Là Ác Hoàng ra tay sao? Hừ, ngươi là cái gì chứ?
Ma Thập Tứ dùng toàn lực đánh ra một chưởng giống như đang muốn dùng một chưởng này để đánh sập tất cả sự tự tin của Ác Hoàng vậy.
- Ma Thập Tứ cẩn thận!
Sắc mặt của Ma Tứ chợt thay đồi.
Bùm!
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn vang vọng khắp Ác Thần Đô, trong nháy mắt, một làn sóng khí khủng khiếp thổi tung khiến cho xung quanh bị chấn động mạnh mẽ, mà khí lực cường đại của Ma Thập Tứ cùng với cơ thể của hắn ngay lập tức bị chém thành hai mảnh, bay tán loạn trên bầu trời.
- Bị giết rồi sao?
Chu Hồng Y ngạc nhiên hỏi.
- Ma Thập Tứ chết rồi ư?
Đám Thiên Ma kinh ngạc tới nỗi không thể tin được.
- Là, là Ác Hoàng hả?
Ma Thập Tam đột nhiên run lên bần bật.
Lại nhìn thấy Ác Hoàng bước ra từ trong cửa Điện Ác Thần, tay trái ôm một bọc tã lót, tay phải đang cầm Ác Thần Kiếm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai mảnh thi thể của Ma Thập Tứ.
- Hoàng thượng!
Bốn người Chu Hồng Y và Hoàng Thiên Phong nhanh chóng đi tới bên cạnh Ác Hoàng.
Đám Thiên Ma cũng nhìn Ác Hoàng giống như đang gặp kẻ địch, chỉ có Ma Tứ nheo mắt lại.
Bùm!
Chỉ nhìn thấy, hai mảnh thi thể của Ma Thập Tứ bỗng hóa thành một luồng khí màu đen, từ từ tụ lại trên không trung, sống lại một lần nữa.
Vẻ mặt của Ma Thập Tứ sau khi sống lại rất khó coi.
- Ngươi, ngươi, ngươi!
Ma Thập Tứ cả kinh kêu lên.
- Ngươi lại muốn chết thêm một lần nữa à?
Ác Hoàng lạnh lùng hỏi.
Vẻ mặt của Ma Thập Tứ chợt thay đổi, muốn đánh thêm một trận, nhưng một kiếm vừa rồi kia đã khiến cho Ma Thập Tứ có bóng đen tâm lí, hắn quay đầu lại nhìn Ma Tứ tiên nhân đứng cách đó không xa, giống như đang chờ hắn mở miệng.
- Ác Thần Kiếm? Kiếm tốt, có thể dùng uy lực của bát trọng Thành Tiên cảnh mà có thể giết chết bát trọng Thành Tiên cảnh trong nháy mắt như vậy! Khương Huyền, nhiều năm không gặp mà ngươi thực sự đã khiến ta phải nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa rồi đấy!
Ma Tứ nheo mắt lại nhìn Ác Hoàng, - Ngươi chỉ là một con chó bên cạnh phu quân ta năm đó mà thôi, ngươi có tư cách gì để lau mắt mà nhìn ta chứ?
Ác Hoàng lạnh lùng nói.
- Hửm?
Hai mắt Ma Tứ nhíu lại.
Ác Hoàng không hề nhượng bộ một chút nào, tay cầm Ác Thần Kiếm, nhìn Ma Thập Tứ một cách lạnh lùng, một cỗ khí tức cường đại bắn thẳng lên trời, giống như chỉ cần Ma Tứ nói thêm một câu hạ thấp Vương Cô Sơn nào nữa thì thanh Ác Thần Kiếm này sẽ chém chết Ma Tứ ngay lập tức.
- Ha ha ha ha ha, Khương Huyền, ngươi vẫn giống hệt như ngày xưa nhỉ, vẫn cay nghiệt và ngu dốt như vậy!
Ma Tứ cười lạnh lùng.
- Hay là ngươi cứ thử xem?
Ác Hoàng nheo mắt nói.
Ma Tứ và Ác Hoàng đều không ai chịu nhường nhịn ai, người nào cũng ngạo khí ngút trời như vậy.
Phòng làm việc của Vương Khả trong khuôn viên sản nghiệp Thần Vương nhất hiệu.
- Vương Khả, lần này ta bị ngươi hại cho thê thảm rồi, tại ngươi bắt ta biến thành hình dáng của phượng hoàng đấy, nếu khhắn ta đã chẳng bị đánh cho thảm thiết như vậy, tất cả những tổn thất của ta đều là tai nạn lao động, ngươi nhất định phải thanh toán cho ta, hơn nữa, nhất định phải tăng gấp đôi, tăng gấp đôi!
Cả người Trương Chính Đạo quấn vải trắng, bộ dáng trông như một pho tượng vô cùng thảm thương, đang chống gậy chửi rủa, lên án kịch liệt tai nạn lần này với Vương Khả.
Vẻ mặt Vương Khả đang đứng bên cạnh hơi giật giật một lúc, Trương Chính Đạo lại tới đập bình à? Coi tiền của ta dễ lừa như vậy sao? Mẹ nó chứ, đã mấy tháng rồi mà thương thế của ngươi vẫn còn phải băng bó giống như xác ướp như thế hả? Ngươi đang muốn sỉ nhục trí thông minh của ai đấy?
- Đồng An An, nếu đã chuẩn bị xong nhân công rồi thì hãy chọn ra những người có xuất thân là yêu ma, ngươi đích thân dẫn đầu đội quân đi tới Nam Thần Châu, đợi chút nữa sẽ có người mang các ngươi qua đó, đến nơi rồi, phải nghe theo mệnh lệnh của U Nguyệt khi xử lý công việc của chỉ nhánh Công ty Thần Vương, nàng ấy là tổng quản lý của Công ty Thân Vương ở khu vực Nam Thần Châu, biết chưa?
Vương Khả nhìn một thuộc hạ ở trước mặt.
- Ông chủ cứ yên tâm, lời của bà chủ cũng là lời của ông chủ mà, ta nhất định sẽ toàn tâm toàn lực nghe theo!
Thuộc hạ Đồng An An của Vương Khả cung kính nói.
- Ừm, đi đi, lát nữa Tây Môn Thuận Thủy sẽ sắp xếp người đưa các ngươi đi.
Vương Khả gật đầu.
- Vâng!
Đồng An An kính cần lui ra khỏi phòng làm việc.
- Vương Khả, ngươi không nghe thấy những lời vừa nãy ta nói sao? Ngươi nhìn thấy bộ dạng thảm khốc này của ta chưa hả?
Dựa vào đâu mà không thanh toán cho ta chứ? Lân này, ta đã bị ngươi hại cho thê thảm rồi đấy!