Bất Diệt Thần Vương

Chương 2046: Kích thích thật đấy




- Liệu có phải, thể chất Trương Lý nhi có vấn đề?

Hoàng Giác hỏi.

- Không lý nào, ta nhìn vào nàng lớn lên! Sao thể chất lại có vấn đề được! Đáng chết!

Cửu Diệu chân nhân buồn bực nói.

- Hay là, dùng phương án số hai?

Diêm La Nhân Hoàng nhíu mày nói.

- Dùng phương án số hai? Nếu phải dùng phương án số hai, mấy năm này ta cần gì thao túng Trương Lý nhi, ngươi không biết, thiếu Trương Lý nhi, chênh lệch sẽ như trời với đất?

Cửu Diệu chân nhân gấp gáp nói.

- Thế giờ phải làm sao?

Diêm La Nhân Hoàng nhíu mày nói.

~ Tiếp tục, hôm nay cầm ra hết những tài nguyên ta sớm chuẩn bị kia, dùng lên người Trương Lý nhi, tranh thủ sớm ngày khởi động tiên trận!

Cửu Diệu chân nhân nói.

- Cầm ra hết? Vạn nhất thất bại, vậy tâm huyết bao nhiêu năm chẳng phải đổ sông đổ biển?

Diêm La Nhân Hoàng sửng sốt.

- Đã không quản được nhiều vậy rồi, bắt đầu đi, các ngươi đều tới giúp ta!

Cửu Diệu chân nhân sốt sắng nói.

ầm ầm!

Lập tức, vô số ngọn lửa màu xanh lần nữa tràn khắp trên người Kim Phượng Hoàng, nhưng mà, thân thể Kim Phượng Hoàng lại chẳng hề có chút phản ứng nào. À không, có phản ứng, lại phản ứng theo kiểu toàn thân sưng phù, phồng to, như thể sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.

Ngày hôm sau.

HôiI Trên mặt Cửu Diệu chân nhân hiện đầy vẻ tuyệt vọng.

- Tại sao? Tại sao? Tại sao Thiên Ma khác đều thành công, đến lượt ta lại thất bại? Tại sao?

Cửu Diệu chân nhân rất không cam tâm.

- Tất cả tài nguyên, toàn bộ đều xài hết?

Sắc mặt Hoàng Giác cũng rất khó coi.

Đúng lúc này, Diêm La Nhân Hoàng từ ngoài điện vội vàng đi vào.

- Ma Cửu, đã xảy ra chuyện, vừa mới có tin báo, Trương Lý nhi xuất hiện ở Luân Hồi hoàng triều, cùng với Vương Khả mai phục Đại Ác Ma Thần!

Diêm La Nhân Hoàng nói.

- Ngươi nói cái gì? Trương Lý nhi ở Luân Hồi hoàng triều? Ngươi đánh rắm, Trương Lý nhi chẳng phải đang ở đây?

Cửu Diệu chân nhân trừng mắt nói.

- Là thật, chính ngươi nhìn đi! Ba tuyến tình báo khác nhau đều cùng đưa về một tin!

Diêm La Nhân Hoàng đưa tin báo cho Cửu Diệu chân nhân.

Cửu Diệu chân nhân nhìn một lúc, sau đó trừng mắt nhìn về phía Kim Phượng Hoàng đang bị treo lên:

- Trương Lý nhi ở Luân Hồi hoàng triều, thế đây là ai?

- Chẳng lẽ là... !

Diêm La Nhân Hoàng cũng biến sắc.

Lập tức, Diêm La Nhân Hoàng bay tới, vung tay hất đi hỏa diễm ngoài thân Kim Phượng Hoàng, lộ ra cái đầu vuông “quái dị” kia.

- Đây là... ? Đây là.... đoạn thời gian này chúng ta đốt cháy hỏng đầu nàng?

Diêm La Nhân Hoàng nghi hoặc nói.

- Ngày đó bắt được Trương Lý nhi, trên đầu Trương Lý nhi mang theo nón mũ, chúng ta trực tiếp đưa vào đại trận thiêu đốt, đoạn thời gian này đầu nàng một mực chìm trong lửa, đây là?

Hoàng Giác cũng nhìn đầu lâu hình vuông quái dị kia, trên mặt không giấu được vẻ sửng sốt.

- Ngươi, ngươi không phải Trương Lý nhi?

Cửu Diệu chân nhân chợt cả kinh kêu lên.

Chỉ có khả năng này, chỉ có như thế mình mới thất bại. Bằng không, Thiên Ma khác có thể thành công, tại sao riêng ta lại thất bại?

- Ngươi là ai? Ngươi là ai? Đáng chết!

Cửu Diệu chân nhân kinh hãi vỗ ra một chưởng đánh tới Kim Phượng Hoàng.

Bành!

Toàn thân Kim Phượng Hoàng co rụt lại, biến về hình người, là một đứa mập, lúc này miệng đang sùi bọt mép, hai mắt trắng bệch, không ngừng co giật.

- Trương Chính Đạo?

Diêm La Nhân Hoàng cả kinh kêu lên.

- Ta.... toàn bộ tài nguyên của ta đều lãng phí trên thân tên mập khốn khiếp Trương Chính Đạo này? Không, không, đây không phải là thật!

Cửu Diệu chân nhân kinh hoảng gầm lên.

Bành!

Diêm La Nhân Hoàng đổ nguyên một chậu nước lên đầu Trương Chính Đạo.

- Ngươi, sao ngươi giả mạo Trương Lý nhi? Tại sao ngươi lại đi giả mạo Trương Lý nhi? Ngươi không phải Trương Lý nhi, sao không nói sớm?

Cửu Diệu chân nhân quát.

- Ngươi, ngươi đâu có hỏi! Ngày đó ta ở Thiên Sư Điện, các ngươi đột ngột đánh ngất xỉu ta, sau đó, ta tỉnh lại liền bị treo lên đốt!

Các ngươi còn nói với nhau, bảo chuyện này tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết. Ai biết được, lập tức giết người đó diệt khẩu. Mấy ngày nay ta không dám hó hé nửa lời, hơn nữa, mặc dù lửa này đốt có hơi đau, nhưng cái đau này, ta lại cảm thấy rất kích thích, thế nên..., ta... ta vô tội! Ngươi thả ta ra, được không?

Trương Chính Đạo trông đợi nói.

Cửu Diệu chân nhân:

—I Thiện Thần Đô, Thiện Thần Điện!

Bên ngoài Thiện Thần Điện, lúc này đang đứng Chiến Thần Đại Thiện Hoàng Nguyệt Nga và Trương Tây Lai.

- Cha, các ngươi nói chuyện, ta cũng không thể tiến vào?

Trương Tây Lai buồn bực nói.

Bản thân dù sao cũng là Chiến Thần Đại Thiện, có chuyện gì quan trọng mà đến cả mình đều không được nhúng tay?

- Chờ ngoài này là được rồi!

Trương Thiên Sư trừng mắt.

Két!

Trương Thiên Sư tiến vào Thiện Thần Điện, cửa đại điện ầm vang đóng lại, ngay sau đó, một luồng kim quang chớp qua bao phủ đại điện, không cho bất cứ kẻ nào bên ngoài nhìn trộm được vào.

- Trương Tây Lai? Ngươi cũng thành Đăng Tiên Cảnh?

Hoàng Nguyệt Nga hiếu kỳ nói.

- Không sai, Đăng Tiên Cảnh mà thôi, hiện tại ta cũng tính là đứng trên đỉnh thiên hạ!

Trương Tây Lai kiêu ngạo nói.

- Ở trong đó mở hội, sao ngươi không tư cách tham gia?

Hoàng Nguyệt Nga khinh thường nói.

Nét mặt Trương Tây Lai cứng lại, đây là điều khiến hắn khó chịu nhất, cha và đám người Thiện Hoàng họp trong đó, sao lại không cho mình tham gia? Đúng là đáng giận.

- Sao ta biết được? Chắc là cha ta cố ý, Hoàng Nguyệt Nga, ngươi biết sai lệch giữa Đăng Tiên Cảnh với Võ Thần Cảnh không?

Trương Tây Lai kiêu ngạo nói.

- Có gì sai lệch? Mấy ngày trước, chúng ta mới giết hai tên Đăng Tiên Cảnh ở Luân Hồi hoàng triều, đúng rồi đồ đệ Thiên Nguyên ca, Vương Khả cũng là Võ Thần Cảnh, hắn hình như giết tận bốn tên Đăng Tiên Cảnh, một kiếm một đứa, chặt cứ như chặt rau!