- Nữ nhi của Ác Hoàng tất nhiên là giỏi rồi, khí tức như thế này, sau khi độ vượt qua Đăng Tiên Kiếp thì thực lực của nàng ấy hẳn là có thể đạt tới đỉnh cao.
Hoàng Thiên Phong ngạc nhiên nói.
- Duy ngã độc tôn công trên trời dưới đấy được coi là võ công thần kì bậc nhất của Phật môn, truyền thuyết kể rằng đây là thân công mà Phật tổ đã từng tu luyện, một khi đột phá, sẽ không có kẻ nào cùng cấp bậc có thể địch lại nổi, có thể vượt cấp để giết địch!
Đại Quang Minh Bồ Tát giải thích.
- Vượt cấp ư?
Mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Đại Quang Minh Bồ Tát.
Long Ngọc đã sắp độ xong Đăng Tiên Kiếp, sắp bước vào Thành Tiên Cảnh rồi, nếu bây giờ nàng ấy còn vượt cấp thì sẽ có trình độ như thế nào chứ?
- Chỉ tiếc là thời gian Long Ngọc tu luyện môn công pháp này quá ngắn, chưa có nhiều thời gian để làm cho linh hồn cường đại hơn, nguyên nhân phần lớn đệ tử Phật môn tu luyện thất bại công pháp này đều là do đến cuối cùng bị thất bại ở bước linh hồn chưa đủ mạnh mẽ này, mặc dù linh hồn của Long Ngọc rất cường đại, nhưng mấy năm nay, ta ở bên cạnh nàng ấy với thân phận là nguyên thần nên ta biết, nàng ấy vẫn còn thiếu một chút nữa, Đăng Tiên kiếp này của nàng ấy chắc chắn là Đăng Tiên Kiếp mạnh nhất, cũng không cách biệt với Tiên Nhân Kiếp là bao, nhưng e là nếu muốn vượt qua được cũng không dễ dàng như vậy!
Đại Quang Minh Bồ Tát nói.
- Linh hồn vẫn chưa đủ cường đại ư?
Tử Bất Phàm lo lắng hỏi.
Đại Quang Minh Bồ Tát lắc đầu:
- Có Ác Hoàng bảo vệ nàng ấy rồi, trước hết đừng để ý nữa, trông coi Điện Ác Hoàng cẩn thận!
Lúc nói chuyện, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Điện Ác Hoàng.
Bên trong Điện Ác Hoàng, Vương Khả muốn đóng cửa lớn lại để tiếp tục nói chuyện, thế nhưng, Ma Tứ lại cảm thấy không hợp lý, liền chặn cánh tay đang muốn đóng cửa lại của Vương Khả.
- Ma Tứ, ngươi làm gì vậy?
Vương Khả trừng mắt hỏi.
- Vương Khả, nữ nhân của ngươi đang độ kiếp, ngươi không muốn xem kết quả như thế nào sao? Trông ngươi rất vô lý đấy!
Ma Tứ nheo mắt lại nhìn Vương Khả.
- Cái gì mà vô lý chứ, ta tin rằng Long Ngọc sẽ có thể độ kiếp thành công, hơn nữa, nàng ấy còn có lệnh phù ta đưa cho, là lệnh phù mà sư tôn tặng cho ta dùng cho những lúc độ kiếp, một khi gặp nguy hiểm, Thiên Đạo sẽ nể mặt, mở cửa sau cho nàng, ta còn phải lo lắng gì nữa chứ? Chúng ta tiếp tục nói chuyện của chúng ta đi.
Vương Khả lập tức chặn năm người lại.
Thế nhưng, từ đầu tới cuối, Ma Tứ đã không hoàn toàn tin tưởng Vương Khả, bây giờ lại nhìn thấy Vương Khả muốn đóng cửa, tất nhiên sẽ không đồng ý, lập tức sải bước đi ra khỏi Điện Ác Thần.
- Ma Tứt Vương Khả hét lên.
Bốn tên Thiên Ma bát trọng Thành Tiên Cảnh cũng sải bước ra khỏi Điện Ác Thần, lập tức nhìn khắp xung quanh.
Lúc trước, bởi vì dư chấn của trận đại chiến, nên Hoàng cung đã bị đảm người Chu Hồng Y nhanh chóng san bằng, đặc biệt là tòa cung điện bị nổ tung kia, bây giờ đã được chuyển thẳng tới một cung điện có bề ngoài tương tự như vậy. Mọi thứ có vẻ giống như bình thường, nhưng lại có thể nhìn ra được rất nhiều dấu vết.
Tuy nhiên, ít nhất kiểu thay đổi này sẽ không khiến cảm xúc của mọi người biến đổi quá dữ dội.
- Người đâu rồi? Những người khác đi đâu hết rồi?
- Mấy người Ma Thập Tam ở đâu? Sao lại không thấy bọn họ?
- Hoàng cung này hình như không giống với vừa nãy?
Năm người càng nhìn lại càng thấy không đúng.
Đột nhiên, Ma Tứ quay đầu lại, mặt lộ ra vẻ dữ tợn:
- Vương Khả, ngươi lừa bọn ta?
- Vương Khả, ngươi lừa bọn ta?
Mặt Ma Tứ lộ vẻ hung dữ.
- Ta lừa các ngươi chuyện gì cơ?
Vương Khả giả vờ hỏi.
- Người đâu rồi? Thiên Ma mà ta đưa tới đây đi đâu hết rồi?
- Ngươi hỏi ta thì làm sao ta biết được, ta đi ra cùng các ngươi, bây giờ người của ngươi không có ở đây, ngươi hỏi ta làm gì?
Vương Khả không hề nhượng bộ một chút nào.
Ma Tứ.-... !
Đã đến nước này rồi mà ngươi vẫn còn mạnh miệng như vậy hả?
Bốn tên Thiên Ma đi ra ngoài, nhanh chóng kiểm tra Hoàng cung một hồi.
- Có dấu vết đánh nhau, hơn nữa rất nghiêm trọng, đã bị che dấu, bọn họ đã xảy ra chuyện rồi!
Sắc mặt của một tên Thiên Ma trầm xuống.
Ngay lập tức, cả năm tên Thiên Ma đều nhìn Vương Khả với ánh mắt lạnh lùng.
- Nhìn cái gì mà nhìn, ta làm gì biết ngoài này đã xảy ra chuyện gì chứ, các ngươi nhìn ta chằm chằm như vậy là muốn đổ tội cho ta sao, có tin ta kêu sư tôn của ta giết chết toàn bộ năm người các ngươi không hả?
Vương Khả trừng mắt lên hỏi.
Sắc mặt của năm người trầm xuống, đã đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn mặt mũi nói mình là đồ đệ của lão gia sao?