Một dòng nước biển sôi trào từ dưới lên. Khi mọi người đang chiến đấu đều nhìn về phía biển sâu kia, nhưng lại nhìn thấy đám người Chu Hồng Y, Hoàng Thiên Phong và Sắc Dục Thanh đang thúc giục Như Ý tam bảo.một đám người sơ cấp Thành Tiên Cảnh đang thúc giục Như Ý tam bảo đang lắc lư không ngừng kia.
- Mẹ kiếp, Ma Thập Tứ bị bọn chúng nhốt lại rồi!
Một tên Thiên Ma kêu lên.
- Ta đã nói mà, lúc trước mười lăm Thiên Ma ở bên ngoài, làm sao có thể bị tiêu điệt hoàn toàn được chứ, ngay cả trốn cũng không trốn ra nổi, không thể nào có chuyện như thế được, thì ra là bọn chúng đã dùng pháp bảo này!
Một tên Thiên Ma khác cũng vội vã nói.
- Đáng chết, để ta xuống đó!
Một tên Thiên Ma bảo.
- Bây giờ các ngươi có thể đi nổi sao?
Đại Quang Minh Bồ Tát hô lên một tiếng.
Bùm!
Đại Quang Minh Bồ Tát ngăn cả hai tên Thiên Ma một cách khó khăn.
Dưới đáy biển sâu, Chu Hồng Y cũng phát hiện có chuyện chẳng lành ở bên trên.
- Đi thôi, chúng ta đưa Như Ý tam bảo rời khỏi đây!
Chu Hồng Y hét lên.
- Được!
Một đám người vừa thúc giục Như Ý tam bảo để trấn áp những Thiên Ma đã bị bắt lại, lại vừa men theo đáy biển để đi tới nơi xa, chẳng mấy chốc đã biến mất ở trước mặt mọi người ở thế giới bên ngoài.
Ầm ầm ầm.
Trận chiến vẫn đang tiếp tục.
Trên toàn bộ vùng biển đều bị dư âm của trận chiến trên không trung tạo thành những cơn sóng thần nổi lên bốn phía.
Cứ kéo dài như vậy trong một canh giờ.
- Chém!
Một tiếng hét vang vọng khắp đất trời.
Một luồng kiếm quang màu đen dường như đang muốn chém đôi trời đất thành hai mảnh, hàng ngàn tia sáng đầy màu sắc nổ tung trong nháy mắt.
- Aaa! Bùm!
Một cơn gió lốc kinh hoàng quét qua tất cả. Đánh cho trận chiến ở khắp mọi nơi đều đột ngột dừng lại.
Tất cả mọi người trên chiến trường của Vương Khả, chiến trường của Đại Quang Minh Bồ Tát đều dừng lại, cùng nhau nhìn về phía trung tâm hỗn loạn bị kiếm khí đáng sợ chém đứt.
Ác Hoàng đứng trên không trung, tay cầm Ác Thần Kiếm, mái tóc ướt đẫm mồ hôi áp sát vào mặt, đang thổ hổn hển.
Lúc này, Ma Tứ tiên nhân ở trước mặt lại bị Ác Hoàng chém Ác Hoàng chém làm đôi.
- Suyt, Hoàng thượng, người thật là trâu bò!
Vương Khả đứng ở phía xa hét vọng tới.
Người kia là tiên nhân, là tiên nhân đấy! Ác Hoàng nói giết là giết sao?
- Ma Tứ Ba tên Thiên Ma cả kinh kêu lên.
Ác Hoàng thở hổn hển, nhưng cũng không lơ là, bởi vì Ma Tứ đã bị chém thành hai mảnh ở trước mặt bất ngờ hóa thành một đám sương mù đầy màu sắc, đang từ từ ngưng tụ lại trên bầu trời.
ầm ầm ầm!
Linh khí cuồn cuộn xông thẳng tới đám sương mù đầy màu sắc kia, chẳng mấy chốc, sương mù sặc sỡ đã tiếp tục ngưng tụ thành hình người, hóa thành dáng vẻ của Ma Tứt Ma Tứ sống lại rồi!
Bùm!
Đột nhiên, một tia sét đánh thẳng xuống, bổ mạnh vào đầu của Ma Tứ khiến cho toàn thân của hắn ta ngay lập tức bị cháy đen thui.
- Ma Tứ, ngươi sống lại rồi sao?
Một tên Thiên Ma kêu lên.
- Đây là cảnh cáo của kim lôi, Ma Tứ, cơ thể tiên nhân của ngươi tái sinh làm tiêu hao rất nhiều sức mạnh của lão gia, lão gia tức giận rồi, nên mới dùng kim lôi để cảnh cáo ngươi!
Một tên Thiên Ma khác cũng nhắc nhở.
Ma Tứ đã bị cháy đen nhìn lên bầu trời, sắc mặt thay đổi thất thường, sau đó cúi lạy một cách cung kính:
- Lão gia, thuộc hạ bất tài, lần sau sẽ cẩn thận hơn, không để bị giết lần nữa, lão gia, ta biết lỗi rồi!
Tuy nhiên, trên trời không có sự đáp trả của Đại Ma Vương, hiển nhiên là lúc này đang là thời khắc quan trọng của Đại Ma Vương, không có tâm tư để đánh giá tình hình của Ma Tứ.
Ma Tứ thấy Đại Ma Vương không xuất hiện, chỉ đành thở dài một hơi, quay đầu lại nhìn Ác Hoàng.
- Khương Huyền chết tiệt, ngươi có biết vừa rồi kim lôi cảnh cáo cái gì không? Lão gia đã tức giận với ta rồi, đồ khốn kiếp!
Ma Tứ hét lên đầy hung ác.
- Tiếp tục đi, để ta xem có thể chém chết ngươi được mấy lần!
Ác Hoàng nói với vẻ dữ dẫn.
Ma Tứ lạnh giọng hỏi:
- Chém ta ư? Vừa nãy là ngươi phải huy động sức mạnh của cả một đất nước mới có thể khiến cho sức mạnh của ngươi tăng lên, bây giờ thì sao chứ? Sau một thời gian dài như vậy, sức mạnh một nước của ngươi hẳn là đã tiêu hao gần hết rồi đấy nhỉ, suy cho cùng thì sức mạnh của cả nước cũng không phải sức mạnh của bản thân, mà là của người khác, là do mượn được, dùng một chút thì sẽ bớt đi một chút, mà một kiếm vừa rồi ngươi giết ta đã làm hao tốn hơn một nửa sức mạnh rồi, bây giờ ngươi còn có thể giết ta sao?
Ma Tứ bất ngờ xuất hiện trước mặt Ác Hoàng, đánh ra một chưởng.
Bùm!
Ngay lập tức, Ác Hoàng bị một chưởng này đánh bay ra ngoài.