Ma Thập Tam híp mắt gật đầu nói:
- Không sai, tất nhiên là có thể động thủ, chúng ta không cần phải khách khí! Chỉ cần đừng quá công khai, động thủ thì động thủ thôi!
Hai người bóp bóp nắm tay, trong mắt lóe lên một tia sát khí.
- Từ lời kể của Cung Sơn Hải, lần này Vương Khả cũng là gặp may, lần sau, hắn không may mắn như thế nữa đâu!
Hắc Liên Ma Thần híp mắt nói.
- Đừng coi thường Vương Khả, Hồng Liên Ma Thần chết còn có thể nói là thần thông Huyết Ma của hắn vừa khéo bị Vương Khả khắc chế, nhưng cái chết của Tử Liên Ma Thần thì sao?
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
Hai người lập tức sầm mặt xuống.
- Bất kể thế nào, lần sau các ngươi động thủ, tuyệt đối không được tự mình hành động, muốn động thủ thì cùng nhau động thủ, như thế dù gặp phải bất trắc cũng có thể rời đi!
Ma Thập Tam trịnh trọng nói.
Hai người đều gật đầu.
Ngay lúc ba người đang thương lượng nên làm sao đối phó đám người Vương Khả, bên ngoài chợt có thuộc hạ tiến đến bẩm báo.
- Giải Binh Giáp, chuyện gì?
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
Giải Binh Giáp, trước kia từng nằm vùng ở Đại Thiện hoàng triều, nguyên là binh bộ thượng thư, đến sau ở trận chiến Âm Sơn được Hoàng Thiên Phong cứu về Đại Ác hoàng triều. Ố Ác Thần Điện lại đối đầu với Vương Khả, muốn vạch trần Vương Khả, kết quả thất bại, sau đó lại trở thành tâm phúc của Ma Thập Tam, một mực làm việc trong phủ Ma Thập Tam.
- Tên Viên Diệu La Hán kia lại tới!
Giải Binh Giáp nói.
- Bảo hắn vào đây!
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
- Vâng!
Giải Binh Giáp lui ra.
Rất nhanh, Viên Diệu La Hán bọc lấy một thân áo bào đen đi vào đại điện.
- Cung Sơn Hải? Ngươi lại tới làm gì?
Ma Thập Tam híp mắt nói.
- Ba vị, ta đã mang tin tức về Vương Khả đến cho các ngươi, ta muốn hỏi, các ngươi thương lượng thế nào rồi?
Viên Diệu La Hán trầm giọng nói.
- Thế nào là thế nào? Ngươi muốn làm gì?
Ma Thập Tam nhíu mày hỏi lại.
- Tử Liên Ma Thần chết rồi, Hồng Liên Ma Thần chết rồi, các ngươi không hề có chút lo lắng gì sao? Bước kế tiếp của Vương Khả chính là muốn giết các ngươi!
Viên Diệu La Hán nói.
- Hừ, ngươi là Luân Hồi Nhân Hoàng của chính đạo, ngươi nói những lời này là muốn chế nhạo chúng ta?
Ma Thập Tam lạnh lùng nói.
- Không, ta tới đây là để tìm các ngươi hợp tác!
Viên Diệu La Hán trầm giọng nói.
- Hợp tác? A ha ha ha ha, ngươi? Luân Hồi Nhân Hoàng, ngươi muốn tìm chúng ta hợp tác?
Ma Thập Tam khinh thường cười lớn.
- Không sai, ta là chính đạo, các ngươi là ma đạo! Nhưng chúng ta đều có cùng chung một kẻ địch, đó là Vương Khả! Đúng không nào?
Viên Diệu La Hán trịnh trọng nói.
- Hả?
Ba người mắt lạnh nhìn Viên Diệu La Hán.
- Thôi được, vậy để ta nói thẳng. Sư tôn của ta cảm ứng được, Đại Quang Minh Bồ Tát sắp khôi phục tu vi, nói cách khác, chẳng mấy chốc bọn Vương Khả sẽ phát động tổng tiến động đối với Luân Hồi Thần Đô!
Viên Diệu La Hán nói.
- Phát động tổng tiến công với ngươi? Thế thì liên quan gì đến chúng ta?
Hắc Liên Nhân Hoàng lạnh giọng nói.
- Ngươi nói đi?
Viên Diệu La Hân nhìn sang Ma Thập Tam, hồi ngược lại.
Ma Thập Tam híp mắt nói:
- Nếu ta đoán không sai, Sắc Dục Thiên bên người Vương Khả hẳn đã nuốt Thiên Đạo Đăng Tiên Châu của Hồng Liên Ma Thần.
Nói cách khác, rất nhanh Vương Khả sẽ có một tên Đăng Tiên Cảnh làm trợ thủ, sau đó còn cả Đại Quang Minh Bồ Tát? Mà trước lúc đó, Vương Khả từng không biết dùng cách nào mà giết được Tử Liên Ma Thần. Nói cách khác, Vương Khả sắp có được đội hình đủ thực lực đối phó ba tên Đăng Tiên Cảnh?
- Vừa nãy ta thấy, khí tức Tử Bất Phàm hình như cũng đã là Đăng Tiên Cảnh... !
Sắc mặt Bạch Liên Ma Thần hơi biến, nhỏ giọng bổ sung thêm.
- Các ngươi đều thấy được, nếu các ngươi không giúp, để mặc cho Vương Khả đạt được mục đích, chỉ sợ tiếp sau gặp nạn sẽ là các ngươi!
Viên Diệu La Hán trầm giọng nói.
- Ngươi muốn chúng ta làm tay chân cho ngươi?
Ma Thập Tam cười lạnh nói.
- Luân Hồi Thần Đô của ta có Đại Hắc Ám Bồ Tát là Đăng Tiên Cảnh, một mình sư tôn có thể đối phó Đại Quang Minh Bồ Tát!
Bản thể của ta sắp bước vào Đăng Tiên Cảnh, chắc chỉ trong mấy ngày nữa thôi, tiếp nữa, ta còn có phân thân Long Đế cũng là Đăng Tiên Cảnh!
Viên Diệu La Hán trịnh trọng nói.
- Ngươi còn có thế của một nước?
Tròng mắt Bạch Liên Ma Thần co rụt lại.
- Không sai, theo lý mà nói, dù Vương Khả và Đại Quang Minh Bồ Tát có tới Luân Hồi Thần Đô thì cũng có đi không về. Nhưng mà, ta hi vọng diệt cỏ tận gốc, mong rằng lần này sẽ một lần vỗ chết cả đám bọn hắn, khiến bọn hắn khong còn cơ hội lật thân.
Hi vọng các ngươi sẽ cùng động thủ với ta, khiến bọn hắn đến cả cơ hội chạy trốn đều không có! Người có tâm tính kẻ vô tâm! Lần này phải khiến bọn hắn chết không có chỗ chôn!
Viên Diệu La Hán thần tình dữ tợn nói.
Mí mắt Ma Thập Tam, Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần đều không ngừng nhảy loạn, sát tính thật nặng. Rốt cục chúng ta là tà ma, hay ngươi mới là tà ma?
- Sư tôn ta Đại Hắc Ám Bồ Tát nói, Đại Quang Minh Bồ Tát sắp đi về tìm nàng! Chắc chắn không sai được, dù Đại Hắc Ám Bồ Tát rất tự tin, song chỉ là tự tin đối phó được một mình Đại Quang Minh Bồ Tát, trong khi còn bọn Vương Khả nữa. Các ngươi có muốn cùng ta chung tay giải quyết sạch sẽ đám kia? Hay là hi vọng Vương Khả chạy thoát? Sau này thành là ác mộng cho các ngươi?
Viên Diệu La Hán trịnh trọng nói.
Ma Thập Tam, Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần khẽ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều chợt qua một tia quyết tuyệt.
Nếu là lúc trước, ba người chưa hẳn đã chịu hợp tác với Viên Diệu La Hán, nhưng mà, Tử Liên Ma Thần chết rồi, Hồng Liên Ma Thần cũng chết rồi! Tiếp theo sẽ đến lượt ai? Có Ác Hoàng nhìn chằm chằm, nguy cơ tử vong có thể giáng lên đầu bọn hắn bất cứ lúc nào!
- Được rồi, ta bồi ngươi, cùng chung tay mai phục Vương Khải!
Hắc Liên Ma Thần bóp bóp nắm tay, quyết đoán nói.
- Hắc Liên Ma Thần?
Ma Thập Tam nhíu mày nhìn sang.
- Ma Thập Tam, ngươi không cần khuyên nữa. Mục tiêu kế tiếp của Ác Hoàng nhất định sẽ là ta, bởi vì ta từng khiến Long Ngọc trọng thương, còn làm Long Ngọc mất đi một cánh tay!