Quả nhiên là đúng như Ma Tứ đã nói, lúc này sức mạnh của Ác Hoàng đã giảm sút nhanh chóng.
- Khương Huyền khốn kiếp, ngươi khiến ta bị lão gia trách móc, chết tiệt!
Ma Tứ lại tiếp tục xông tới.
Bùm bùm bùm!
Lúc này, Ma Tứ lập tức chiếm thế thượng phong, không ngừng đánh bay Ác Hoàng, thế nhưng mặc dù Ác Hoàng bị thương, nhưng vẫn xông lên hết lần này tới lượt khác.
- Ha ha ha, ngươi đã bị thương như thế này rồi mà vẫn muốn xông tới sao? Khương Huyền, ngươi thật là ngoan cố đấy, à à, không đúng, ngươi muốn bảo vệ Long Ngọc sao?
Ma Tứ lại đánh bay Ác Hoàng lần nữa, rồi đột nhiên nheo hai mắt lại.
- Ngươi muốn làm gì?
Vẻ mặt của Ác Hoàng đột nhiên hốt hoảng.
Lúc này, Ma Tứ cũng vô cùng tức giận, vẻ mặt dữ dẫn nói:
- Ngươi hại ta bị lão gia trách phạt, ta cũng phải khiến cho ngươi sống không bằng chết, Long Ngọc là mạng sống của ngươi sao?
Vậy thì bây giờ ta sẽ đi giết Long Ngọc, để dùng cái chết của nàng ta, để xem biểu cảm của ngươi như thế nào, ta muốn ngươi phải nhìn nàng ta chết!
Ma Tứ hung hãn muốn lao về phía Long Ngọc, khiến cho Ác Hoàng lập tức giật mình hoảng sợ.
- Ngươi dám!
Ác Hoàng nói bằng vẻ lạnh lùng.
- Ngươi nhìn xem ta dám hay không, ha ha ha ha ha!
Ma Tứ sải bước muốn xông qua đó.
Lúc này, Ác Hoàng không xông tới mà đột nhiên ôm lấy bọc tã trong tay. Bọc tã đấy chỉ còn lại những đứa trẻ với cảm xúc oán giận.
- Sức mạnh này là ta tích góp cho Long Ngọc, mặc dù không được Long Ngọc hấp thu, thế nhưng lại có thể bảo vệ Long Ngọc, kể nào dám động vào một đầu ngón tay của nữ nhỉ ta, ta sẽ khiến hắn phải chết!
Ác Hoàng giận dữ rồi đột nhiên thúc giục bọc tã.
Oa!
Những tiếng khóc trẻ con vô cùng dữ dần, đây oán hận đột ngột truyền tới từ trong bọc tã, sau đó một luồng sáng màu đen từ trong miệng bọc tã lập tức xông thẳng tới chỗ của Ma Tứ.
- Muốn chết sao!
Ma Tứ trở tay đánh ra một chưởng.
Bùm!
Một chưởng này lại không thể đánh tan luồng sáng đen kia, mà luồng sáng đen kia bỗng hóa thành một làn khí đen, lập tức quấn quanh Ma Tứ, hai trăm bốn mươi đứa trẻ đen kịt trong làn khí đen kia đột nhiên vừa gào khóc, vừa bắt lấy Ma Tứ để cắn rỉa.
- AI Mẹ kiếp, cái thứ này là gì vậy, sao ta không thể bắt được nó chứ?
Ma Tứ cả kinh hét lên.
ầm ầm ầm!
Ma Tứ liều mạng đánh vào những đứa nhỏ đen kịt trên người mình.
Thế nhưng, những đứa trẻ màu đen kia dường như không hình không bóng, căn bản không thể nào đụng vào được. Ma Tứ không thể đụng tới bọn chúng, nhưng bọn chúng lại có thể cắn được Ma Tứ. Bọn chúng giống như những con ác quỷ, mang theo những nỗi oán hận vô tận của Ác Hoàng mà cắn mạnh vào máu thịt của Ma Tứ.
— ATATAI Ma Tứ gào thét trong đau đớn.
Ác Hoàng lại cầm Ác Thần Kiếm lên, xông tới giết Ma Tứ lần nữa:
- Kẻ nào động vào nữ nhi của ta, chắc chắn phải chết!
Mặc dù bọc tã của Ác Hoàng đã tiêu tan, nhưng nỗi oán hận tích tụ trong hai trăm bốn mươi năm của Ác Hoàng ở bên trong đó lại hóa thành một sức mạnh tinh thần vô cùng mạnh mẽ, bao vây lấy Ma Tứ tiên nhân, cuốn lấy Ma Tứ, khiến cho hắn ta lập tức hành động một cách khó khăn. Điều này cũng khiến cho Ác Hoàng có thể chiến đấu với hắn trong một khoảng thời gian dài, mặc dù trước đó đã hao tổn sức mạnh của một quốc gia rồi.
Trong bốn tên Thiên Ma Thành Tiên Cảnh bát trọng thì một tên đã bị Như Ý Tam Bảo nhốt lại, Đại Quang Minh Bồ Tát lấy một địch lại hai, cũng xem như bình thường, chỉ có một tên mà Vương Khả đang phải đối mặt kia mới có chút không bình thường.
Khi Vương Khả đối mặt với một tên Thiên Ma Thành Tiên Cảnh bát trọng, căn bản không thể theo kịp tốc độ của hắn! Cho dù đã dùng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, nhưng cũng không thể chém tới hắn. Tuy nhiên, Vương Khả lại có thể chịu đánh, sức mạnh mà đối phương đánh lên người mình cũng không hề đau đớn một chút nào. Để cầm chân tên Thiên Ma này, Vương Khả chỉ có thể không ngừng nói ra những lời nói thật ấm áp để kích thích thân kinh của hắn.
Vương Khả cứ nói đi nói lại mãi, hắn lải nhải như vậy hơn một canh giờ, thế mà không hề có một câu tục tñu nào bị lặp lại.
Ma Thập Tứ ở trước mặt nghe tới nỗi đầu óc choáng váng, xem Vương Khả như kẻ thù diệt tộc.
Đánh nhau ròng rã hai canh giờ. Cuối cùng, một tiếng nổ vang lên từ chỗ Đại Nhật nguyên thần ở trước mặt.
Bùm!
Đại Nhật nguyên thần phát ra một tiếng trầm đục, sau đó chuyển từ màu vàng kim sang màu vàng tươi, một luồng sóng khí vô cùng lớn bắn thẳng ra khắp nơi.
Sắc mặt của Đại Nhật nguyên thần chợt thay đổi, bị đánh hai canh giờ, vậy mà lại có thể đột phá sao?
- Võ Thần Cảnh Thất trọng ư?
Ma Thập Tứ đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, tỉnh táo hơn rất nhiều, đồng thời trợn to hai mắt lên.