Ác Hoàng vươn tay đè lên bọc tã:
- Các con, hãy quay lại nào, trở lại nào, bên ngoài này không phải là chỗ cho các con ở đâu!
Bùm!
Đứa nhỏ biến thành màu đen hoàn toàn đầu tiên bị Ác Hoàng hút trở lại bọc tã.
Bùm bùm bùm!
Từng đứa bé hóa thành màu đen bị hút vào bọc tã không ngừng, chỉ thấy được, khi không còn sự khống chế của tình mẫu tử, luồng khí màu đen do nỗi oán hận biến thành trong bọc tã kia đã bao trùm xung quanh người Ác Hoàng, dường như khoảnh khắc này, Ác Hoàng có vẻ như đã không thể trấn áp nổi những cảm xúc 'oán giận này của mình.
Oa! l Những tiếng khóc thảm thiết phát ra từ trong bọc tã, thế nhưng lúc này, Ác Hoàng đã không còn tiếp tục dỗ dành nữa, bởi vì nữ nhỉ đang ở ngay trước mặt, còn thứ ở trong bọc tã chỉ là nỗi oán hận của bản thân mà thôi.
Vút!
Vô số tình cảm xúc của tình mẫu tử đã hòa vào trong cơ thể của Long Ngọc. Công pháp của Long Ngọc dường như như đã tiếp tục đột phá, hào quang bảy màu tỏa ra trên người đang từ từ tụ lại phía sau đầu nàng, tạo thành một phật luân bảy màu hình tròn.
- Tốt, tốt, tốt lắm!
Ác Hoàng nói với vẻ hài lòng.
ầm ầm ầm!
Lúc này, đột nhiên, không gian xung quanh Long Ngọc chấn động một hồi.
- Thiên kiếp, Đăng Tiên Kiếp sao?
Sắc mặt của Ác Hoàng trầm xuống.
- Sao cơ, Long Ngọc sắp độ kiếp ư?
Vương Khả cả kinh hét lên.
- Đúng vậy, chúng ta nhất định phải ra ngoài, Long Ngọc sắp độ kiếp rồi, mặc dù đại trận này của của ta có thể ngăn cản được, thế nhưng Thiên kiếp không cho phép người khác ngăn cản giúp, một khi đại trận của ta chặn lại Thiên kiếp, thì Thiên kiếp sẽ trở nên mạnh mẽ hơn cho đến khi nào phá hủy được đại trận, sau đó sẽ càng đánh mạnh vào Long Ngọc hơn.
Ác Hoàng giải thích.
- Vậy thì, Hoàng thượng, người đưa Long Ngọc ra ngoài độ kiếp trước đi, bọn ta còn phải bàn bạc thêm một số chuyện!
Vương Khả lập tức nói.
Ác Hoàng nhìn về phía Vương Khả, bây giờ đã là lúc nào rồi mà ngươi còn muốn khoác lác với đám Ma Tứ hả?
Vương Khả cũng chỉ là bất đắc dĩ, không thể không bịa chuyện được, kế hoạch ban đầu của ta không phải như thế này.
- Cũng không cần nói thêm nữa đâu, chúng ta cũng đi ra cùng!
Ma Tứ đột nhiên nhíu mày nói.
- Sao cơ?
Vương Khả nhíu mày hồi lại.
- Vương Khả, có phải ngươi cố ý kéo dài thời gian đúng không> Sắc mặt của Ma Tứ trầm xuống.
- Ta làm gì kéo dài thời gian chứ? Không phải các ngươi muốn nói chuyện với ta sao?
Vương Khả trừng mắt lên nói.
- Không đúng, có vẻ không đúng lắm, lúc nãy nói chuyện, Vương Khả ngươi cứ liếc ngang liếc dọc, chắc chắn ngươi có chuyện gì đang giấu ta, rốt cuộc ngươi đang giấu ta cái gì hả?
Ma Tứ cảm thấy có chút vô lý nên mới hỏi.
Nói xong, Ma Tứ phất tay một cái rồi đi thẳng ra cửa lớn của Điện Ác Thần.
Âm!
Cửa lớn kêu ầm một tiếng rồi mở ra, còn Ác Hoàng cũng nhanh chóng đỡ lấy Long Ngọc xông ra ngoài đại điện, chạy thẳng ra biển khơi ở phía xa.
Bên ngoài, dĩ nhiên đã bị hàng ngàn vân kiếp bao trùm, khiến cho trời đất trở nên tối tăm mù mịt.
Gầm!
Sau đó, năm con lôi long bay thẳng tới chỗ Long Ngọc.
Vốn dĩ Long Ngọc đang ngồi xếp bằng trên đài kim liên cửu phẩm ở đằng xa, đột nhiên nàng mở to hai mắt ra, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, hai luồng kim quang từ trong mắt nàng bắn thẳng lên trời, ngay lập tức xông thẳng tới chỗ năm con lôi long.
Âm!
Năm con lôi long ngay lập tức nổ tung giữa không trung.
- Đây, đây chính là độ kiếp sao?
Một tên Thiên Ma nhìn về phía xa kia rồi hỏi với về kinh ngạc.
ầm ầm ầm!
Từng con lôi long từ trên trời rơi xuống thẳng chỗ Long Ngọc đang ngồi. Lúc này, đài kim liên cửu phẩm dưới chân Long Ngọc lập tức tỏa ra một luồng kim quang chói lóa, phật luân ở phía sau đầu đang chậm rãi quay tròn, khiến cho Long Ngọc giống như một tiên nhân có ánh sáng hào quang bảy màu tỏa ra quanh thân, tiếp lấy những dòng thiên lôi đang đột ngột đánh ầm ầm xuống.
Trong nháy mắt, vô số lôi điện đã bao trùm lấy Long Ngọc ở bên trong.
Từng đợt thiên kiếp, đợt sau mạnh hơn đợt trước, xung quanh Long Ngọc giống như được bao bọc bởi vô vàn lôi hải, khí tức mạnh mẽ không thể nào sánh được khiến cho Thiên kiếp căn bản không có cách nào để đánh vào người được.
Đám người Chu Hồng Y ở phía xa cũng nhìn thấy Long Ngọc độ kiếp, từng người đều trố mắt ra nhìn.
- Tại sao Đăng Tiên Kiếp của Ma tôn lại không giống với chúng ta chứ? lại còn mạnh hơn cả những lần độ kiếp của chúng ta nữa?
Tử Bất Phàm hỏi với vẻ ngạc nhiên.
- Mấu chốt là cho dù chúng ta có Đăng Tiên Châu Thiên Đạo đi chăng nữa thì khi độ kiếp thành Đăng Tiên Kiếp cũng đều rất nguy hiểm, tại sao khi Ma tôn độ kiếp lại giống như đang gãi ngứa vậy nhỉ?
Chu Hồng Y cũng mờ mịt hỏi.