Vương Khả nhìn mà đau hết cả mắt, trong lòng không khỏi thở vắn than dài. Thế này mà còn bảo là không luyện vô ích? Mẹ nó, đổi màu thì được cái khỉ khô gì? Nhiều thêm mấy bộ đồ thay tới thay lui? Mẹ nó, không cởi xuống được, nhiều mấy cũng ích lợi chó gì? Có thể thiết thực chút không?
- Vương Khả, ngươi xem, giờ ta mang màu gì là hợp nhất?
Trương Lý nhi tiếp tục không ngừng đổi màu.
Quang mang với đủ màu khác nhau chiếu sáng lên mặt Vương Khả, phản quang khiến mặt Vương Khả cũng biến đủ loại nhan sắc. Màu đỏ, màu lam, màu vàng, màu tím, màu xanh.....
Vương Khả:
— sa] Đau, tiếc! Thứ này thì được cái khỉ mẹ gì? Đừng hỏi ta màu nào đẹp mắt, giờ mắt ta mù rồi, không nhìn thấy gì cả!
Ác Thần Điện!
Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh trở về, báo cáo với Ác Hoàng trong đại điện.
- Lại chết một tên? Nhanh vậy à?
Hoàng Thiên Phong ở bên kinh ngạc nói.
- Hồng Liên Ma Thần chết thật rồi?
Ác Hoàng cũng khẽ nhíu mày hỏi.
- Vâng, lần này nhờ may mắn, quá trình... !
Tử Bất Phàm kể lại một lượt đầu đuôi sự tình xảy ra lúc trước.
- Như Ý Tam Bảo? Vạn Niên Cổ? Cả Tử Bất Phàm ngươi cũng ra tay? Đúng là may mắn thật, thiếu chút liền đã xổng mất Hồng Liên Ma Thần!
Hoàng Thiên Phong cảm thán nói.
- Chết rồi là được!
Trong mắt Ác Hoàng chớp qua một tia hàn quang.
- Hoàng thượng, Vương Khả đưa Thiên Đạo Đăng Tiên Châu cho Sắc Dục Thiên, Hồng Liên Ma Thần là Huyết Ma, cùng đồng nguyên với Sắc Dục Thiên, thế nên..., tên Sắc Dục Thiên đó cũng là tà ma, hiện tại là đội trưởng bảo an công ty Thần Vương, thủ hạ của Vương Khả, không tính là đưa vào tay người ngoài!
Chu Hồng Y lập tức mở miệng nói giúp.
- Đưa cho Sắc Dục Thiên? Cho ai cũng được, chỉ cần Tứ Liên Ma Thần chết sạch, những chuyện khác ta không để ý, bảo Vương Khả tiếp tục động thủ! Còn Hắc Liên Ma Thần và Bạch Liên Ma Thần, qua chừng nửa năm sau, bọn hắn liền sẽ triệt để khu trừ Vạn Niên Cổ trong cơ thể, bảo Vương Khả tranh thủ nhanh lên!
Ác Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng!
Ba người đồng thanh ứng tiếng.
- Hoàng thượng, trước kia chúng ta và Vương Khả một mực bưng bít thông tin về cái chết của Tử Liên Ma Thần, vậy nên bọn Ma Thập Tam mới chủ quan. Lần này Hồng Liên Ma Thần chết rồi, lại bị phân thân Cung Sơn Hải thấy được, bọn Ma Thập Tam nhất định sẽ có phòng bị, Vương Khả sợ bọn hắn sẽ lấy việc này ra làm khó dễ, dặn chúng ta trở về bẩm báo với hoàng thượng, chuẩn bị cho cãi cọ tiếp sau đó!
Tử Bất Phàm nói.
Ác Hoàng ngây người mất một lúc, cãi cọ?
Ngay khi Ác Hoàng còn đang nghi hoặc, ngoài điện bất ngờ truyền đến tiếng kêu của Ma Thập Tam.
- Thần Ma Thập Tam xin hoàng thượng làm chủ!
Ngoài điện vọng lại tiếng kêu nói hung hăng của Ma Thập Tam.
Hoàng Thiên Phong nhìn ra ngoài điện, nói:
- Hoàng thượng, là Ma Thập Tam, Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần, bọn họ đều tới, chắc đến để hưng sư vấn tội, e là muốn mượn danh nghĩa hoàng thượng định tội cho Vương Khả, để tiện điều động lực lượng đối phó Vương Khả!
Ác Hoàng nhìn ba người ngoài hiện, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh:
- Cứ để bọn hắn vào, trẫm lại muốn xem xem, ai dám định tội Vương Khả?
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh lập tức như lâm đại địch, cãi cọ bắt đầu rồi!
Ác Thần Đô, phủ Ma Thập Tam!
Ma Thập Tam, Bạch Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên Nhân Hoàng tức tối đi về, cả đám ngồi ở chính giữa đại sảnh, lúc này sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.
- Chúng ta báo cho Ác Hoàng nói Hồng Liên Ma Thần đã chết, Ác Hoàng lại hỏi chúng ta được đến tin tức từ đâu? Còn nói Luân Hồi Nhân Hoàng là chính đạo, lời người chính đạo há có thể tin tưởng? Đúng là tức chết ta!
Hắc Liên Ma Thần phẫn nộ gầm nói.
- Vương Khả giết Tử Liên Ma Thần, Hồng Liên Ma Thần? Đáng chết, sao có thể như vậy được? Điều này sao có thể?
Bạch Liên Ma Thần sắc mặt khó coi nói.
- Là thật, chúng ta không đi tìm Vương Khả gây chuyện, Vương Khả lại tới tìm chúng ta gây chuyện?
Hắc Liên Ma Thần cũng sắc mặt khó coi nói.
- Không phải Vương Khả tìm chúng ta gây chuyện, là Ác Hoàng!
Ma Thập Tam híp mắt nói.
- Cái gì?
Hai người đồng loạt quay sang nhìn Ma Thập Tam.
Ma Thập Tam lại nhìn về hướng hoàng cung nơi xa, lúc này, sắc mặt hắn hết sức khó coi:
- Nữ nhân rốt cuộc vẫn là nữ nhân, quá ghi thù, chúng ta làm thế cũng là vì giúp chủ thượng, tại sao, tại sao... !
- Ma Thập Tam, hiểu lầm năm đó đã được cỡi bỏ, là Long Hoàng trộm đi con gái Ác Hoàng chứ không phải chúng ta, tại sao Ác Hoàng vẫn còn ghi hận?
Hắc Liên Ma Thần không cam tâm nói.
- Các ngươi tính giết Ác Hoàng, chẳng lẽ quên rồi?
Ma Thập Tam trừng mắt nói.
Sắc mặt hai người cứng đờ.
- Thật ra, mặc dù lúc trước các ngươi tính giết Ác Hoàng, Ác Hoàng tuy có ghi thù, song vẫn rộng lượng bỏ qua! Bằng không, mấy năm nay, Ác Hoàng sớm đã xử lý các ngươi! Ác Hoàng là bởi nể mặt chủ thượng mới không động đến các ngươi.
Ma Thập Tam nhíu mày nói.
- Vậy... !
- Là vì lúc ở thâm uyên các ngươi muốn giết Long Ngọc! Cho nên Ma Thập Tam thở dài nói.
- Chúng ta không hề muốn giết Long Ngọc!
Hai người vội thanh minh.
- Các ngươi ngăn cản Long Ngọc phục sinh, chính là biến tướng muối giết Long Ngọc!
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
- Nhưng mà, đó là lệnh của chủ thượng!
Hắc Liên Ma Thần lo lắng nói.
- Lệnh của chủ thượng? Thế nên Ác Hoàng và chủ thượng mới trở mặt!
Ma Thập Tam nói.
Hai người:
— uy)
- Elà ở trong lòng Ác Hoàng, địa vị Long Ngọc còn quan trọng hơn cả chủ thượng!
Ma Thập Tam cười khổ nói.
- Vậy, vậy phải làm sao?
Hắc Liên Ma Thần kinh hoảng nói.
- Chúng ta đâu thể ngồi yên chờ chết được?
Bạch liên Ma Thần cũng đắng chát nói.
- Chủ thượng không cho phép chúng ta động tới Ác Hoàng, nếu các ngươi muốn nhanh chết, có thể thử xem!
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
Hai người:
— sa)
Động tới Ác Hoàng? Đùa gì vậy, chúng ta đâu muốn chết!
- Chẳng qua, cũng may Ác Hoàng nể mặt chủ thượng mới sẽ không đích thân động thủ, mà chỉ bố trí để bọn thủ hạ ra tay!
Ma Thập Tam nhíu mày nói tiếp.
- Ác Hoàng không động thủ? Nói cách khác, chúng ta có thể giết bọn Vương Khả?
Thần sắc Bạch Liên Ma Thần khẽ động.