Bất Diệt Thần Vương

Chương 317: Chu Yểm tới giúp ta




Vừa rồi đám kiếm tu kia xuất kiếm, thiếu chút dọa cho Chu Yếm vãi cả ra quần.

- Vương huynh đệ, ngươi có gì phân phó?

Kiếm tu áo xanh cầm đầu nhìn Vương Khả hỏi.

Vương Khả hiếu kỳ nhìn lại kiếm tu áo xanh:

- Ngươi là... ?

- Ha ha ha ha, Vương huynh đệ, ngươi không nhớ ta? Cũng đúng, tính ra cũng đã hơn một năm, lúc đó bộ dạng ta còn da bọc xương, ngươi quên rồi? Thần Long Đảo! Ta và bọn Thiết Lưu Vân cùng bị giam trong đại lao Thần Long Đảo, là ngươi cứu chúng ta, Vương huynh đệ nghĩa bạc vân thiên, xâm nhập ma huyệt cứu giúp đồng đạo, làm việc tốt không lưu danh! Tại hạ là đại sư huynh Tương Thốn Tông, Triệu Tứ!

Nam tử áo xanh cười nói.

- Tương Thốn Tông? Triệu Tứ?

Vương Khả sững sốt.

- Tương Thốn Thông chúng ta chỉ là một tiểu tiên môn bình thường, so ra thì kém xa tiên môn đỉnh cấp như Thiên Lang Tông, nhưng, chúng ta cũng là một phần tử của chính đạo! Lần này Tương Thốn Tông chúng ta phụ trách giám thị Thanh Kinh! Không ngờ lại có thể gặp được Vương huynh đệ, đúng là quá khó được!

Triệu Tứ cười nói.

- Thì ra là Triệu Tứ huynh đệ!

Vương Khả cổ quái nói.

- Vương huynh đệ khách khí, Vương huynh đệ, ta biết tên Chu Yếm này, lúc ở Thần Long đảo hắn từng muốn hại ngươi! Đã nhập ma rồi còn định nhúng tay vào chuyện vương quyền nhân gian, giữ lại hắn làm gì? Trực tiếp chém đi là xong!

Triệu Tứ nói.

Chu Yếm sợ toát cả mồ hôi.

- Không, các ngươi hiểu lầm rồi! Chu Yếm không phải đang can nhiễu vương quyền, hắn tới giúp ta!

Vương Khả lắc đầu nói.

n oán giữa mình và Chu Yếm sớm đã thanh toán xong, dù không đến mức phải giúp hắn, nhưng không nhìn mặt tăng cũng phải nhìn mặt phật! Hắn là cháu trai Chu Hồng Y, nếu chết ở chỗ khác, mình mặc kệ cũng không sao, nhưng nếu chết ở trước mặt mình, quay đầu bị Chu Hồng Y trách tội thì phải làm sao?

- Hắn tới giúp ngươi?

Đám kiếm tu nhíu mày, kinh ngạc nhìn sang Chu Yếm.

- Đúng, đúng, ta …. ta tới giúp Vương Khả!

Chu Yếm lập tức kích động nói.

Dù chỉ có một tia hi vọng sống sót, Chu Yếm cũng phải cố sống cố chết bám lấy, mặc kệ nguyên nhân là gì, Vương Khả đang cứu giúp mình, mình còn không phối hợp, vậy thì chết chắc!

- Không sai, e là các ngươi còn chưa biết, đầu lĩnh quân phiệt Thanh Kinh hiện tại chính là đại biểu ca của ta! Lần này ta đến đây là để theo dõi tình hình, khuyên nhủ đám lão quan viên làm chút chuyện cho bá tánh! Hòng mau chóng kết thúc chiến tranh này, rốt cuộc, trong chiến loạn, đối tượng chịu khổ nhất vẫn là dân chúng tầng đáy!

Vương Khả bi thương nói.

- Vương huynh đệ lòng mang thương sinh, đúng là mẫu mực cho chúng ta học hỏi!

Triệu Tứ thần sắc trang nghiêm nói.

Là đệ tử chính đạo, mặc kệ trong lòng có tâm tư gì, nhưng, ở phương diện cứu vớt, trước nay tuyệt đối không dám có chút chần chờ, đấy là chính trị chính xác. Vương Khả nói đến cứu vớt thương sinh, không quản có tin hay không, ai nấy đều trước phải tỏ lòng tôn kính một cái, biểu thị ta cũng giống như ngươi.

- Đúng, đều là vì dân chúng! Vừa rồi ngươi không biết, những lão thần này cũng muốn làm chút chuyện cho thương sinh, cho bách tính, mong sớm kết thúc chiến loạn. Không tin các ngươi cứ hỏi bọn họ!

Vương Khả chỉ vào đám quan viên cách đó.

Đám lão đầu dồn dập gật đầu xác nhận, trong mắt lộ ra vẻ quyết tuyệt.

- Mà Chu Yếm thì sao? Trước kia hắn vì Đại Vương của Đại Thanh, từng làm rất nhiều chuyện trời giận người oán, khiến cho dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán, thậm chí Đại Thanh vương triều đều sụp đổ! Nhưng vừa rồi, được ta thuyết giáo một phen, linh hồn hắn được đến tẩy lễ, cũng muốn làm chút chuyện cho thiên hạ thương sinh!

Vương Khả giải thích nói.

Cách đó không xa, Chu Yếm tròn mắt nhìn Vương Khả, linh hồn ta được đến tẩy lễ từ ngươi? Tẩy lễ cái con khỉ!

Chẳng qua, đối diện với hai mươi thanh trường kiếm chỉ thẳng lên cổ, Chu Yếm đành phải rưng rưng gật đầu xác nhận. Ta bị ép buộc!

- Hắn? Chỉ bằng hắn? Hắn cũng muốn làm chút chuyện cho thương sinh? Nhưng hắn là tà ma!

Triệu Tứ không tin nói.

- Là thật! Chư vị lão thần muốn nâng dậy Đại Thanh vương triều, tán thành di chiếu tiên vương ta đưa ra! Chu Yếm mặc dù không khả năng tiếp tục chấp chưởng quyền hành nhân gian, nhưng, hắn cũng muốn làm chút chuyện, muốn lấy nhân cách bản thân tuyên thệ với thiên hạ, chứng minh phần di chiếu này là thật, hơn nữa chính hắn cũng chuẩn bị hạ chiếu thư nhường ngôi cho đại biểu ca của ta! Tính là đặt dấu chấm hoàn mỹ cho nhân sinh không hoàn mỹ của mình.

Vương Khả giải thích nói.

Sắc mặt đám Triệu Tứ đầy vẻ nghi ngờ, quay đầu nhìn Chu Yếm.

Chu Yếm nghe Vương Khả nói mà không khỏi buồn nôn, nhưng hai mươi thanh trường kiếm lăm lăm chỉ tới, hắn biết phải làm sao? !

- Đúng vậy, ta đang định làm thế, kết quả lại bị các ngươi ngăn trở!

Chu Yếm bị bức đành chịu, đắng chát nói.

Đám người Triệu Tứ nhíu mày.

- Triệu Tứ huynh đệ, mong ngươi thông cảm!

Vương Khả quay sang Triệu Tứ thi lễ.

Triệu Tứ hơi ngớ, lúc này hắn mới chợt nhớ ra, tên Vương Khả trước mắt này không đơn giản chỉ là đệ tử chính đạo bình thường, hắn còn muốn lẫn vào ma đạo, còn muốn đi cứu đệ tử chính đạo bị bắt đi! Hắn còn muốn so trí đấu dũng với đệ tử Ma giáo, hi sinh bản thân, cứu vớt đệ tử chính đạo. Ta làm sao có thể vì bốc đồng mà phá hư kế hoạch của Vương huynh đệ được?

- Vương huynh đệ, ngươi nói cái gì vậy? Ta tin tưởng ngươi, ngươi nói gì ta cũng đều tin tưởng!

Triệu Tứ khẩn thiết nói.

- Đa tạ!

Vương Khả cười nói.

- Đại sư huynh, không thể cứ vậy thả tên tà ma này được!

Một tên sư đệ kêu lên.

- Im mồm, lời của ta đều không nghe? Cứ làm theo Vương huynh đệ!

Triệu Tứ trừng mắt quát.

Đám sư đệ rất là đành chịu.

Triệu Tứ quay đầu nhìn sang Chu Yếm nói:

- Được rồi, Chu Yếm? Hừ, may mà có Vương huynh đệ cầu tình cho ngươi, bằng không, ai tới cũng vô dụng! Giờ để ta xem xem, có phải ngươi đang lừa dối Vương huynh đệ không? ! Viết đi! Nếu ngươi dám lừa gạt Vương huynh đệ, ta lập tức thịt ngươi!

Chu Yếm:

-... !

Mẹ nó, viết thật à?

Cách đó không xa, đại biểu ca cấp tốc sai người chuẩn bị giấy nghiên bút mực, tất cả mọi thứ nhanh chóng được dọn sẵn ra, chỉ còn chờ Chu Yếm viết xuống chiếu thư nhường ngôi, phát huy chút nhiệt lượng sau cùng.