Bất Diệt Thần Vương

Chương 2076: Ngươi cần công đức sao?




- Hoàng thượng?

Nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng kêu hô Là bá quan bách tính Diêm La thần đô được dời đi khi trước, lúc này thấy đại chiến nơi đây đã lắng lại bèn kéo nhau trở về.

Không chỉ con dân Diêm La hoàng triều, ngoài ra còn có rất nhiều đệ tử Thiên Sư Điện.

- Đó là, Trương Thiên Sư? Trương Thiên Sư không chết? Tròng mắt Trương Thiên Sư không bị nổ bắn ra?

Đám đệ tử Thiên Sư Điện cả kinh kêu lên.

Lúc này Trương Thiên Sư sớm đã khôi phục dung nhan, tự nhiên không ai nhận ra hắn là một trong hai tên chiến tướng khi trước.

Chẳng qua, nghe được đám đệ tử Thiên Sư Điện này còn nhớ rõ mấy lời bậy bạ lúc báo tang của Vương Khả, lập tức giận không thể át, hung hăng trừng mắt nhìn Vương Khả.

- Bái kiến Trương Thiên Sư!

Chúng đệ tử Thiên Sư Điện lập tức cung bái, đồng thanh hô lên.

- Hoàng thượng? Làm sao... !

Đám quan viên thì đều nghi hoặc nhìn Diêm La Nhân Hoàng và Trương Thần Hư, nhất thời không biết nên xưng hô thế nào cho phải.

- Sư đệ, bảo cháu trai ngươi dìu ta qua đó, ta tới giúp hắn bàn giao hoàng vị!

Diêm La Nhân Hoàng hư nhược mở miệng nói.

- Sư huynh, ngươi cứ điều tức trước đi, hết thảy đợi sau hằng tính!

Trương Thiên Sư nói.

- Không sao, ta muốn làm chút chuyện!

Lúc này, trong mắt Diêm La Nhân Hoàng tràn đầy vẻ mong đợi.

- Được rồi!

Thấy vậy, Trương Thiên Sư đành khẽ gật đầu.

- Lời đại gia gia, ngươi đã nghe chưa? Chú ý bảo hộ đại gia gia!

Trương Thiên Sư trừng mắt nói.

- À, vâng!

Trương Thần Hư buồn bực tiến lại.

Mình thân là Nhân Hoàng mà đâu khác gì bao cát cho người ta xả giận?

- Bảo vệ tốt cháu ta!

Trương Thiên Sư nhìn về phía đám đệ tử Thiên Sư Điện, ra lệnh nói.

- Vâng!

Đám đệ tử Thiên Sư Điện cung kính ứng tiếng.

Vương Khả ở bên không xen vào, nhẫn nại thủ hộ Trương Lý nhi.

Cứ thế, qua một canh giờ, thương thế Vương đại tiểu thư, Đại Quang Minh Bồ Tát, Trương Thiên Sư đều đã ổn định.

- Vương Khả!

Vương đại tiểu thư kêu nói.

Tiếp sau, Vương đại tiểu thư, Trương Thiên Sư, Đại Quang Minh Bồ Tát cùng đi tới.- - Ba vị? Vẻ mặt đó của các ngươi là có ý gì? Ai nấy đều hằm hằm như thể muốn nuốt sống ta vậy?

Vương Khả biến sắc.

Đại Quang Minh Bồ Tát vung tay lên, lập tức hình thành một kết giới bao phủ bốn người, đồng thời dùng kim quang che đậy bên ngoài, không cho người ngoài nhìn thấy tình cảnh bốn người bên trong.

Vương đại tiểu thư lại vẫn cảm thấy chưa đủ, còn bố trí thêm một tầng kết giới.

- Làm gì? Các ngươi làm long trọng thế làm gì?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Vương Khả? Ngươi chính là cứu thế chủ?

Vương đại tiểu thư nhìn chằm chằm Vương Khả, trịnh trọng nói.

Lạch cạch!

Vương Khả bị dọa cho ngã ngồi trên đất.

- Ba vị, các ngươi đừng đùa, cứu thế chủ? Chính ta đều cứu không được mình, ngươi đừng bưng giết ta.

Vương Khả trừng mắt cả kinh kêu lên.

- Cứu thế chủ? Thật không?

Trương Thiên Sư nhìn Vương đại tiểu thư.

- Khi nãy kông nghe Ma Cửu nói à? Quỷ Cốc Tử, Quỷ Cốc Tử chính là cứu thế chủ, Vương Khả, ngươi chính là Quỷ Cốc Tử?

Vương đại tiểu thư gắt gao nhìn chằm chằm Vương Khả.

Vương Khả thở dài một hơi:

- Làm ta sợ muốn chết, cứu thế chủ mà các ngươi muốn tìm là Quỷ Cốc Tử, may mà không phải ta, ta còn tưởng các ngươi muốn mượn đao giết người. Dọa chết ta! Giờ thì ta yên tâm, các ngươi cũng yên tâm đi, ta không phải Quỷ Cốc Tử, ta chỉ là Vương Khả!

Đại Thiện Hoàng Triều, Chiến Thần Điện!

Trương Tây Lai vừa uống rượu ngon, vừa trò chuyện về sự vụ trong Chiến Thần Điện với Hoàng Nguyệt Nga.

- Bọn họ còn chưa quay về sao? Đã đi hai, ba ngày rồi! Ngươi biết bọn họ đi đâu không?

Trương Tây Lai cau mày nói.

- Ngươi hỏi ta, ta biết hồi ai? Cha ngươi cũng đi, ngươi không hồi ông ấy sao?

Hoàng Nguyệt Nga trợn trắng mắt.

- Cha ta mà nói cho ta thì ta còn hỏi ngươi làm gì?

Sắc mặt Trương Tây Lai trở nên khó coi.

- Ha ha ha, còn không phải vì ngươi có ý đồ với Vương đại tiểu thư, nên cha ngươi chê ngươi phiền phức, không cho ngươi đi theo, ai bảo ngươi cứ nhìn chằm chằm Vương đại tiểu thư chứ! Đúng rồi, nghe nói cha ngươi cũng theo đuổi Vương đại tiểu thư đúng không?

Hoàng Nguyệt Nga cười nói.

- Các ngươi đừng nói lung tung, cha ta không dám!

Trương Tây Lai lắc đầu.

- A? Có người nào mà cha ngươi không dâm?

Hoàng Nguyệt Nga kinh ngạc nói.

- Nếu cha ta dám làm loạn bên ngoài, mẹ ta sẽ lột da ông ấy ra!

Trương Tây Lai tự tin nói.

- Mẹ ngươi? Mẹ ngươi là ai? Vì sao ta chưa nghe đến bao giờ?

Hoàng Nguyệt Nga ngạc nhiên nói.

- Ngươi chưa nghe là đúng rồi, cha ta không cho ta nhắc đến mẹ!

Mà mẹ ta cũng có lý do riêng không bại lộ thân phận được!

Trương Tây Lai khinh thường nói.

- Au, còn có bí mật này?

Hoàng Nguyệt Nga ngạc nhiên nói.

- HừI Trương Tây Lai quay đầu, không muốn nói nhiều.