Bốn người bọn hắn giờ chỉ còn cách tụ lại một chỗ, toàn lực hình thành hộ tráo chống đỡ, hộ tráo này cực kỳ lợi hại, nhưng chỉ cần phá mở hộ tráo, ta dám chắc, bọn hắn tất phải trọng thương, chí ít, Như Ý Thần Châm có thể định trụ hai người!
Hoàng Thiên Phong nói.
- Để ta xem xem!
Vương Khả cúi đầu nhìn vào.
Tây Môn Tĩnh gạt nhẹ Luân Hồi Bàn, sương mù xoay tròn tách ra, lộ ra tình cảnh bốn người bên trong.
Chỉ thấy, trước mặt bốn người có một hộ tráo rất kỳ lạ, như là do bốn loại đồ vật ghép lại mà thành, lần lượt là vô số vụn xương cốt, vô số bông tuyết, kim phù chữ "Vạn" 卍
- Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, các ngươi tới!
Vương Khả kêu lên.
Oanh!
Nơi xa, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh đang vây chặt Viên Diệu La Hán đạp bước bay tới. Viên Diệu La Hán thì vẫn bị tứ đại kiếm thần cầm chân, lúc này căn bản đi không nổi.
- Vương Khả?
Chu Hồng Y hiếu kỳ nói.
- Các ngươi nhìn xem, có thể phá được hộ tráo của bốn người kia không?
Vương Khả nhìn hai người hỏi.
- Cốt Hải thần thông?
Tròng mắt Chu Hồng Y co rụt lại.
- Tuyết Hải thần thông?
Nhiếp Thanh Thanh cũng khẽ híp mắt.
- Thế nào?
Vương Khả nhìn hai người.
- Đây là dốc toàn bộ lực lượng thúc giục thần thông, khiến cho thần thông hình thành phòng ngự siêu mạnh! Phòng ngự như thế, có thể ngăn đố được công kích vượt trội gấp mấy lần. Nhưng mà, chỉ cần phá đi thần thông phòng ngự này là xong, bởi vì, bản thể sau lưng thần thông hiện đang cực kỳ suy nhược!
Chu Hồng Y nói.
- Ô?
Vương Khả quay đầu nhìn sang Nhiếp Thanh Thanh.
Nhiếp Thanh Thanh cũng khẽ gật đầu:
- Chẳng qua, phòng ngự siêu cấp này lại cực kỳ lợi hại!
- Phá đi phòng ngự của bọn họ? Các ngươi có thể phá được Cốt Hải thần thông và Tuyết Hải thần thông?
Vương Khả hỏi lại.
Hai người nhìn nhau một cái, Chu Hồng Y nói:
- Bọn họ là tiên thiên ma chủng, ta và Thanh nhi cũng tương tự, ta có thể thử dung hợp Cốt Hải bản thân với Cốt Hải của đối phương, Thanh nhi cũng dùng Tuyết Hải của mình dung hợp với Tuyết Hải đối phương, sau đó toàn lực triệt tiêu rút ra. Nhưng mà, thời khắc rút ra, ta và Thanh nhi đều sẽ mất đi năng lực phòng ngự, đến lúc đó... !
- Yên tâm, đến lúc đó ta tới hộ vệ cho các ngươi, các ngươi dốc hết toàn lực hành động là được, chỉ cần nhổ bỏ phòng ngự của bọn họ, Như Ý Thần Châm liền có thể định trụ hai người, hai người còn lại làm gì đủ sức lật ra hoa sóng nào nữa. Làm đi, chúng ta cùng lúc đi xuống!
Vương Khả nói.
- Vương Khả, như thế liệu có nguy hiểm quá không?
Tử Bất Phàm nhíu mày nói.
- Yên tâm, ta chính đang ôm một bụng tức đây này, nguy hiểm?
Một đám Đăng Tiên Cảnh sơ giai thì có gì nguy hiểm, giết chúng cho ta!
Vương Khả trừng mắt kêu nói.
Bên trong Như Ý Tam Bảo!
Lúc này Ma Thập Tam, Hắc Liên Ma Thần, Bạch Liên Ma Thần, bản thể Cung Sơn Hải đang tựa lưng vào nhau, bốn người đồng thời ra tay, lực lượng bốn loại thần thông tổ hợp thành hộ tráo, ngăn cản xung kích tới từ Như Ý Tam Bảo.
Quần áo trên thân bốn người đều rách rưới tả tơi, hiển nhiên lúc trước khi từng người tự chiến, ai nấy đều vô cùng chật vật!
- Khụ khụ, Cung Sơn Hải, lúc nào thì Đại Hắc Ám Bồ Tát mới tới, sao mãi vẫn chưa thấy đâu?
Hắc Liên Ma Thần hư nhược kêu lên.
- Còn không tới, chúng ta chắc bị Như Ý Tam Bảo mài chết mất!
Bạch Liên Ma Thần cũng lo lắng nói.
- Cung Sơn Hải?
Ma Thập Tam gấp gáp hỏi.
Lúc này sắc mặt bản thể Cung Sơn Hải cũng đang rất khó coi:
- Các ngươi trọng thương, các ngươi suy yếu, thế chẳng lẽ ta thì không chắc? Chúng ta đều mới vào Đăng Tiên Cảnh, tình cảnh như nhau cả thôi. Sư tôn không tới, ta cũng hết cách!
- Tình hình bên ngoài thế nào?
Ma Thập Tam lo lắng hỏi.
- Đại Quang Minh Bồ Tát và Đại Hắc Ám Bồ Tát đang đại chiến trên không trung nơi xa, kết quả thế nào còn chưa biết!
Cung Sơn Hải buồn bực nói.
- Thế giờ phải làm sao? Cứ tiếp tục giằng co thế này, hộ tráo của chúng ta còn kiên trì được bao lâu?
Hắc Liên Ma Thần hốt hoảng hỏi.
- Cứ cầm cự thế này, chúng ta sẽ chỉ càng lúc càng yếu! Thắng đến khi triệt để bị mài chết!
Bạch Liên Ma Thần sắc mặt khó coi nói.
- Chúng ta suy yếu, bọn Hoàng Thiên Phong chắc cũng tiêu hao không nhỏ?
Hắc Liên Ma Thần thắc mắc.
- Không, bọn họ tiêu hao không lớn!
Cung Sơn Hải sắc mặt khó coi nói.
- Cái gì?
- Bọn họ thúc giục Như Ý Tam Bảo, Như Ý Tam Bảo lại có thể điên cuồng hấp thu linh khí thiên địa bốn phía, dẫn đến tốc độ tiêu hao không nhiều như bọn ta. Bằng không, ba tên Đăng Tiên Cảnh như bọn hắn sao có thể vây khốn tận bốn tên Đăng Tiên Cảnh chúng ta?
Cung Sơn Hải sắc mặt khó coi nói.
- Giờ phải thế nào? Ta cảm thấy bản thân càng lúc càng hư nhược, cứ tiếp tục thế này, sớm muộn cũng sẽ bị mài chết!
Bạch Liên Ma Thần lo lắng nói.
- Chờ, chờ Đại Hắc Ám Bồ Tát thắng, chúng ta liền được cứu!
Cung Sơn Hải cố trấn an chúng nhân.
- Nhưng mà, vạn nhất Đại Hắc Ám Bồ Tát thua thì sao?
Bạch Liên Ma Thần hỏi.
- Không, không thể nào, không thể nào!
Cung Sơn Hải không nguyện tiếp nhận suy đoán này.
Bởi vì, một khi Đại Hắc Ám Bồ Tát thua, như vậy đồng nghĩa với Đại Quang Minh Bồ Tát thắng, đồng nghĩa với bản thân sẽ mất đi hết thảy. Cung Sơn Hải căn bản không cách nào tiếp nhận được sự thật này.
Oanh!
Đúng lúc đó, bên ngoài hộ tráo do bốn người chung tay thúc giục đột ngột ruyền đến hai tiếng nổ mạnh.
- Cốt Hải thần thông, Cốt Hải dung!
- Tuyết Hải thần thông, Tuyết Hải dung!
Hai tiếng hét lớn vang lên, chợt thấy hộ tráo trước mắt rung lắc liên hồi.
- Xảy ra chuyện gì?
Ma Thập Tam biến sắc.
- Đáng chết, là Chu Hồng Y, hắn dùng Cốt Hải lĩnh vực dung hợp với Cốt Hải lĩnh vực của ta, hắn muốn nhổ bỏ hộ tráo!
Hắc Liên Ma Thần cả kinh kêu lên.
- Là Nhiếp Thanh Thanh, Tuyết Hải lĩnh vực của nàng đang dung hợp với ta, nàng cũng muốn nhổ bỏ hộ tráo!
Bạch Liên Ma Thần hốt hoảng kêu nói.