- Ta đoán rằng, chắc chắn Đại Đế cũng là yêu ai yêu cả đường đi, Đại Đế vô cùng coi trọng Long Ngọc. Sau này, tiểu tử ngươi phải đối phó cẩn thận một chút!
Tây Môn Thuận Thủy dặn dò.
Vương Khả kinh ngạc tới nỗi há hốc miệng, chuyện gì thế này? U Nguyệt, Lý nhi, Long Nguyệt, sao mỗi người lại có chỗ dựa sau lưng khủng bố như vậy chứ?
- Ta bảo, lúc trước ngươi chọc ghẹo ai không chọc, lại cứ khăng khăng chọn trúng ba người như thế, Vương Khả, ngươi nhìn ánh mắt này của ta đi!
Tây Môn Thuận Thủy nhìn Vương Khả với một ánh mắt như đang nhìn người chết.
Vương Khả khẽ run lên:
- Tại sao chứ, sao ta lại nghe được từ trong lời nói của ngươi rằng tên Đại Ma Vương kia cuối cùng lại là người dễ thương nhất chứ?
- Ngươi nghĩ nhiều rồi, sau này, nếu có chuyện gì thì ngươi hãy cứ chấp nhận đi, còn bây giờ cứ đi từng bước từng bước vậy.
Chuẩn bị tuyển chọn người thật kĩ càng, để kịp thời chuyển đến Nam Thần Châu và Bắc Thần Châu, không cần phải chờ Thi Để nói ra đâu, chỉ cần Nữ hoàng U Nguyệt thuyết phục được mẫu thân của nàng ấy, vậy thì Nam Thần Châu sẽ không có kẻ nào dám ngăn cản Công ty Thần Vương của ngươi đâu, nhưng mà, ngươi cũng phải hiểu rằng, nếu mở càng nhiều chi nhánh Công ty Thần Vương thì nợ tình cảm của ngươi cũng lại càng nhiều thêm. Mọi áp lực mà sau này ngươi phải đối mặt cũng sẽ lớn hơn, Nữ hoàng U Nguyệt, Trương Lý nhi, Long Ngọc, chà chà, nghĩ tới cuộc sống mà sau này ngươi phải đối mặt mà ta thực sự thấy rất kích thích, chà chà, được lắm, ta phải đợi xem kịch hay của ngươi!
Tây Môn Thuận Thủy cười rất vui vẻ mà nói.
- Kịch hay cái đầu ngươi!
Vương Khả tức giận mắng.
Tại Thi Đế Đô ở Nam Thần Châu!
Thiện Hoàng bị Thi Đế đánh tới nỗi phải bỏ chạy rồi, một ngày sau, Thiện Hoàng mang theo một đôi mắt gấu trúc xuất hiện trong một cung điện bí mật trong rừng sâu, nhìn nữ nhi Qủy U Nguyệt đang đứng phía trước.
- Phụ thân, ngươi không sao chứ?
U Nguyệt hỏi với vẻ lo lắng.
- Ta không sao, mẫu thân của con đâu?
Thiện Hoàng khẽ dụi mắt.
- Mẫu thân đang ngăn cản ngoại tổ phụ, ngoại tổ phụ cầm một thanh đại đao dài bốn mươi trượng muốn qua đây, nếu không phải có mẫu thân ngăn cản, e là... !
Quỷ Ủ Nguyệt nghĩ lại còn rùng mình nói.
Khuôn mặt của Thiện Hoàng đột nhiên co rúm lại, đây là Thi Đế thực sự muốn chém chết ta ư?
- Thi Đế đối xử với con như thế nào, nếu như con ở đây mà không cảm thấy vui vẻ gì thì trở về với ta!
Thiện Hoàng cau mày lại.
- Ngoại tổ phụ đối xử với con rất tốt, à, hôm nay ngoại tổ phụ cho con một cái vòng tay tiên khí, người xem này!
Quỷ U Nguyệt giơ chiếc vòng tay sáng chói đang đeo trên tay ra.
Thiện Hoàng trố mắt nhìn chiếc vòng tay này:
- Vòng Vạn Qủy Triều Tiên sao? Không thể nào, đây là di vật của Qủy Đế, ngay cả năm đó mẫu thân của con đòi Thi Đế nhưng hắn ta vẫn không cho, tại sao lại đưa cho con chứ?
- Chiếc vòng này rất quý sao? Ngoại tổ phụ bảo còn có rất nhiều tiên khí khác, nói là đều cho con tất cả để phòng thân! Con bảo không cần nhưng mỗi ngày ông ấy vẫn cứ nhất quyết đưa cho con một tiên khí!
Ú Nguyệt nói.
Vẻ mặt Thiện Hoàng đơ ra:
- Mỗi ngày đều đưa cho con một tiên khí ư? Thi Đế thực sự rất giàu có, rất nhiều tiền nha! Vậy con đã nói chuyện với Thi Đế về việc Tây Môn Thuận Thủy bảo con mở chỉ nhánh Công ty Thần Vương chưa?
- Con nói rồi, ngoại tổ phụ bảo chỉ cần con thích thì làm gì cũng được, còn dẫn con lên triều, nói trước mặt các quan viên trong triều rằng đây là tôn nữ của ta, nó đang muốn mở công ty, kẻ nào dám không phối hợp thì đều bị coi là phạm tội mưu phản! Sau đó châm biếm gay gắt tất cả những yêu ma mạnh mẽ trong điện một phenl!
U Nguyệt kể lại.
Thiện Hoàng trợn to mắt nhìn U Nguyệt.
- Chuyện này, Thi Đế cũng chiều chuộng ngươi quá nhỉ! Chuyện gì cũng nghe theo ngươi sao? Tại sao chúng ta tới đây cùng nhau, mà ngươi thì sống rất sung sướng vui vẻ, còn ta thì lại bị Thi Đế cẩm đại đao bốn mươi trượng đuổi giết? Chuyện này quá bất công rồi!
Trong hoàng cung Đại Ác tại Ác Thần Đô!
Hoàng Thiên Phong, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm đều đang đứng kính cẩn trong đại điện.
- Hôm nay có chuyện đại sự cần tuyên bố sao?
Chu Hồng Y tò mò hỏi.
- Đã thăng cấp thành Thành Tiên cảnh rồi ư?
Hoàng Thiên Phong nhìn Chu Hồng Y.
- Đương nhiên rồi, sau khi ta và Thanh Nhi hấp thụ Đăng Tiên Châu Thiên Đạo đều đã đạt đến Thành Tiên cảnh rồi!
Chu Hồng Y nói đầy tự tin.
Nhiếp Thanh Thanh không nói chuyện mà chỉ đứng một bên, nhìn Ác Hoàng đang ngồi suy nghĩ trên Long ở cách đó không xa một cách khó hiểu.
- Hoàng thượng, đã xảy ra chuyện lớn gì thế?
Nhiếp Thanh Thanh hỏi với vẻ tò mò.