Trương Ly Nhi ngơ ngác lẩm nhẩm.
Tứ bề trống rỗng, đến cả chỗ giấu người đều không có, nhưng mà, Vương Khả lại chẳng thấy đâu? Vô lý thật?
Trương Ly Nhi đột nhiên có dự cảm chẳng lành, lập tức đi khắp bốn phía kiểm tra một phen.
Đúng lúc này, cửa phòng vệ sinh bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng vang két két.
Ánh mắt Trương Ly Nhi sáng rực lên, Vương Khả trốn trong phòng vệ sinh?
Không đúng! Tiếng két két kia là tiếng vòi nước, vòi nước này thiết kế kiểu xoay ngang. Không có người đụng lại từ từ xoay tròn đầy quỷ dị, sau đó từ từ mở ra.
Xào xào!
Nước máy chảy lênh láng, không có người mở, lại cứ thế tràn ra?
- Cơ quan? Náo quỷ?
Sắc mặt Trương Ly Nhi không giấu được vẻ cổ quái.
Trương Ly Nhi đã ở trong cao ốc Thần Vương này mười ngày, vòi nước nhìn qua không biết bao nhiêu lần, nhưng mà, sao nó lại tự mở?
- Vương Khả, ta biết ngươi đang núp trong bóng tối? Đừng đùa nữa, đi ra đi!
Trương Ly Nhi trầm giọng nói.
Trương Ly Nhi tưởng rằng Vương Khả đang núp trong bóng tối hù dọa mình.
Đáng tiếc, văn phòng rộng thênh thang, lại không có ai đáp lời Trương Ly Nhi.
Nét mặt Trương Ly Nhi trầm xuống, nhẹ nhàng đi đóng lại vòi nước.
Ngay lúc sắp đụng tới vòi nước, chợt bành một tiếng, thủy long đầu ầm vang nổ tung.
Bành!
Nước máy phun thẳng lên người Trương Ly Nhi.
- Chút tài mọn cũng định hù dọa ta?
Trương Ly Nhi hừ lạnh.
Tay áo hất lên, dòng nước sắp đập vào mặt tức thì bắn ngược trở về. Trương Ly Nhi không để ý nước tràn ra nữa, lại không biết rằng, bên trong nước máy còn có thứ khác.
Oanh!
Trong nước máy, mười một cây roi dài trong suốt cuốn theo luồng điện cực mạnh bay thẳng đến Trương Ly Nhi.
Tựa như bạch tuộc tám đuôi nháy mắt quấn quanh tứ chi Trương Ly Nhi.
- Cái gì?
Trương Ly Nhi cả kinh kêu lên thất thanh.
Cùng lúc. Trong phòng Đồng An An.
- Quấn được rồi? Quấn được Vương Khả rồi? Ta cảm ứng được Thiểm Điện thần tiên biến hóa, nhanh, thúc giục Thiểm Điện thần tiên, phóng điện!
Đồng An An kinh hỉ kêu lên.
Oanh!
Thiểm Điện thần tiên đột nhiên toát ra vô số dòng điện sáng chói, bay thẳng lên tầng đỉnh, quấn lấy Trương Ly Nhi.
Trương Ly Nhi đang định giật ra Thiểm Điện thần tiên quấn trên người, bỗng chợt lại có vô số dòng điện bắn thẳng vào.
- A!
Dòng điện xung kích khiến Trương Ly Nhi lập tức phát ra một tiếng kêu thảm, tóc tai dựng đứng cả lên.
Dòng điện cực mạnh kết hợp với sức giãy dụa của Trương Ly Nhi tạo nên một luồng khí lưu cường đại, nháy mắt cuốn cho vật phẩm trong phòng làm việc ngã trái ngã phải, lộn xộn hết cả.
Đúng lúc này, trong sảnh trà ở lầu một. Mộ Dung Lục Quang nhìn chằm chằm lá cờ nhỏ trên bàn, lá cờ không ngừng rung động, đột nhiên phát ra lam quang sáng chói.
- Đại sư huynh, Định Quang Kính Dẫn Đạo Kỳ có động tĩnh, đám người Đồng An An đang ra tay với Vương Khả!
Một tên sư đệ kinh hỉ nói.
- Hay lắm, Dẫn Đạo Kỳ, bắt đầu!
Mộ Dung Lục Quang lập tức thúc giục lá cờ.
Ông!
Trên lá cờ nở rộ thanh quang, cùng lúc, ở văn phòng Vương Khả, trận pháp được Mạc Tam Sơn âm thầm bố trí khi trước được dẫn động, lập tức, lượng lớn thanh quang tựa như hiện ra từ trong hư không, chiếu sáng toàn bộ văn phòng.
Bị dòng điện kích thích, bị nước máy giội lên người, bị roi dài trong suốt quấn quanh, Trương Ly Nhi còn chưa cách nào giãy thoát ra được, lập tức, lại có vô số thanh quang chiếu xạ, một cỗ lực lượng định thân nháy mắt khiến cho Trương Ly Nhi hết đường nhúc nhích.
Sắc mặt Trương Ly Nhi đại biến:
- Trúng kế, Vương Khả? Ngươi mai phục ta?
Vương Khả đã tiến vào trong phòng làm việc! Nhưng Trương Ly Nhi lại không nhìn thấy Vương Khả ở trong đó, chuyện này là có nguyên nhân cả!
Vương Khả là ai? Hắn có thể sống được đến bây giờ, há lại làm việc mà không có chuẩn bị?
Một tháng trước cao ốc Thần Vương đã được xây dựng xong, nhưng từ đó đến nay Vương Khả không hề ở trong cao ốc Thần Vương mà đều ngụ tại Ngộ Kiếm Phong, có thể thấy hắn quan tâm tới sự an toàn của bản thân đến cỡ nào.
Lần này, trên người ôm theo khoản tiền kếch sù! Sao hắn có thể không làm chút phòng bị? Huống hồ, đoạn thời gian này cao ốc Thần Vương còn từng náo quỷ, không, hẳn là một ít cường giả len lén tiến vào, Vương Khả sớm đã cảm thấy không an toàn.
Người khác không biết, chỉ riêng mấy tên tâm phúc của Vương Khả mới biết được, trên tầng đỉnh cao ốc Thần Vương này còn có một nơi mật đạo, mật đạo này đến chính cả công nhân xây dựng lúc trước đều không rõ ràng, bởi vì phân đoạn xây dựng cuối cùng toàn do tâm phúc của Vương Khả đi làm.
Thông qua mật đạo, hắn có thể đi thẳng tới một nhà an toàn nằm sâu dưới lòng đất.
Trong nhà an toàn, Vương Khả chặm đèn làm việc.
Ba, ba, ba!
Thần Vương Ấn không ngừng đắp con dấu lên từng bản hợp đồng.
- Mẹ nó, hợp đồng nhiều quá, phải đóng tới khi nào mới hết? Tiền, đúng là không dễ kiếm!
Vương Khả xoa xoa mồ hôi trán, lẩm nhẩm nói.
Hai ba ngàn hợp đồng bảo hiểm, nhất định phải đóng dấu từng bản một, công việc không phải là dễ, nhưng nghĩ đến khoản tiền kếch xù vừa vét tới, Vương Khả liền cũng nhịn.
- Không được, một con dấu còn chưa đủ, ta phải tìm thêm chút Đạo Linh Thạch, tế luyện ra ấn chương chuyên dụng dành riêng cho hợp đồng của công ty Thần Vương mới được, sau này cứ để cho bộ phận tài vụ phê duyệt, bằng không chẳng phải mệt chết?
Vương Khả nhướng mắt tự nhủ.
Ba!
- Năm ngàn!
Vương Khả hô lên.
Một con dấu, năm ngàn cân linh thạch, lúc này, trong đành chịu, Vương Khả chỉ còn biết dùng khẩu hiệu này để kích lên nhiệt tình, xua tan cảm giác khô khan nhàm chán của công tác đóng dấu.
Ba!
- Năm ngàn!
Ba!
- Năm ngàn!
Văn phòng Vương Khả!
Trương Ly Nhi làm sao có thể ngờ, tên hoại đản Vương Khả kia lại bố trí mai phục ngay trong văn phòng của chính mình?
- Trúng kế, Vương Khả? Ngươi mai phục ta? Đi ra!
Trương Ly Nhi kêu lên.
Lốp bốp!
Thiểm Điện thần tiên quấn quanh người nàng lập tức tràn ra từng luồng điện giật, kích cho cả người Trương Ly Nhi run lên bần bật, tóc tai dựng đứng hết cả. Lần kích điện này khiến Trương Ly Nhi thiếu chút ngất đi.
- A, cút ra!
Trương Ly Nhi quát.
Oanh!
Quanh thân Trương Ly Nhi bùng lên vô số hỏa diễm, tưởng muốn ngăn cả những dòng điện kia, nhưng mà, Thiểm Điện thần tiên càng quấn càng chặt, như thể muốn phanh thây xẻ thịt Trương Ly Nhi vậy. Hỏa diễm hung mãnh, dòng điện tứ ngược.