Ác Hoàng nhìn lên vách tường, miệng lầm nhẩm nói.
Lúc này, Ác Hoàng ôm lấy tã lót, nhẹ nhàng vỗ về, trong mắt có chút đắng chát, nhưng phần nhiều lại là kiên định.
Ngước nhìn trời chiều bên ngoài đại điện, Ác Hoàng nhất thời thất thần.
Lời Ác Hoàng nói rất nhỏ nhẹ, tựa như chỉ đang nói cho chính mình nghe, nhưng mà, nháy mắt khi Ác Hoàng vừa nói xong, trong đại điện bảy màu nơi không xa, Vương Cô Sơn vốn đang nhắm mắt nhập định chợt mở mắt ra.
Vương Cô Sơn quay đầu liếc nhìn về hướng Ác Thần Điện, trong mắt lóe lên một tia ôn nhu, khóe miệng chớp qua ý cười nhẹ, sau đó lại lần nữa nhắm mắt nhập định.
Luân Hồi Thần Đô! Hoàng cung!
Oanh!
Chân trời nơi xa có tiếng rền vang vọng lại, ngay sau đó là một nữ tử vạn trượng kim quang đạp bước đi đến, nữ tử không phải người khác, chính là Viên Diệu La Hán vừa mới thức tỉnh.
Viên Diệu La Hán bay vào trong hoàng cung.
Cung Vi đứng ở bên cạnh Đại Quang Minh Bồ Tát, trong mắt hiện đây thần thái phức tạp:
- Viên.... mẫu thân, ngươi thành Đăng Tiên Cảnh?
Viên Diệu La Hán nhìn Cung Vi, thần sắc cũng là rất phức tạp, gật đầu một cái, sau đó liền quay sang nhìn Đại Quang Minh Bồ Tát.
- Đa tạ sư tôn!
Viên Diệu La Hán cung kính thi lễ.
- Đại Quang Minh Bồ Tát, hay là giao tên Ma Thập Tam kia cho ta giết? Nói không chừng còn có thể ói ra được thêm một viên Thiên Đạo Đăng Tiên Châu?
Vương Khả đề nghị.
- Thiên Ma không thể giết chết!
Viên Diệu La Hán ở bên nói.
Vương Khả lườm hắn một cái, đó là ngươi giết không chết, ta thì khác. Chẳng qua, việc này không thể nói công khai được.
- Vừa rồi ta đã giết qua một lần, Ma Thập Tam chết mà sống lại, cũng không phun ra Thiên Đạo Đăng Tiên Châu. Thiên Đạo Đăng Tiên Châu đã bị hắn luyện hóa triệt để!
Đại Quang Minh Bồ Tát nói.
- Nhưng mà... !
Vương Khả vẫn cố gắng thuyết phục.
- Ta muốn giữ lại Ma Thập Tam, bởi vì ký ức Ma Bát không được toàn vẹn, phải bổ sung thêm từ chỗ Ma Thập Tam. Lát nữa, lúc ta đi tìm Vương đại tiểu thư thương lượng chuyện Thiên Ma và Đại Ma Vương, Ma Thập Tam có tác dụng rất lớn!
Đại Quang Minh Bồ Tát trịnh trọng nói.
- Có tác dụng gì? Ngươi còn muốn nạy ra ký ức của hắn? Ta có thể giúp ngươi!
Vương Khả nói.
- Không cần! Thủ đoạn của ngươi, tốt nhất ít dùng thôi!
Đại Quang Minh Bồ Tát ánh mắt phức tạp nói.
Hiển nhiên, có thể giết Thiên Ma, khiến Đại Quang Minh Bồ Tát đặc biệt coi trọng năng lực Vương Khả.
- Thiên Ma thật giết không chết?
Vương Khả nhíu mày hồi.
- Sư tôn, ngài tỉnh luyện ký ức Thiên Ma? Tại sao Thiên Ma lại giết không chết? Tại sao bọn chúng có thể không ngừng trùng sinh?
Viên Diệu La Hán cũng hiếu kỳ hỏi.
- Thiên Ma? Thiên Ma là chủng tộc do ma vương tạo ra, là một loại chủng tộc đặc thù được sáng tạo nhờ thiên đạo!
Viên Diệu La Hán nói.
- Hả? Nói kỹ xem nào?
Vương Khả vẫn chưa quá hiểu.
- Với mỗi tên Thiên Ma, thiên đạo đều có ghi chép cụ thể. Cách một đoạn thời gian, Thiên Ma lại sẽ phản hồi ghi chép hoàn thiện về bản thân cho thiên đạo, chỉ cần Thiên Ma chết đi, thiên đạo liền có cảm ứng, ngưng tụ sức mạnh, căn cứ ghi chép hoàn thiện lúc trước, tái tạo lại thân thể, giúp Thiên Ma phục sinh!
Đại Quang Minh Bồ Tát nói.
- Nói cách khác, mỗi lần Thiên Ma bị giết chết lại trùng sinh, thực ra không phải là biến mạnh, mà là quay về thời khắc đỉnh phong trong ghi chép gửi thiên đạo khi trước, vậy mới khiến người có ảo giác rằng mỗi lần nó trùng sinh lại mạnh thêm!
Viên Diệu La Hán nói.
Đại Quang Minh Bồ Tát gật đầu xác nhận.
-.., ý ngươi là, Thiên Ma có một bản data ở chỗ thiên đạo, mỗi khi Thiên Ma chết rồi, thiên đạo liền sẽ căn cứ data backup lại, lần nữa nhân bản một tên Thiên Ma giống hệt?
Vương Khả tròn mắt nói.
- Data? Backup? Nhân bản? Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì, nhưng, ý tứ đại khái là như vậy!
Đại Quang Minh Bồ Tát thoáng sửng sốt.
- Thế chẳng phải đám Thiên Ma này thành là vô địch thiên hạ?
Liều mạng với ai cũng vẫn bình yên vô sợ, bị giết xong lại có hệ thống backup? Thế sao có khi bọn hắn còn sợ đầu sợ đuôi?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Bởi vì mỗi lần trùng sinh đều cần tiêu hao lực lượng thiên đạo, đây là lực lượng trong tay Đại Ma Vương, mỗi lần Thiên Ma trùng sinh, chính là đang tiêu hao một bộ phận lực lượng của Đại Ma Vương, bọn họ tự nhiên không dám thêm phiền cho Đại Ma Vương!
Đại Quang Minh Bồ Tát nói.
Ánh mắt Vương Khả sáng lên:
- Thì ra, đây chính là lý do ngươi muốn giữ lại Ma Thập Tam?
Đại Quang Minh Bồ Tát mỉm cười đáp:
- Không sai, tin tức này cực kỳ quan trọng đối với chúng ta, bước kế tiếp chính là toàn diện bắt Thiên Ma!
Bắt Thiên Ma làm gì? Đương nhiên là giết, không ngừng giết, không ngừng khiến bọn hắn trùng sinh, như vậy đồng nghĩa với đang không ngừng tiêu hao lực lượng Đại Ma Vương. Đối với chính đạo mà nói, đây là tin tức vô cùng trọng yếu!
- Vương Khả, ngươi chú ý bảo trọng, đợi ta và Vương đại tiểu thư thương lượng xong xuôi, ngươi lại đến gặp mặt chúng ta! Theo như trong ký ức Ma Bát, thiên đạo sắp bị Đại Ma Vương triệt để luyện hóa, đến khi đó, Đại Ma Vương liền sẽ rảnh tay tiến hành bức nhân loại toàn cầu thành tà ma, sau đó lại thu hoạch sinh mệnh, chúng ta nhất định phải nhanh! Chí ít phải làm rõ được, tại sao Đại Ma Vương muốn giết tà ma!
Đại Quang Minh Bồ Tát trịnh trọng nói.
- Sư tổ, ngươi đừng quá lo, với tính cách ham sống sợ chết của Vương Khả, cần gì phải dặn hắn chú ý bảo trọng!
Cung Vi cười nói.
- Tham sống sợ chết thì làm sao? Ngươi không sợ chết, ngươi chết một cái thử ta xem?
Vương Khả trừng mắt nhìn Cung Vi.
Đại Quang Minh Bồ Tát gật gật đầu, sau đó lại híp mắt nhìn Vương Khả:
- Qua một thời gian ngắn, Vương đại tiểu thư xuất quan, ta sẽ hẹn với Trương Thiên Sư, đến lúc đó lại đi tìm ngươi!
- Đại Quang Minh Bồ Tát, ta chỉ là một người bình thường, các ngươi không nhất thiết phải coi chừng ta vậy đâu!
Vương Khả lập tức biến sắc.
- Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nặng!
Đại Quang Minh Bồ Tát trịnh trọng nói.
Nét mặt Vương Khả cứng lại:
- Chuyện này đâu liên quan tới ta, ta thì có trách nhiệm gì? !
Mẹ nó, người ngoài hành tinh như ta thì có trách nhiệm mẹ gì với tinh cầu các ngươi?