Bất Diệt Thần Vương

Chương 263: Ngươi nằm mơ …. !




Nhưng thế còn chưa hết.

Ghê tởm nhất là thanh quang chiếu xạ mà đến kia, hiệu quả định thân của Định Quang Kính khiến hỏa diễm trên người Trương Ly Nhi lúc thì phát tác, lúc thì bị cố định lại.

- Định Quang Kính? Vừa rồi bị định thân, thiếu chút, thiếu chút ta bị điện giật đái cả ra quần! Nếu không phải ta hấp thu giáo huấn lần trước, trên người thủ sẵn một chiếc Kim Ô Lệnh, chắc ta đã, chắc ta đã... ! Vương Khả, tên vương bát đản này!

Trương Ly Nhi quát ầm lên.

Ầm ầm!

Trương Ly Nhi giãy dụa muốn giãy thoát khỏi mười một cây Thiểm Điện thần tiên.

- Trương Thần Hư, tai ngươi điếc rồi à, còn không mau đi vào, nhanh đi vào!

Trương Ly Nhi ngoảnh mặt về phía cửa lớn hét to.

Đáng tiếc, gian phòng hoàn toàn bị cách âm, Trương Thần Hư ở bên ngoài tay siết chặt trường đao, du đãng tuần tra quanh bốn phía, căn bản chẳng nghe được gì.

Gian phòng Đồng An An.

- Thế nào?

Đồng An An nôn nóng hỏi.

- Không được, ta có thể cảm nhận thấy đã quấn quanh Vương Khả rồi, nhưng mà, lực lượng giãy dụa của Vương Khả lớn quá, căn bản không giết chết được!

- Đúng vậy, theo như phản hồi từ Thiểm Điện thần tiên thì hắn vẫn còn sống!

- Còn sống, vậy còn không mau dùng sức? Thúc giục ra hết toàn lực!

Đồng An An trừng mắt quát.

- Nhưng mà, Thiểm Điện thần tiên này rốt cục là pháp bảo Nguyên Anh Cảnh, chúng ta sử dụng không thuận tay, càng dùng sức, hồ quang điện phản phệ sẽ càng mạnh, chúng ta... !

- … chúng ta bị hồ quang điện phản phệ, Vương Khả ở đầu bên kia càng khốn khổ, đừng lắm lời, dùng ra hết toàn lực, làm thịt Vương Khả, sau đó nhanh nhanh đào thoát khỏi chỗ này!

Đồng An An thấp giọng kêu nói.

- A, được rồi!

Mười một người lập tức toàn lực thúc giục Thiểm Điện thần tiên, nhất thời, Thiểm Điện thần tiên bạo phát lượng lớn hồ quang điện phản phệ, nhắm thẳng tới mười một người.

- A,, đau quá!

- Không chịu được, ta không chịu được!

- Giật ghê quá, tiếp tục, tiếp tục!

A!

Oanh két!

- Giường sập rồi!

Ngoài cửa, Trương Chính Đạo dán tai lên cửa sớm đã há hốc mồm.

Lời bọn Đồng An An thấp giọng trò chuyện hắn không nghe được, nhưng, tiếng kêu sợ hãi bên trong lại vọng ra rõ rành rành.

- Giường sập rồi!

- A, đau quá!

- Ui chu cha, tiếp tục!

- Giật đi, tới nữa đi, ta không sợ, giật ta, lại giật ta đi!

- Tê quá, tay ta tê rần hết cả!

- Lần nữa! Vẫn chưa đủ!

Trương Chính Đạo hít sâu một hơi khí lạnh.

- Thói đời ngày sau, thói đời ngày sau! Mụ mập áo hồng kia quá biết dày vò? Mười tên mãnh nam đầu trọc đều chịu không được. Kiếm tiền đúng thật không dễ dàng!

Trương Chính Đạo kinh thán.

- Vì kiếm tiền, loại chuyện như thế đều chịu được, ta phục! Chẳng lẽ, ta chú định không vét được tiền?

Trương Chính Đạo lẩm nhẩm tuyệt vọng.

Nơi này đã nghe không nổi nữa, khoan nói không chịu được những hình ảnh tự mường tượng ra trong đầu kia, then chốt là, cứ đứng đây nghe tiếp, Trương Chính Đạo sợ rằng nhân sinh quan thế giới quan của mình đều hủy mất, hắn tự nhận là da mặt mình đã đủ dày, nhưng mà, so với đám người kia, quả thực không tính được là gì!

Trương Chính Đạo thần sắc đờ đẫn thất thểu rời đi.

……

Trong bao gian ở trà sảnh lầu một.

Mộ Dung Lục Quang toàn lực thúc giục Định Quang Kính Dẫn Đạo Kỳ.

- Không đúng, đối phương có bảo vật, không ngờ lại có thể kháng cự được Định Quang Kính!

Nét mặt Mộ Dung Lục Quang thoáng hiện vẻ khó coi, khẽ nhẹ giọng nói.

- Cái gì?

Đám đệ tử xung quanh thất thanh kinh ngạc.

- Pháp bảo, ta cảm ứng được pháp bảo cực mạnh của đối phương đang ngăn cản Định Quang Kính, chư vị sư đệ, các ngươi mau tới giúp ta một tay, toàn lực thúc giục Dẫn Đạo Kỳ này, tăng cường uy lực cho Định Quang Kính!

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

- Được!

Cả đám lập tức tụ lại sau lưng Mộ Dung Lục Quang, từng luồng chân nguyên rót vào trong người Mộ Dung Lục Quang, tuôn tới Dẫn Đạo Kỳ, điều khiển Định Quang Kính trên tầng đỉnh bạo phát ra uy lực càng mạnh.

- Sư đệ phía ngoài, ngay lập tức đi lên văn phòng Vương Khả ở tầng đỉnh, bắt lại đám Đồng An An! Chú ý cẩn thận, bọn hắn có pháp bảo rất cường hoành!

Mộ Dung Lục Quang quát.

- Vâng!

Chúng sư đệ phía ngoài lập tức bay thẳng lên tầng đỉnh.

Rất nhanh, một đám đệ tử Thiên Lang Tông thực lực cường đại bay lên tầng đỉnh.

Chỉ thấy bên ngoài văn phòng Vương Khả, nguyên một đám đệ tử Kim Ô Tông đang đứng canh chừng.

- Mau tránh ra!

Tên đệ tử Thiên Lang Tông đi đầu lập tức xông đến, miệng quát nói.

Oanh!

Một quyền đánh tới, tên đệ tử Thiên Lang Tông đi ở trước nhất lập tức bị đụng bay ngược ra sau.

- Các ngươi dám cản ta?

Tên đệ tử Thiên Lang Tông đó trừng mắt nói.

- Cản chính là các ngươi! Không thấy đây là đâu à? Chỗ này là nơi mặc cho các ngươi xông loạn đấy hả?

Trương Thần Hư cũng trừng mắt nhìn lại.

- Các ngươi không hiểu, bên trong có tà ma, nhanh để chúng ta đi vào bắt lại!

Tên đệ tử Thiên Lang Tông kia nôn nóng nói.

- Đánh rắm, trước lúc đi vào Vương Khả đã dặn không cho bất luận kẻ nào được phép quấy rầy, là bất luận kẻ nào! Các ngươi còn muốn xông? Chúng ta là bảo an của cao ốc Thần Vương, phụ trách công tác an ninh ở chỗ này, các ngươi còn xông tiếp, đừng trách chúng ta không khách khí!

Trương Thần Hư giận nói.

Cheng!

Nguyên một đám đệ tử Kim Ô Tông lập tức rút ra trường đao.

Tên đệ tử Thiên Lang Tông kia không khỏi sốt ruột, đám đệ tử Kim Ô Tông này sao kính nghiệp vậy, mẹ nó, chuyện khẩn cấp mà các ngươi cũng dám quấy rối?

- Ta nói là sự thật, hẳn là sau khi Vương Khả tiến vào văn phòng thì mới có tà ma tiến vào, đại sư huynh dưới lầu dùng pháp bảo cảm ứng được, bên trong có khí tức xung kích mãnh liệt, nhanh, không để chúng ta đi vào thì muộn mất!

Tên đệ tử Thiên Lang Tông đó hô lên.

Trương Thần Hư biến sắc, tỷ tỷ gõ ám côn Vương Khả ở trong phòng, lại bị Mộ Dung Lục Quang ở dưới lầu cảm ứng được?

Để các ngươi đi vào? Thế chẳng phải lộ tẩy? Tà ma cái gì, rõ ràng là tỷ tỷ ta.

- Không khả năng, Vương Khả giao công tác bảo an cao ốc Thần Vương cho chúng ta, sao ta có thể để mặc các ngươi làm loạn. Ta nói lại lần nữa, nơi này không có tà ma, bên trong chỉ có Vương Khả, chúng ta đều tận mắt nhìn thấy.