Trương Chính Đạo bước khập khiễng lên phía trước.
Mặt Vương Khả đen lại, nhìn Trương Chính Đạo.
- Giả bộ đi, ngươi tiếp tục giả bộ đi, còn có mặt mũi tới tìm ta để đòi tiền à? Ta còn chưa tìm ngươi và Trương Thần Hư để đòi tiền đâu, ngươi có biết lần này ta tổn thất lớn như thế nào không hả? Bản thân ngươi không chịu trốn cho kỹ, đã để cho Cửu Diệu Chân Nhân bắt được, bây giờ lại còn đổ cho tai nạn lao động à?
Trương Thần Hư đã kể lại hết rồi, ngày hôm đó, các ngươi đã lén lút chạy ra ngoài nên mới bị bắt lại, ngươi không làm đúng cương vị của mình, trốn việc, thế mà lại còn có mặt mũi bảo là tai nạn lao động hả?
- Vậy, vậy thì ngươi cũng không thể bày tỏ một chút gì như vậy được chứ?
Vẻ mặt Trương Chính Đạo đầy sự bất mãn.
- Bày tỏ? Ngươi còn không biết xấu hổ mà nhắc tới chuyện này ư? Trương Thần Hư đã bồi thường cho ta công đức nhân hoàng của cả một đất nước, còn ngươi lấy cái gì để bồi thường cho ta?
Ngươi có biết, lần này, số công đức mà ta bị tổn thất nhiều như thế nào không? Toàn bộ công đức mà Thần Vương Tệ thu thập trong mấy năm nay đều coi như đổ xuống sông xuống biển hết rồi đấy!
Vương Khả tức giận nói.
- Thế, thế thì cũng không liên quan tới ta mà, lúc đó, ta làm gì có mặt ở đấy chứ! Trương Chính Đạo lập tức chối bỏ sạch sẽ.
Vương Khả: -... !
Còn chẳng phải là vì cứu các ngươi, nên lão tử mới phải nhảy vào vũng nước bẩn đấy sao? Chỉ cần một câu không ở đấy của ngươi là có thể chối bỏ ư? Bảo an của Công ty Thần Vương đã cứu ngươi rồi, ngươi lại còn không biết xấu hổ mà tới công ty đập đồ à?
- Ngươi thật sự bị thương rất nghiêm trọng hả?
Vương Khả giương mắt nhìn Trương Chính Đạo.
- Tất nhiên rồi, ngươi nhìn xem mấy tháng nay, ta đều chỉ có thể quấn băng mà thôi, ta rất thê thảm!
Trương Chính Đạo kêu ca.
- Nếu nói như vậy, vốn dĩ ta đang chuẩn bị thăng chức, tăng tiền lương cho ngươi, vậy thì chắc là ngươi không thể đảm nhiệm nổi rồi.
Vương Khả cau mày.
- Sao cơ, thăng chức, tăng lương ư? Bây giờ ta đã là quản lý rồi, thế mà vẫn còn có thể thăng chức, tăng lương sao?
- Đúng vậy đáy, vẫn còn vị trí quản lý bên phía đại khu có thể thăng chức, tăng tiền lương đấy, nhưng có điều là, trông bộ dạng ngươi như thế này, e là không thể tới kịp rồi!
Vương Khả lắc đầu.
- Ai nói chứ, khả năng hồi phục của ta rất nhanh, ngươi nhìn xem ta đã khỏi rồi này!
Trương Chính Đạo xé mạnh băng vải, trong chớp mắt liền khỏe mạnh như vâm.
Vẻ mặt Vương Khả co rúm lại:
- Bây giờ ngươi đập bình cũng thô lỗ như vậy à? Ít nhất cũng phải ra ngoài đi dạo một vòng rồi quay lại hằng nói ngươi đã khỏe chứ, ngay cả một chút nhạc đệm như vậy cũng không có mà đã bảo bình phục hoàn toàn rồi? Tay nghề đập bình của ngươi thô lỗ như vậy, làm sao ta có thể yên tâm giao chức quản lý đại khu cho ngươi được chứ?
- Ai ya, đấy chỉ là lừa gạt người ngoài thôi, chúng ta thì cần gì phải giấu giếm cơ chứ! À đúng rồi, đại khu nào thế? Đông Thần Châu à? Bắc Thần Châu? Hay là Tây Thần Châu?
Trương Chính Đạo mỉm cười nói.
Mặt Vương Khả đen lại:
- Nam Thần Châu, ngươi có đi không?
- Nam Thần Châu toàn là yêu ma thôi, không phải lúc nãy ngươi bảo Đồng An An tới đó sao? À, nếu ngươi thực sự muốn ta tới đó cũng được, ta hy sinh một chút vì thành tích của công ty cũng không sao cả, có điều là, phải tăng tiền lương cho ta!
Trương Chính Đạo bày ra vẻ mặt chịu hy sinh vì công ty.
- Thật à, vậy thì được, ngươi chuẩn bị một lát rồi đi Nam Thần Châu giúp U Nguyệt đi!
Vương Khả bảo.
Vẻ mặt Trương Chính Đạo khẽ sửng sốt:
- Ngươi nói thật chứ? Nhưng nếu ta tới Nam Thần Châu thì phải nhập ma trước mà, nghe nói Đại Ma Vương muốn cắn nuốt hết yêu ma trên địa cầu, ta nhập ma rồi... ?
- Không phải vừa rồi ngươi đã nói là chỉ cần tăng tiền lương là được sao? Ta tăng lương gấp đôi cho ngươi, suy cho cùng thì tình hình ở Nam Thần Châu cũng khá phức tạp, nhưng mà ngươi cứ yên tâm, đến lúc đó ta sẽ mời mấy người Chu Hồng Y tới theo, bọn họ phụ trách đánh nhau, còn ngươi phụ trách việc kinh doanh của công ty!
Vương Khả nói.
Mặt của Trương Chính Đạo đại ra:
- Không phải ngươi đang đùa ta đấy chứ? Thực sự bắt ta phải nhập ma đi tới Nam Thần Châu ư?
Vào lúc Vương Khả đang định chế nhạo Trương Chính Đạo thì đột nhiên một cỗ khí tức tràn ngập khắp khuôn viên sản nghiệp Thần Vương nhất hiệu trong nháy mắt. Vẻ mặt Vương Khả sửng sốt nhìn lên bầu trời.
- Chu Hồng Y?
Vương Khả hỏi với vẻ kinh ngạc.
Bây giờ Chu Hồng Y đã có khí phách như vậy rồi hả, ngày cả Thiện Thần Đô mà cũng dám đến?