- Trong này có bẫy rập?
- Thế ngươi có muốn hay không?
Cửu Diệu chân nhân khinh thường nói.
Ánh mắt Vương Khả không ngừng biến ảo, nhưng thấy được Trương Lý nhi giữa trời đang bị vô số lực lượng xung kích thân thể, liên tục phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, trên mặt hắn liền chớp qua một tia kiên quyết:
- Cho ta!
Vươn tay, Vương Khả bắt lấy quả cầu ánh sáng màu bạc.
Nháy mắt khi hắn bắt được quả cầu ánh sáng màu bạc, khóe miệng Cửu Diệu chân nhân nhếch lên ý cười trào phúng. Bởi vì, bên trong quả cầu ánh sáng màu bạc tựa hồ có một phần ba quang mang đột ngột bay thẳng vào người Vương Khả.
Oanh!
Ánh sáng bạc xông vào thân thể Vương Khả, tựa hồ định khống chế hắn như đã từng khống chế Trương Lý nhi, Diêm La Nhân Hoàng.
- AI Vương Khả đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm.
- A ha ha ha ha ha, ta đã nói rồi, đồ của ta không phải cứ muốn cầm là cầm đâu. Đây là Thần Nguyệt Tinh Hoa Cầu, bên trong có lạc ấn tiên nhân, chỉ với một phần ba đã có thể trói buộc Diêm La Nhân Hoàng trong trạng thái tiệm cận cảnh giới tiên nhân, thế nên dù chỉ một phần chín cũng không phải một tên Võ Thần Cảnh cồn con như ngươi có thể thừa nhận, giờ ngươi không thể động đậy được đúng không, ha ha ha!
Cửu Diệu chân nhân cười lên giễu cợt.
- Vương Khả!
Trương Thiên Sư, Vương đại tiểu thư, Đại Quang Minh Bồ Tát hốt hoảng kêu lên.
Mắt thấy thế cục đổi chiều, sắp thắng đến nơi, sao lại đột nhiên trúng kế của Cửu Diệu chân nhân? Đi đứt, Vương Khả mà chết, tất cả chúng ta cũng đều đi đứt theo.
- Gia gia, không sao đâu, Vương Khả sẽ không sao đâu! Hắn chỉ là...
Trương Thần Hư ở phía xa liếc mắt nhìn lại, miệng kêu nói.
- Chỉ là cái gì? Vương Khả còn sống?
Trương Thiên Sư vội vàng nói.
- Vương Khả chỉ đột phá một tầng tu vi thôi! Hắn không sao!
Trương Thần Hư kêu lên.
- Cái gì?
Ba người bọn Trương Thiên Sư trừng mắt nhìn Trương Thần Hư nơi xa.
Đứa cháu trai này, có phải ngươi đang đùa đúng không? Đột phá một tầng tu vi? Có cần kêu hét thảm thiết vậy không?
Khắc sau, dưới vực sâu rốt cục cũng truyền ra tiếng nói của Vương Khả.
- Cửu Diệu chân nhân, ngươi có điên không, ngươi muốn làm gì?
Lão tử thật vất vả mới khống chế không để tu vi tăng lên nữa, ngươi lại giúp ta đề thăng tu vi, ngươi tưởng ta không dám giết ngươi? Ngươi chán sống rồi!
Tiếng quát bi phẫn của Vương Khả vọng lên từ dưới vực sâu.
Lúc này, Cửu Diệu chân nhân chính đang trừng mắt nhìn Thần Nguyệt Tinh Hoa Cầu trong tay.
- Võ Thần Cảnh tầng thứ tư? Không thể nào, sao đây có thể là thật, sao ngươi không bị lực lượng Thần Nguyệt Tỉnh Hoa Cầu trói buộc, sao ngươi vẫn chẳng hề hấn gì? Lực lượng Thần Nguyệt Tỉnh Hoa Cầu của ta đâu rồi? Lạc ấn tiên nhân tiến vào trong cơ thể ngươi vừa nãy đâu hết cả rồi, sao lại không thấy?
Sao lại không thấy?
Cửu Diệu chân nhân kinh hãi rống to.
Tu vi Vương Khả tăng lên, đây là điều Cửu Diệu chân nhân không thể nào ngờ đến. Càng không ngờ đến chính là, bản thân đã không cảm giác được cỗ lực lượng tách ra khi nãy nữa. Không thể nào, không thể nào! Trọng yếu hơn nữa là, sao ánh mắt ngươi đỏ ngầu bi phẫn thế? Tu vi đề cao không phải là chuyện tốt ư?
Chuyện tốt ư? Tốt cái khỉ khô, thiếu chút nữa là ta bị hoả táng, căn bản không kịp trở tay. Ta cũng đâu ngờ, Thần Nguyệt Tinh Hoa Cầu này của ngươi lại giúp ta đề thăng tu vi, ta hận không thể một kiếm chém ngươi làm hai nửa.
- Cửu Diệu chân nhân, ta nhắc lại lần nữa, ngưng lại khống chế đối với Lý nhi, bằng không, ta lập tức giết ngươi, lập tức!
Vương Khả gần giọng quát.
Thần Nguyệt Tỉnh Hoa Cầu kia, Vương Khả không dám đụng, mẹ nó, thứ này khác chó gì tạc đạn đâu!
- Vương Khả, ta không biết vừa rồi ngươi làm thế nào, nhưng mà, chuyện đó không quan trọng, lực lượng trong cơ thể Trương Ly Nhị, ta nuốt chắc rồi, ta không thể dừng lại, ai cũng đừng hòng ngăn cản ta, ai cũng không thể. Ta chính là Thiên Ma, ngươi không giết được ta, hôm nay, ta sắp thành tiên, ta sắp thành tiên!
Có giỏi thì tới Thiên Ma ta thử xem?
Cửu Diệu chân nhân giận quát.
Cheng!
Nháy mắt, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm trong tay Vương Khả xet qua cổ Cửu Diệu chân nhân, tức thì đầu lâu Cửu Diệu rơi rụng xuống đất.
Vương Khả không thể đợi thêm, còn chờ đợi thêm, Trương Ly Nhi liền gặp họa. Thiên Ma thì ghê lắm chắc? Hại bạn gái ta, ta chiếu giết không lầm!
- Ta có bất tử chỉ thân!
Đầu lâu Cửu Diệu bị chém bay, song vẫn không ngừng kêu gào.
Nhưng mà, mới kêu đến đó bỗng chợt im bặt.
- Không, ngươi cắt đứt liên hệ giữa ta với thiên đạo, sao ngươi có thể chặt đứt liên hệ giữa ta với thiên đạo? Ta không tìm được kết nối với thiên đạo, thiên đạo liền không cách nào giúp ta sống lại. Không, không thể nào, điều này là không thể! Trừ phi là Ma Vương lão gia, không ai có thể chặt đứt quy tắc thiên đạo, không ai có thể, sao ngươi làm được? Không, không !
Đầu lâu Cửu Diệu kích động kêu hét.
Xào xào.... Thân thể, đầu lâu Cửu Diệu chân nhân đang dần dần tiêu tán. Lần tiêu tán này không giống ngưng tụ hắc vụ để hồi sinh như thường thấy, mà thật đang chậm rãi tiêu tán, từng chút từng chút hóa thành tro bụi, tan biến khỏi thế gian.
- Không, không, ta là Thiên Ma, ta bất tử, không, ta không thể chết, ta không thể tan thành mây khói, ta còn chưa thành tiên, ta là Thiên Ma, không ai có thể giết ta? Không ai có thể giết được Thiên Ma chúng ta! Không ai có thể!
Cửu Diệu chân nhân gào lên bi thương.
Đáng tiếc, lúc này hắn càng kêu gào thê lương, thân thể tiêu tán càng nhanh.
Tử vong uy hiếp bao phủ toàn thân, Cửu Diệu chân nhân cảm thấy bản thân đang không ngừng bị hủy diệt, cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong lòng.
- Lão gia, Ma Vương lão gia, cứu mạng, có người giết ta, có người cắt đứt liên hệ giữa thiên đạo với chúng ta, Ma Vương lão gia, Ma Vương lão gia... !
Cửu Diệu chân nhân hoảng loạn thét lên.
Nhưng càng la hét, thân thể Cửu Diệu chân nhân tiêu tán càng nhanh, nháy mắt chỉ còn lại non nửa trước kia.
Đáng tiếc, lúc này hắn đã triệt để mất đi liên hệ với thiên đạo, Cửu Diệu chân nhân không cách nào liên hệ Đại Ma Vương. Chỉ còn biết giãy dụa trong vô vọng.
Đột nhiên, Cửu Diệu chân nhân giật mình.