Bất Diệt Thần Vương

Chương 2091: Thiên Ma tập kích




- Mấy ngày trước, Vương Khả gửi tới một bức mật báo!

Tử Bất Phàm trầm giọng nói.

- Mật báo của Vương Khả ư? Hắn sẽ không lấy việc công làm việc tư nữa đấy chứ, còn muốn vơ vét chút lợi ích gì nữa vậy?

Chu Hồng Y ngạc nhiên hỏi.

- Tự ngươi xem đi!

Tử Bất Phàm đưa một bức thư ra.

Chu Hồng Y và Nhiếp Thanh Thanh lập tức mở ra xem.

Sau khi đọc xong, vẻ mặt của hai người thay đổi nghiêm trọng.

- Ma hóa toàn cầu sao? Sau đó còn cắn nuốt hết tất cả yêu ma trong khắp thiên hạ ư? Chuyện, chuyện này làm sao có thể được?

Chu Hồng Y cả kinh hỏi.

- Còn có những bộ xương khô này cũng được gửi cùng với bức thư của Vương Khả, ngươi tự mình xem đi!

Hoàng Thiên Phong bảo.

Nói xong, Hoàng Thiên Phong lấy ra từng chiếc quan tài, bên trong quan tài chính là những yêu ma đã bị hấp thu sạch sẽ tất cả mọi thứ, đây cũng là một vài bộ thi cốt trong số hàng trăm vạn yêu ma bị Cửu Diệu Chân Nhân cắn nuốt vào trước đó không lâu.

Sau khi nhìn thấy những bộ thi cốt này, vẻ mặt của Chu Hồng Y và Nhiếp Thanh Thanh đều thay đổi trầm trọng.

- Hoàng thượng triệu tập các ngươi tới đây để cùng nhau bàn bạc một chút, xem xem bức mật báo này của Vương Khả có mấy phần là thật?

Hoàng Thiên Phong trầm giọng nói.

- Ta tin tưởng Vương Khả!

Chu Hồng Y lại là người đầu tiên mở lời.

Hoàng Thiên Phong khẽ sửng sốt, những tin tức khiến người ta khiếp sợ như thế này, vậy mà ngươi tin tưởng ngay luôn sao?

Chẳng phải ngươi rất chán ghét Vương Khả hả?

- Ta tin tưởng Vương Khả!

Nhiếp Thanh Thanh nói.

- Ta cũng tin tưởng Vương Khả!

Tử Bất Phàm cũng nghiêm túc đáp.

Đám bọn họ đều cùng nhau đi ra từ Thập Vạn Đại Sơn, vì vậy đều vô cùng tin tưởng Vương Khả, cho dù là tin tức ngày diệt vong của thế giới này đang đến gần, thì bọn họ cũng sẽ ủng hộ hắn vô điều kiện.

- Hoàng Thiên Phong, ngươi thấy như thế nào?

Ác Hoàng nhìn Hoàng Thiên Phong.

~ Ta sao?

Biểu cảm của Hoàng Thiên Phong có chút kỳ quặc.

Vốn dĩ, hiện tại, bản thân đang sống rất tốt, vậy mà tên Vương Khả này lại đột nhiên gửi thư đến nói cái gì mà ngày diệt vong của thế giới này đã đến rồi, nếu chuyện này là do người khác nói ra thì Hoàng Thiên Phong chắc chắn sẽ cho hắn ăn ngay một cái bạt tai rồi, nhưng mà... !

- Mặc dù ta không tin tưởng lắm, thế nhưng, ta cho rằng Vương Khả cũng không cần thiết phải nói dối Hoàng thượng.

Hoàng Thiên Phong đáp.

- Các ngươi tin tưởng Vương Khả như vậy sao?

Ác Hoàng nheo mắt nhìn bốn người đang đứng trong điện.

Bốn người nhìn nhau, có hơi câu nệ một chút, rồi nói chuyện.

- Ha ha, thật là không thể ngờ được, không ngờ được rằng tên Vương Khả này đã không ở trong triều nhiều năm rồi, những lời vớ vẩn như thế này nói ra từ miệng hắn, thế mà các ngươi lại tin tưởng hắn như vậy!

Vẻ mặt Ác Hoàng đây phức tạp.

- Hoàng thượng, nếu như chuyện này là thật, vậy thì phải làm sao mới được?

Biểu cảm của Hoàng Thiên Phong rất khó coi.

Ác Hoàng lại lâm vào suy nghĩ, đúng vậy, tin tức này mang lại đả kích quá lớn, bản thân Ác Hoàng cũng nhất thời không biết phải làm thế nào mới tốt nhất.

Trong lúc cả bốn người đều đang trầm tư suy nghĩ thì bỗng nhiên, vẻ mặt của bốn người chợt thay đổi, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Bởi vì đột nhiên cả bốn người đều cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng cường đại từ trên trời giáng xuống, sự cường hãn của khí tức này trong nháy mắt khiến cho những người trong đại điện cảm thấy đang phải đối mặt với kẻ địch nguy hiểm.

- Kẻ nào, dám làm càn trong Ác Thần Đô?

Hoàng Thiên Phong hét lên một tiếng.

Bùm!

Ngay lập tức, tứ đại Thành Tiên cảnh Hoàng Thiên Phong, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh xông ra ngoài đại điện, trừng mắt nhìn hai mươi bóng dáng xuất hiện bất ngờ trên không trung.

Trong số hai mươi người, có một người đi đầu, toàn thân toát ra lưu quang bảy màu, hào quang vạn trượng, ngạo khí ngút trời.

Đứng bên cạnh hắn là Ma Thập Tam lúc này đang bày ra vẻ mặt hưng phấn và kích động, những người khác cũng lạnh lùng đứng phía sau người đi đầu.

- Ma Thập Tam, ngươi thế mà lại có thể bỏ trốn ra ngoài được rồi hả?

Nhiếp Thanh Thanh ngạc nhiên hỏi.

- Ngươi toát ra lưu quang bảy màu kia, hắn là tiên nhân? Ma Thập Tam lại tìm người tới giúp, hắn trở lại để phục thù à?

Sắc mặt Chu Hồng Y khẽ thay đổi.

- Ma Tứ?

Hai mắt Hoàng Thiên Phong nheo lại, nhìn tiên nhân đứng đầu kia một cách lạnh lùng.

Ma Tứ dẫn đầu cũng lạnh lùng nhìn bốn người vừa xông ra, sau đó lại quay đầu nhìn về phía đại điện đang phát ra lưu quang bảy màu cách đó không xa.

- Vương Cô Sơn còn đang bế quan à?

Ma Tứ nhìn đại điện gần đó rồi híp mắt lại.

- Ừm, chủ thượng vẫn đang trong quá trình bế quan để bình phục, Ma Tứ, năm đó ta và ngươi đều rất thích bám đuôi chủ thượng, có muốn đi bái kiến chủ thượng cùng ta một lúc không?

Ma Thập Tam nhìn Ma Tứ.