Ma Tứ liếc nhìn đại điện mà Vương Cô Sơn đang bế quan cách đó không xa, khẽ cười khẩy:
- Không cần đâu, bây giờ hắn đã không còn tư cách để khiến ta phải gọi hắn là chủ thượng nữa rồi!
- Ma Thập Tam, ngươi thế mà lại dám to gan giẫm đạp trên bầu trời của Điện Ác Thần sao, ngươi có biết đây là địa bàn của Ác Hoàng không hả? Ngươi muốn chết à?
Hoàng Thiên Phong nhìn lên trời.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh đều trừng mắt nhìn lên trời.
Mặc dù đã nhìn ra tên Ma Tứ kia là tiên nhân, nhưng đám người này lại giẫm đạp lên trên khoảng trời của Điện Ác Thần, giống như đang vũ nhục Ác Hoàng vậy, làm sao có thể chùn chân được chứ?
Tứ đại Thành Tiên cảnh xông lên trời, không dám có chút chậm trễ nào, mỗi người lấy ra pháp bảo của mình, chém về phía Ma Thập Tam.
Vẻ mặt của Ma Thập Tam khẽ thay đổi, tại sao các ngươi đều xông về phía ta thế?
- Ma Thập Tam, chịu chết đi!
Hoàng Thiên Phong hô lên một tiếng.
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!
Bốn tiếng nổ lớn vang lên. Trong chớp mắt, bốn người Hoàng Thiên Phong giống như bốn viên đạn pháo bay ra, bắn về phía biển lớn ở nơi xa, ngay lập tức, bốn cơn sóng to gió lớn bắn tung trên biển lớn, từng cột sóng cao ngút trời, khiến cho đất trời bị rung chuyển.
Thế nhưng, bốn tên Thiên Ma mặt mũi lạ hoắc lại mỗi người một chân, đá thẳng toàn bộ tứ đại Thành Tiên cảnh rơi xuống đất.
Bộp!
Bốn người Hoàng Thiên Phong ở đằng xa nhảy ra khỏi biển, ngay lập tức bay lên, vẻ mặt cả kinh nhìn bốn tên Thiên Ma mặt mũi lạ hoắc kia.
- Các ngươi, các ngươi!
Hoàng Thiên Phong nói với vẻ vừa ngạc nhiên, vừa không thể tin nổi.
- Ma Thập, Ma Thập Nhất, Ma Thập Nhị, Ma Thập Tứ, đắc tội rồi!
Bốn tên Thiên Ma tỏ vẻ khinh thường.
Đám người Chu Hồng Y cả kinh nhìn bốn tên Thiên Ma kia, bản thân cũng là Thành Tiên cảnh mà, mặc dù mới bước vào Thành Tiên cảnh nhưng vẫn là Thành Tiên cảnh chứ, lúc trước có thể tung hoành khắp Trung Thần Châu, tại sao, tại sao chỉ bốn người bất kỳ cũng có thể đánh chúng ta... !
- Ma Thập Tứ, tu vi bây giờ của ngươi là gì?
Ma Thập Tam cũng có chút không thể ngờ được mà hỏi.
Những Thiên Ma khác mạnh hơn mình thì cũng không nói làm gì, dù sao Thiên Ma ra đời dựa theo chữ số và số thứ tự, tên Ma Thập Tứ này lúc trước còn không bằng bản thân hắn, tại sao, tại sao bây giờ lại trở nên mạnh mẽ như vậy chứ?
- Bát trọng, Thành Tiên cảnh.
Ma Thập Tứ trả lời.
- Gì cơ?
Ma Thập Tam trợn tròn mắt hỏi lại với vẻ kinh ngạc.
- Ma Thập Tam, một nghìn năm nay ngươi sống tới mức ngu ngốc rồi hả? Hừ, ở lại Trung Thần Châu để chờ đợi đồ vô dụng Vương Cô Sơn kia à? Ha ha, ngươi nhìn xem ta đi, lúc trước ta không bằng người, nhưng bây giờ thì sao? Ta đã là bát trọng Thành Tiên cảnh rồi, ta sắp phải độ kiếp để thành tiên, mà tỉ lệ thành công cũng rất cao nữa! Còn ngươi thì sao? Càng sống lại càng thụt lùi!
Ma Thập Tứ cười khẩy nói.
- Bốn người các ngươi đều là bát trọng Thành Tiên cảnh sao?
Ma Thập Tam không thể tin nổi mà hỏi.
- Ngươi thử nói xem?
Ma Thập Tứ hỏi lại với vẻ khinh thường.
- Nếu không phải bởi vì khi độ kiếp chắc chắn sẽ có khả năng bị thất bại, bọn ta sợ nếu chẳng may bị thất bại rồi, khi sống lại, nếu phải điều động quá nhiều lực lượng của Thiên Đạo sẽ làm lão gia tức giận, nếu không, bọn ta đã độ kiếp từ lâu rồi!
Ma Thập Tứ xem thường nói.
- Vậy, vậy há chẳng phải là...
Ma Thập Tam lộ rõ vẻ ngạc nhiên, nhìn đâm Thiên Ma.
- Ha ha ha, chỉ có mỗi Ma Thập Tam ngươi mới ngu ngốc tới mức bám trụ ở Trung Thần Châu mãi thôi, lúc trước viết thư bảo ngươi về Nam Thần Châu, nhưng ngươi lại không chịu về, bây giờ đã thấy chưa hả? Đây chính là thực lực hiện tại của chúng ta! Vương Cô Sơn là cái thá gì chứ? Chỉ cần ba người bát trọng Thành Tiên cảnh đã có thể trấn áp hắn ta một nghìn năm, mà hôm nay, số bát trọng Thành Tiên cảnh trong chúng ta đã không còn là ba người nữa, còn có cả một tiên nhân là Ma Tứ, cộng với thực lực của đám bọn ta, đã có thể tung hoành khắp Trung Thần Châu rồi. Vương Cô Sơn chẳng là cái gì cả! Nếu bọn ta muốn thì giết hắn cũng chỉ là chuyện dễ như giết một con gà vậy!
Ma Thập Tứ cười mỉa mai một cách vô cùng đắc ý.
- Nói năng ngông cuồng, phu quân của ta há có thể để cho ngươi sỉ nhục như vậy hả?
Xoet xoetl Đột nhiên, một tia hắc kiếm quang bắn ra từ trong Điện Ác Thần, bắn thẳng tới chỗ Ma Thập Tứ.
Ngay lập tức, một kiếm rất nhanh kia đã bắn tới trước mặt Ma Thập Tứ.
- Gì vậy, muốn chết hả?
Ma Thập Tứ giận dữ hét lên rồi đánh ra một chưởng.
Ma Thập Tứ là một cường giả tuyệt thế bát trọng Thành Tiên cảnh, là một cường giả tuyệt thế có thể độ kiếp bất cứ lúc nào, Ma Đạo một phương trong khắp Trung Thần Châu này không có kẻ nào có thể khiến hắn để vào mắt.