Nguyên thần Cung Sơn Hải vội bắt lấy tay áo Bất Giới hòa thượng, miệng khẩn thiết cầu xin.
- Cung Sơn Hải? Ta có thể tha thứ ngươi, nhưng, sư muội thì sao?
Sư tôn thì sao?
Bất Giới hòa thượng nhíu mày nói.
- Chỉ cần đại sư huynh tha thứ ta là được, ta có thể lập công chuộc tội, ta có thể lập công chuộc tội. Chỉ cầu lát nữa lúc sư tôn trách phạt, đại sư huynh có thể nói tốt giúp ta mấy câu. Đại sư huynh, van ngươi, sư đệ biết sai rồi!
Cung Sơn Hải lập tức khẩn trương nhìn Bất Giới hòa thượng.
- Lập công chuộc tội? Ngươi lập công chuộc tội kiểu gì?
Bất Giới hòa thượng cúi xuống nhìn Cung Sơn Hải.
Tuy rất không vừa mắt với hành vi trơ trẽn của Cung Sơn Hải, song rốt cục là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, hơn nữa trước đó Đại Hắc Ám Bồ Tát cũng tính là một bộ phận của sư tôn, khiến hắn không khỏi có chút mềm lòng.
- Xem ta, xem ta! Nguyên thần phân thân Cung Sơn Hải lập tức kêu lên.
Oanh!
Chợt nghe được dưới đáy biển vọng lên một tiếng rên vang.
Lại là một nguyên thần phân thân khác của Cung Sơn Hải thoát ra từ trong cơ thể Hắc Long.
Ngay lúc đó, bên trong Như Ý Tam Bảo.
Bản thể Cung Sơn Hải và Ma Thập Tam lưng tựa lưng ngăn đỡ bốn phía xung kích.
- Cung Sơn Hải, tình hình bên ngoài thế nào? Đại Hắc Ám Bồ Tát thắng chưa?
Ma Thập Tam lo lắng kêu nói.
- Thắng, sư tôn ta thắng rồi! Ma Thập Tam, ngươi toàn lực thúc giục hộ tráo, ta tụ lực xuất kích, đi kêu sư tôn tới cứu!
Bản thể Cung Sơn Hải nói.
- Được!
Ma Thập Tam không chút nghi ngờ, lập tức tiếp lấy phòng ngự bên phía Cung Sơn Hải.
Ổ trong mắt Ma Thập Tam, Cung Sơn Hải và mình là cùng một phe. Thấy Cung Sơn Hải tụ lực càng lúc càng lớn, Ma Thập Tam lại càng yên tâm, trong lòng không khỏi có chút chờ mong.
- Cung Sơn Hải, được chưa? Sao Đại Hắc Ám Bồ Tát còn chưa tới?
Ma Thập Tam kêu nói.
- Tới, giết!
Cung Sơn Hải hét lớn.
Oanh!
Dứt lời, hắn bất ngờ vung tay chém ra một đao, như là muốn phanh thây xé xác róc thịt Ma Thập Tam vậy, nháy mắt, Ma Thập Tam đã bị chẻ thành bộ xương khô, chỉ còn lại chút thịt dán ở trên người.
- AI Tức thì, Ma Thập Tam mất đi sức chiến đấu, hét thảm một tiếng.
Ba Cung Sơn Hải bắt lấy bộ xương khô Ma Thập Tam, miệng hô lên:
- Ta bắt được Ma Thập Tam, ta là người mình, ta bắt được Ma Thập Tam!
- Ngươi! Sao ngươi phản bội ta?
Ma Thập Tam trừng mắt nhìn Cung Sơn Hải.
- Ma Thập Tam, ngươi không quay đầu được, nhưng ta có thể quay đầu, lấy thân thể ngươi giúp ta lập công chuộc tội, xin lỗi!
Cung Sơn Hải nói.
- Cung Sơn Hải, ngươi... ngươi là tên lừa gạt, chúng ta đều bị ngươi lừa, chúng ta bị ngươi lừa!
Ma Thập Tam tuyệt vọng la lên.
Hắn và hai đại Ma Thần đang yên lành đợi ở Ác Thần Đô, kết quả lại bị Cung Sơn Hải lôi kéo đến đối phó Vương Khả, kết quả, Hắc Liên Ma Thần, Bạch Liên Ma Thần chết sạch, bản thân cũng bị thương thành thế này?
- Hết cách rồi, ngươi là tà ma, còn ta là chính đạo! Chính ma không đội trời chung, tà ma, người người đều phải tru diệt!
Cung Sơn Hải lập tức vạch rõ ranh giới.
Ma Thập Tam trừng mắt:
E sài Mẹ nó, ngươi đánh rắm, lời lẽ vô sỉ như vậy mà ngươi cũng nói ra được?
Bản thể Cung Sơn Hải và Ma Thập Tam đột nhiên nội chiến, khiến đám người đang điều khiển Như Ý Tam Bảo đều cả kinh ngây dại. Cái này, chuyện gì vậy? Sao hai người bọn họ lại bất ngờ tự giết lẫn nhau?
- Đại sư huynh, ta bắt được Ma Thập Tam, đại sư huynh, ta lập công chuộc tội, đại sư huynh!
Bản thể Cung Sơn Hải và hai nguyên thần phân thân đồng loạt hô lên.
Bên ngoài, Vương Khả tròn mắt nhìn nguyên thần phân thân Cung Sơn Hải, mẹ nó, thế cũng được? Xem ra trước nay ta đã quá coi thường trình độ mặt dày của Cung Sơn Hải?
Bất Giới hòa thượng bay đến gần, thần sắc cũng rất cổ quái.
- Vương Khả, thế này là thế nào?
Tử Bất Phàm mờ mịt nhìn Vương Khả.
Đây là chuyện gì? Đánh lấy đánh để, cuối cùng ngươi đầu hàng?
- Vương Khả, giao Cung Sơn Hải cho Viên Diệu, Cung Vi và sư tôn xử trí?
Bất Giới hòa thượng khẩn cầu.
Vương Khả nhíu mày, lúc này ta còn có thể nói gì được nữa?
- Như Ý Thần Châm, trước định trụ bọn hắn lại!
Vương Khả đành nói.
- Ta không phản kháng, lại đây, định trụ ta, định trụ ta! Đại sư huynh, ta thực sự thành khẩn tiếp nhận trừng phạt, đại sư huynh, ngươi phải nói giúp ta đấy!
Bản thể Cung Sơn Hải kích động kêu lên.
Ma Thập Tam:
= 1 Mẹ nó, sao ta lại thua trong tay loại người thế này? Ta không cam tâm, ta không cam tâm!
La Hân Đảo!
Ma Thập Tam trong trạng thái gần như xương khô và bản thể Cung Sơn Hải đều bị cắm Như Ý Thần Châm vào mi tâm.
- Cung Sơn Hải, ngươi bán rẻ ta, ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!
Ma Thập Tam phẫn hận trừng mắt mắng Cung Sơn Hải.
- Ta nguyện ý, vì chính đạo trường tồn, ta phải bán rẻ tên chó săn của Đại Ma Vương là ngươi! Phi!
Cung Sơn Hải cũng bị định trụ, trừng mắt mắng ngược lại.
Ma Thập Tam:
Tuy)
Rốt cục ta đã tạo nghiệt gì mà sao lại đi tin tưởng tên khốn nạn Cung Sơn Hải này? Chẳng những bản thân tổn thất thảm trọng, sau cùng còn bị Cung Sơn Hải bán rẻ? Mẹ nó, ta không cam tâm, ta không cam tâm!
Trong đầu Ma Thập Tam có thiên ngôn vạn ngữ muốn mắng, nhưng thấy Cung Sơn Hải bị định trụ rồi, thần tình lại vẫn hiện đây vẻ tự hào, Ma Thập Tam lại không biết nên mắng thế nào, chỉ có oán hận ngập trời chất chứa ở trong lòng.
- Vương Khả, tên Ma Thập Tam này... !
Hoàng Thiên Phong nhíu mày.
- Các ngươi đi trước! Ma Thập Tam giao cho ta!
Vương Khả lắc đầu.
Có nên giết Ma Thập Tam hay không? Không, muốn giết Ma Thập Tam, tự hắn làm cũng được. Nhưng mà, sao hắn có thể làm chuyện này trước mắt bao người? Vạn nhất tin tức ta có thể giết chết Thiên Ma lộ ra thì sao?
- Được!
Hoàng Thiên Phong gật đầu.
Dậm chân, Hoàng Thiên Phong đang định rời đi. Cách đó không xa, Hoàng Nguyệt Nga thấy ca ca muốn đi, thần sắc thoáng hiện vẻ phức tạp, sau cùng lại chỉ cắn môi một cái chứ không nói gì.
- ĐI Hoàng Thiên Phong vung tay lên.
Lập tức, Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh cùng theo Hoàng Thiên Phong lao vút lên trời, hướng thẳng đến Ác Thần Đô.