
- Tử đường chủ tới?
Một tên đầu trọc kinh ngạc nói.
- Không sai, Thanh Kinh có thứ mà Tử đường chủ muốn!
Ánh mắt Đồng An An vẫn nhìn chằm chằm tiểu viện phía xa.
Trong tiểu viện nơi xa.
- Chín đầu!
- Đụng!
Vương Khả và mấy tên đầu lĩnh Ma giáo chính đang đánh mạt chược. Chu Yếm bị trói ở bên, mặt đen cả lại.
Mẹ nó, các ngươi đánh mạt chược thì cứ đánh, sao lại trói ta làm gì?
- Vương huynh đệ, tên Chu Yếm này cứ một mực nói xấu ngươi, trói lại cũng vẫn không ngừng, hay là, chúng ta chặn miệng hắn lại?
Một tên tà ma nhíu mày nói.
- Ta nói đều là sự thật, vừa rồi Vương Khả nói chuyện với ta đệ tử chính đạo, ta ở bên nghe được rất rõ ràng, hắn là đệ tử chính đạo, phó điện chủ Đông Lang Điện Thiên Lang Tông! Các ngươi sao không bắt hắn, trói ta làm gì?
Chu Yếm bực bội kêu hét.
Lời Chu Yếm nói dù là thật, khăng khăng lại không ai tin tưởng. Vương Khả là đệ tử chính đạo? Ngươi mắt mù, hay là ta mắt mù? Hắn là đệ tử chính đạo, chẳng lẽ Chu đường chủ lại nhìn không ra? Ma Tôn nhìn không ra? Một tên tiểu tà ma mới gia nhập Ma giáo như ngươi, há lại có thể vừa liếc mắt liền nhìn ra? Ngươi đang mê sảng gì đấy!
- Được rồi, trước đây Chu Yếm cũng tính là giúp đỡ ta, hắn nhất thời nghĩ quẩn, muốn kêu thì cứ để hắn kêu, rốt cuộc chẳng ai tin cả, chúng ta cứ coi như đang xem khỉ làm trò đi! Hắn cứ luôn gây hoạ, hại mọi người đến cả mạt chược đều không đánh được! Tốt nhất cứ trói lại một đoạn thời gian!
Vương Khả lắc lắc đầu nói.
- Vương huynh đệ, ngươi đúng là bình dị gần ngươi! Thân là đà chủ mà chẳng có chút kênh kiệu nào cả! Huynh đệ chúng ta thật may mắn khi được làm bạn với ngươi!
Tên tà ma ngồi sát bên Vương Khả cười nói.
- Ha ha, đều là nhờ các ngươi nể mặt, tính không được cái gì! Chỉ là lúc trước Chu Yếm có nhắc đến đường chủ số ba Tử Bất Phàm! Hắn sắp đến Thanh Kinh?
Vương Khả nhíu mày hỏi nói.
- Cái đó, thật ra ta cũng không rõ lắm, chẳng qua, Tử đường chủ có một đứa cháu trai, chính là tên quân phiệt họ Tử đang đấu với Vương gia quân các ngươi, Tử đường chủ toàn lực ủng hộ, muốn giúp hắn trở thành chủ nhân vương triều mới! Có vẻ lần này tới là để chiếm lấy Thanh Kinh!
Tên tà ma kia giải thích nói.
- Hả?
Hai hàng lông mày Vương Khả càng nhíu chặt.
Đây là muốn tới khai chiến với đám người đại biểu ca?
- Tử Bất Phàm phái Chu Yếm đến Thanh Kinh chắc cũng là vì chuyện này, chỉ tiếc, Chu Yếm chỉ biết chọc họa! Còn chọc đến trên đầu Vương huynh đệ ngươi!
Tên tà ma lắc đầu nói tiếp.
- Chẳng qua, bây giờ kế hoạch của Tử Bất Phàm bị Vương huynh đệ phá hoại, nói không chừng sẽ đích thân đến, tới lúc đó, Vương huynh đệ ngươi phải chú ý cẩn thận chút!
Tên tà ma phía đối diện dặn dò.
- Tử Bất Phàm không để ý hình tượng, đích thân tới xử lý chuyện này?
Thần tình Vương Khả rất là cổ quái.
Đại lão Nguyên Anh Cảnh đích thân tới, vậy thì còn đấu đá cái khỉ gì nữa!
- Không để ý hình tượng? Ài, chuyện hắn đã quyết, có chín con trâu cũng không kéo lại được! Huống hồ Vương huynh đệ ngươi quả thật đã chọc tới hắn!
Tên tà ma cạnh bên nhỏ giọng nói.
- Ta? Ta chọc hắn lúc nào?
Vương Khả sững sốt.
- Không phải ngươi, là thủ hạ ngươi, tân đàn chủ Thần Long Đảo, Nhiếp Thanh Thanh!
Tên tà ma cạnh bên thấp giọng nói.
- Ý gì?
Vương Khả sững sờ.
- Ngươi không biết?
Tên tà ma cạnh bên kinh ngạc nói.
- Biết cái gì mới được?
Vương Khả cổ quái nói.
Vương Khả ngửi được mùi bát quái nồng nặc.
- Đường chủ Tử Bất Phàm có ý với đường chủ Chu Hồng Y! Theo đuổi Chu đường chủ đã lâu mà không được! Bây giờ, Chu đường chủ có Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm đường chủ càng thêm không hi vọng!
Tên tà ma cạnh bên giải thích nói.
Vương Khả trợn tròn mắt, ta nghe thấy cái gì vậy?
- Ngươi nói, Tử Bất Phàm là tên gay?
Vương Khả sững sốt.
- Gay? Cái gì gay? Tử Bất Phàm đường chủ chính là đại mỹ nhân nổi danh ở Ma giáo, đáng tiếc, theo đuổi Chu đường chủ lâu như thế mà vẫn không được! Giờ chính cung nương nương Nhiếp Thanh Thanh nhập ma, nàng càng không hi vọng!
Tên tà ma cạnh bên giải thích nói.
- Ách, Tử Bất Phàm là nữ! Ta còn tưởng... !
Thần sắc Vương Khả càng thêm cổ quái.
- Nhiếp Thanh Thanh là thuộc hạ của ngươi, ngươi nói xem, Tử Bất Phàm có thể nhìn ngươi thuận mắt được không? Vì sao Tử Bất Phàm cứ phải chấp nhất đối với bảo tọa Đại Thanh vương triều? Không phải là vì trước kia Đại Thanh vương triều do Chu Hồng Y chống lưng? Năm đó, Tử Bất Phàm cũng chung tay giúp đỡ Chu Hồng Y chống lưng cho Đại Thanh vương triều, kể ra, đây là một phần tưởng niệm của Tử Bất Phàm đối với Chu Hồng Y! Tử Bất Phàm để cháu trai mình xưng bá, không phải là muốn lưu lại phần tưởng niệm đó ư?
Tà ma phía đối diện nói.
- Nhiếp Thanh Thanh là thủ hạ của ngươi, thân thích Vương gia của ngươi lại muốn đánh đứt tưởng niệm của Tử Bất Phàm, chậc chậc, Vương huynh đệ, ngươi phải cẩn thận mới được! Nếu ta đoán không sai, qua một đoạn thời gian ngắn, Tử Bất Phàm nhất định sẽ tìm ngươi gây sự!
Tà ma cạnh bên nhắc nhở nói.
Vương Khả:
-... !