Lúc trước, Vương Khả còn có thể cứng miệng, bây giờ, Đại Quang Minh Bồ Tát vừa xuất hiện thì tất cả đều đã chịu cháy nhà mới ra mặt chuột hả, căn bản không cần nghi ngờ gì nữa, tên Vương Khả này là một tên lừa đảo, mình bị mắc lừa rồi.
- Khốn kiếp, Vương Khả, ngươi chết đi cho ta!
Ma Tứ giận dữ hét lên.
- Chém!
Ác Hoàng chém một nhát.
Bùm!
Ma Tứ lại bị chém cho một kiếm bay ngược trở lại lần nữa, tiên kiếm mới trong tay hắn cũng trở nên vô dụng, Ác Thần Kiếm này là một trong mười đại thần kiếm hàng đầu thiên hạ, mạnh hơn gấp nhiều lần so với những tiên khí bình thường khác. Ngay lập tức, Ma Tứ bị chém bay ra ngoài, một vết thương rất lớn xuất hiện trên ngực.
- Mẹ kiếp, tiên quang vạn trượng, thế giới đại la!
Ma Tứ hét lớn.
Bùm!
Ngay lập tức, hàng ngàn tia sáng bảy màu chiếu sáng khắp trời đất, như thể một tấm lưới lớn đầy màu sắc bao trùm lấy Ác Hoàng.
- Vương Khả, bảo vệ Long Ngọc cho cẩn thận, nếu không ta sẽ hỏi tội ngươi!
Ác Hoàng hét to một câu.
Ác Hoàng lập tức lao vào vòng tròn ánh sáng của Ma Tứ, luồng khí đen tăng vọt, đánh mạnh vào Ma Tứ.
Âm âm ẩm!
Cuộc đại chiến giữa hai cường giả tuyệt đỉnh bắt đầu.
Phía bên kia, Đại Quang Minh Bồ Tát đã ra tay, lấy một địch hai để ngăn cản hai tên Thiên Ma bát trọng Thành Tiên Cảnh.
Vương Khả chặn trước mặt tên Thiên Ma thứ ba. Tên Thiên Ma bát trọng Thành Tiên Cảnh thứ ba kia đang đánh tới Vương Khả một cách điên cuồng.
Ầm ầm ầm.
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến cho sắc mặt của Vương Khả đang trong trạng thái nguyên thần Đại Nhật trông rất khó coi.
Bởi vì, tên Thiên Ma đó quá mạnh, mà thần kiếm bất diệt Đại Nhật của bản thân căn bản không thể nào nhắm tới hắn một cách chính xác được, không thể chém tới hắn được, như vậy thì có tác dụng gì cơ chứ? Chẳng lẽ chỉ có thể chịu đánh thôi sao?
Nếu không phải là cách đó không lâu, tu vi của hắn đã đột phá liên tiếp, lúc này tu vi lại sắp tăng lên rồi.
- Đến đây đi, đến đánh ta đi này, ngươi chưa ăn cơm sao?
Vương Khả nói với vẻ giễu cợt.
Vương Khả tuy không thể đánh lại được, nhưng có thể ngăn cản được! Chỉ cần có thể ngăn cản Thiên Ma, kéo dài thời gian đến lúc Long Ngọc tỉnh lại thì bản thân làm cái gì cũng không quan trọng, không phải chỉ là gây thù chuốc oán thôi sao?
- Trông ngươi đang giả vở làm bộ làm tịch kìa, thực chất cũng chỉ là một tên lâm trận bỏ chạy mà thôi, ngay cả đánh ta cũng không thấy đau thì ngươi còn có thể làm được chuyện gì nên hồn nữa?
- Đúng vậy, các Thiên Ma khác đều do ta bắt đấy, ngươi có thể làm được gì chứ? Có bản lãnh thì ngươi hãy đánh thắng ta đi, thắng được ta rồi, ngươi sẽ có thể cứu được những Thiên Ma khác đấy, ngươi đánh đi!
- Trông bộ dạng của ngươi hung dữ như vậy, thì ra lại chỉ là một tên nhãi giả vờ giả vịt mà thôi!
- Nhìn bộ dạng sợ sệt của ngươi kìa, ta không cần ra tay cũng có thể đối phó được ngươi!
Vương Khả chế giễu không ngừng khiến cho sắc mặt của tên Thiên Ma đang đứng chiến đấu với Vương Khả ở trước mặt này trông rất khó coi.
- Hừ, Vương Khả, ngươi muốn chết ư?
Tên Thiên Ma kia gào lên.
Kể từ khi Vương Khả xuất hiện vào lúc trước, mọi người đều bị Vương Khả lừa cho xoay vòng vòng, trong lòng Thiên Ma đã vô cùng tức giận từ lâu rồi, hôm nay, Vương Khả lại biến thành một bao cát, bản thân còn không thể đánh hắn chết được, vậy mà hắn lại còn mắng chửi không ngừng, bảo bản thân làm sao có thể chấp nhận được chuyện này cơ chứ?
Đánh, phải đánh đến chết mới thôi!
ầm ầm ầm!
Cuộc chiến lại tiếp tục.
- Đại Quang Minh Bồ Tát, sao ngươi có thể lấy một địch hai như vậy chứ?
Hai tên Thiên Ma cả kinh hỏi.
- Hừ, thực lực bát trọng Thành Tiên Cảnh của ta là do ta tự mình tu luyện, còn thực lực bát trọng Thành Tiên Cảnh của ngươi là dựa vào việc cắn nuốt yêu ma, làm sao các ngươi có thể so với ta được cơ chứ?
Đại Quang Minh Bồ Tát lạnh lùng nói.
- Bồ Tát có sức chiến đấu mạnh nhất trong Phật Môn quả nhiên là một nữ nhân bị điên, hừ, mặc dù sức mạnh của bọn ta có được là dựa vào việc cắn nuốt yêu ma, thế nhưng cuối cùng vẫn là tu vi bát trọng, có sức mạnh tương đương, hai người bọn ta đánh một mình ngươi, để xem ngươi có thể chịu đựng được bao lâu!
Hai tên Thiên Ma cũng lạnh lùng đáp lại.
- Vậy thì tới đi!
Đại Quang Minh Bồ Tát trầm giọng nói.
ầm ầm ầm!
Cuộc chiến lại tiếp tục.
- Còn một tên nữa đâu rồi? Ngươi đi đâu rồi?
Một tên Thiên Ma giận dữ hét lên.
Sao tên Thiên Ma lúc trước bị Đại Quang Minh Bồ Tát đánh lén rơi xuống biển mãi vẫn không chịu xuất hiện thế? Nếu ngươi xuất hiện thì cục diện của trận chiến không phải sẽ thay đổi hoàn toàn sao?
ầm ầm ầm!