Ngươi coi bọn ta là những tên ngu xuẩn để mặc cho ngươi nói hươu nói vượn tới bây giờ hay sao?
- Ta cũng đã nhìn thấy dấu vết đánh nhau ở bên ngoài, nhưng mà ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra cả, thế này đi, trước hết các ngươi đừng nóng vội, chúng ta cũng nhau đi tìm một người nào đó hỏi thăm một chút xem sao!
Vương Khả đang kéo dài thời gian.
Việc Long Ngọc bất ngờ độ kiếp đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch ban đầu của Vương Khả, huống hồ là không thế làm phiền trong lúc Long Nguyệt độ kiếp, vẫn là tự mình nghĩ cách để tiếp tục kéo dài thời gian vậy.
- Vương Khả, đây đều là những chuyện ngươi bày ra, có đúng không hả?
Ma Tứ nhìn Vương Khả với ánh mắt hung ác.
Tất nhiên Vương Khả không thể thừa nhận vào lúc này rồi.
- Thế nào hả? Các ngươi đang muốn tạo phản sao? Tới đây đi, các ngươi động vào ta thử xem, xem sư tôn đứng về phía nào, sư tôn cho ta hộ thể Thiên Đạo, chỉ dựa vào mấy tên hề các ngươi mà cũng muốn lớn tiếng với ta ư?
Mặt mày Vương Khả đột nhiên trở nên lạnh lùng.
- Ngươi!
Năm người đều sửng sốt.
Đã đến lúc này rồi, ngươi còn tư cách gì mà dám làm ầm ĩ lên như vậy hả?
- Tiên nhân ư? Đừng tưởng rằng ngươi là tiên nhân thì có quyền muốn làm gì thì làm, nếu sư tôn của ta muốn ngươi chết, chỉ cần một ánh mắt thôi cũng đã đủ rồi, vừa nãy ta cho các ngươi mặt mũi, nói chuyện với các ngươi nhiều như vậy, khốn khiếp, vừa phát hiện ở chỗ này có dấu vết đánh nhau đã vội vàng đổ tội lên đầu ta rồi. Các ngươi coi ta là cái gì hả? Nào, các ngươi động thủ với ta thử xem nào, nếu hôm nay các ngươi không giết được ta thì các ngươi đừng hòng sống sót!
Vương Khả trừng mắt lên mắng.
Bang!
Vương Khả lấy một cái ly ra, rồi ném mạnh xuống đất, để tăng thêm khí thế. Nhưng chính thái độ ngang ngược này lại khiến cho sắc mặt của năm tên Thiên Ma cứng đờ, không đúng nha, tại sao tên Vương Khả này vẫn còn cứng rắn như vậy chứ? Không phải là hắn nên bị dọa cho sợ tới mức hồn vía lên mây sao? Còn đứng đây kêu gào ầm ĩ ngươi sống ta chết là sao chứ?
- Tới đi, không phải lúc nãy từng người các ngươi đều muốn thu thập ta sao? Tới đây thử xem đi, để xem là ta chết hay là các ngươi chết!
Vương Khả tỏ ra dữ dẫn.
Mặc dù đang tỏ ra hung dữ, nhưng Vương Khả không dám đi về phía Ma Tứ, mà chỉ dám đi tới chỗ Thiên Ma bát trọng Thành Tiên Cảnh, sau đó, bước lên phía trước với một khí thế hừng hực, không chịu nhượng bộ một chút nào, hắn vừa trừng mắt lên, tên Thiên Ma kia liền bất giác lùi về sau một bước.
Tại sao thế? Bởi vì vẫn chưa tìm hiểu rõ lai lịch của Vương Khả đấy.
Mọi người đều không tin Vương Khả là đồ đệ của Đại Ma Vương, thế nhưng, đồng thời bọn họ cũng không hoàn toàn phủ nhận khả năng này, bằng không thì lúc nãy ai đã chịu nghe những lời vô dụng của Vương Khả cả nửa ngày như thế chứ?
Một bước lùi này của tên Thiên Ma khiến cho Vương Khả vui mừng trong trong lòng, quả nhiên, đầu óc của những tên Thiên Ma này cũng không thông minh cho lắm.
Vương Khả đang định tiếp tục hù dọa đám người này để kéo dài thời gian thì đột nhiên, Ma Tứ quay đầu lại nhìn về phía Long Ngọc đang độ kiếp ở đằng xa.
- Vương Khả, mười mấy Thiên Ma ta mang theo tới đây đều là Thành Tiên Cảnh, muốn bắt được bọn họ thì ít nhất cũng cần phải có một số lượng lớn những cường giả Thành Tiên Cảnh mới bắt được, rốt cuộc muốn biết bọn chúng có phải cùng một phe với ngươi hay không thì cũng rất đơn giản!
Ma Tứ lạnh lùng nói.
- Ma Tứ, làm như thế nào vậy?
Một đám Thiên Ma nhìn về phía Ma Tứ.
- Nếu là cục diện do Vương Khả bày ra, vậy thì chắc chắn Khương Huyền cũng sẽ phối hợp theo. Tạm thời, chúng ta sẽ không thu thập Vương Khả nữa, thế nhưng, chúng ta có thể thu thập mẫu nữ Khương Huyền.
Ma Tứ đáp một cách lạnh lùng.
- Ngươi muốn làm gì hả?
Vẻ mặt Vương Khả chợt thay đổi.
- Nếu là cục diện do các ngươi sắp đặt, ta không tin, nếu ta giết Khương Huyền và Long Ngọc thì đám người Thành Tiên Cảnh giúp đỡ các ngươi sẽ không đi ra!
Ma Tứ lạnh giọng nói.
- Nếu không phải là cục diện do Vương Khả bày ra thì sao?
Một Thiên Ma hỏi.
- Cùng làm thì gây thù chuốc oán với Vương Khả mà thôi, chỉ cần chúng ta trung thành với lão gia thì không có kẻ nào có thể làm khó chúng ta được, đi thôi!
Ánh mắt của Ma Tứ rét lạnh.
- Đứng lại!
Mặt Vương Khả chợt biến sắc.
Am! Ma Tứ dẫn theo bốn tên Thiên Ma đến chỗ Long Ngọc đang độ kiếp, sắc mặt của Ác Hoàng chợt thay đổi, lập tức cản năm người lại.
- Ma Tứ, các ngươi muốn làm gì?
Ác Hoàng lạnh lùng hỏi.