Bất Diệt Thần Vương

Chương 2035: Vương Cô Sơn hờ hững




- Hai người bọn họ chỉ là Võ Thần Cảnh, hai người các ngươi lại là Đăng Tiên Cảnh, sao bọn họ có thể phá được thần thông của các ngươi?

Ma Thập Tam trừng mắt quát hỏi.

- Dù bọn họ không thể bạt trừ thì cũng có thể suy yếu lực lượng hộ tráo, thời khắc bọn họ dùng thần thông bản thân dung hợp với thần thông của ta thần thông, lực lượng hai bên đều cùng lúc tiêu tan, bọn họ đang suy yếu uy lực hộ tráo của chúng ta!

Hắc Liên Ma Thần sắc mặt khó coi nói.

- Bọn họ đang cố phá mở hộ tráo?

Cung Sơn Hải biến sắc.

- Các ngươi đã đốc hết toàn lực, đồng nghĩa bọn họ cũng đang dốc hết toàn lực, lúc này bọn họ chắc chắn không còn năng lực phòng bị, để ta tới giết bọn hắn!

Ma Thập Tam trừng mắt.

Dứt lời, Ma Thập Tam vung tay gạt ra hộ tráo, bay thẳng đến chỗ Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh.

Oanh!

Một tiếng rên vang, song chưởng Ma Thập Tam bị đụng ngược trở về.

Xuyên qua khe hở, Cung Sơn Hải tròn mắt quan sát:

- Là đại cầu nguyên thần kia của Vương Khả? Nó ngăn lại song chưởng của ngươi? Vương Khả đang hộ vệ cho Chu Hồng Y và Nhiếp Thanh Thanh?

Âm âm!

Bởi vì Ma Thập Tam ra tay, hộ tráo lập tức rung động liên hồi.

Đồng thời, Như Ý Thần Châm cũng theo đó đâm tới hai tay Ma Thập Tam vừa mới rụt về.

AI Ma Thập Tam kêu lên một tiếng thống khổ, hoàn toàn thu tay vào trong hộ tráo.

- Vương Khả và hai chiếc Như Ý Thần Châm đang bảo hộ Chu Hồng Y và Nhiếp Thanh Thanh?

Cung Sơn Hải biến sắc.

- Muốn đả thương được bọn hắn, hộ tráo của chúng ta liền đi đứt! Hiện tại, chúng ta đã không thể ra ngoài được nữa!

Bạch Liên Ma Thần lo lắng nói.

- Thế giờ phải làm sao? Mặc cho bọn họ từ từ xâm thực hộ tráo?

Hắc Liên Ma Thân lo lắng nói.

Sắc mặt Ma Thập Tam hết sức khó coi:

- Vừa rồi ta lấy uy lực Đăng Tiên Cảnh đánh lên người Vương Khả, Vương Khả lại vẫn không hề hấn gì? Điều này... điều này không hợp lý!

- Bốn người chúng ta không thể tách ra, một khi tách ra, sẽ rất khó lần nữa hợp lại với nhau, lúc đó rất dễ bị bọn họ phân kích tiêu diệt, như thế chúng ta liền đi đứt!

Cung Sơn Hải lo lắng nói.

- Đáng chết!

Hắc Liên Ma Thần không khỏi sốt ruột.

- Thế chẳng lẽ chỉ còn biết mặc cho bọn hắn không ngừng phá hư hộ tráo?

Bạch Liên Ma Thần cũng không giấu được vẻ lo lắng.

- Giờ làm thế nào? Hiện tại đã không có ngoại viện! Vương Khả, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, bọn họ đều có thể bắt nạt đến trên đầu chúng ta!

Hắc Liên Ma Thân lo lắng nói.

- Như Ý Tam Bảo không nhắm vào bọn họ, bọn họ tự nhiên không việc gì!

Bạch Liên Ma Thần sắc mặt khó coi nói.

- Phải làm sao đây?

Cung Sơn Hải lo lắng nói.

- Lao ra, cùng lắm thì cá chết lưới rách, ít nhất chúng ta cũng có thể giết được ba người Vương Khả, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh!

Hắc Liên Ma Thần gần giọng nói.

- Giết ra ngoài?

Sắc mặt Bạch Liên Ma Thần rất khó coi.

Một khi cá chết lưới rách, vậy chuyến này e là lành ít dữ nhiều.

- Không, còn có cơ hội!

Ma Thập Tam trầm giọng nói.

- Cái gì?

Cả đám quay đầu nhìn Ma Thập Tam.

- Nhờ người ngoài!

Ma Thập Tam trầm giọng nói.

- Còn ngoại viện nào nữa? Đến cái lúc này rồi, đào đâu ra ngoại viện?

Bạch Liên Ma Thần kinh ngạc nói.

- Thiên Ma nhất tộc chúng ta do Ma Vương lão gia sáng tạo, ai cũng đều có thần thông, ta có một thần thông có thể chuyển dời ý chí nguyên thần đến nơi xa!

Ma Thập Tam trầm giọng nói.

- Cái gì?

Cả đám kinh ngạc nhìn Ma Thập Tam.

- Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần, các ngươi chia ra một sợi nguyên thần, sau đó toàn lực giúp ta, ta có thể chuyển tàn niệm nguyên thần các ngươi đến chỗ chủ thượng. Chủ thượng có Thiên Ma Châu, tàn niệm các ngươi có thể xuất hiện ở chỗ chủ thượng!

Ma Thập Tam nói.

- Có thể mời chủ thượng đến cứu chúng ta?

Hắc Bạch nhị liên Ma Thần kinh hỉ nói.

- Chẳng qua, cần phải tiêu hao một nửa năng lượng trong cơ thể các ngươi!

Ma Thập Tam nói.

- Tiêu hao thì tiêu hao, dù sao cũng đỡ hơn ngồi im chết mạnh, Ma Thập Tam, động thủ đi!

Bạch Liên Ma Thần sốt sắng nói.

- Chỉ cần một người đi là được rồi, cần gì phải để cả ta và Bạch Liên Ma Thần cùng đi?

Hắc Liên Ma Thần nói.

- Tỷ lệ thành công chỉ có một nửa, vậy nên, đi càng nhiều càng tốt, để phòng vạn nhất!

Ma Thập Tam trịnh trọng nói.

- Được rồi!

Hắc Liên Ma Thần gật đầu.

Oanh, oanhl Song chưởng Ma Thập Tam lập tức dán lên sau lưng hai người.

- Phân liệt nguyên thần, chia cắt lực lượng, ta sắp ra tay!

Ma Thập Tam trịnh trọng nói.

- Được rồi!

Hai người đồng thanh kêu lên.

- ĐI Ma Thập Tam hét lớn một tiếng.

Oanh!

Trong cơ thể hai người đột ngột có tiếng nổ vang, nháy mắt, hai đạo lưu quang một đen một trắng lao ra hộ tráo, thoáng chốc liên đã thoát ra khỏi Đại La Kim Bát, lao vút lên trời, biến mất ở phía xa.

- Chuyện gì thế? Vừa nãy là thứ gì bay ra?

Ổ phía ngoài, Vương Khả cả kinh kêu lên.

- Ta không biết, không thấy rõ!

Tử Bất Phàm cũng cả kinh kêu lên.

- Hình như là hai luồng quang mang, vừa lóe lên liền tan biến, nhưng khẳng định không phải người! Bốn người bọn họ còn đang bị nhốt bên trong!

Hoàng Thiên Phong kêu nói.

- Vậy thì đừng quản, tiếp tục!

Vương Khả ra lệnh.

- Hình như, Cốt Hải thần thông của Hắc Liên Ma Thần yếu đi không ít?

Chu Hồng Y ngơ ngác nói.

- Tuyết Hải thần công của Bạch Liên Ma Thần Tuyết Hải cũng biến yếu?

Nhiếp Thanh Thanh cũng sửng sốt.

- Biến yếu chẳng phải càng tốt, nhanh phá mở hộ tráo! Đến lúc đó, bọn họ có chắp cánh cũng khó thoát!

Vương Khả kêu lên.

- Được!

Lập tức, song phương tiếp tục xung kích.

Mà lúc này, hai đạo lưu quang kia lao vút lên trời, như thể tuân theo một quỹ tích quỷ dị nào đó, chớp mắt đã vượt qua vạn dặm, không lâu sau liền đã tới Ác Thần Đô.

Oanh!

Hai đạo lưu quang xông vào trong một gian đại điện được bao phủ bởi ánh sáng bảy màu tại Ác Thần Đô, trong tòa đại điện kia, Vương Cô Sơn chính đang bế quan!

Tiên Nhân Vương Cô Sơn ngồi trong đại điện, trước mặt hai đạo lưu quang chớp lóe, hóa thành tàn ảnh Bạch Liên Ma Thần và Hắc Liên Ma Thần, gần như đồng thời xuất hiện ở trước mặt Vương Cô Sơn.