Bất Diệt Thần Vương

Chương 2012: Lúc ta vui sướng nhất




Oanh!

Lập tức, trên biển máu toát ra vô số hỏa diễm hoa sen đồ chói bay thẳng đến chỗ Vương Khả.

Hồng Liên Nghiệp Hỏa cực kỳ quỷ dị, như thể muốn chui vào trong cơ thể Vương Khả. Song, Vương Khả há lại sợ lửa? Dù Hồng Liên Nghiệp Hỏa có vào trong người Vương Khả, nháy mắt liền cũng sẽ bị trọc chân nguyên hấp thu, sau đó biến thành càng nhiều trọc chân nguyên. Vương Khả có thể làm sao? Chỉ có thể cấp tốc bài xuất đi ra thôi!

Hồng Liên Ma Thần tận mắt thấy được, huyết thủy dưới chân Vương Khả chậm rãi đổi màu vàng óng, huyết thủy màu vàng này nhanh chóng khuếch trương ra bốn phương tám hướng. Đi qua đâu, Huyết Thần Tử nơi đó lần nữa trợn trắng mắt nhảy lên, đồng thời, điên cuồng tuôn đến không gian huyết hải, đi kích thích đám Huyết Ma ký chủ thức tỉnh.

Lập tức, biển máu lại cuộn trào.

- Khốn khiếp, đây là biển máu của ta hay là biển máu của ngươi!

Hồng Liên Ma Thần cả giận hét.

Trong kinh hãi, hắn dẫn động càng lúc càng nhiều Hồng Liên Nghiệp Hỏa xung kích Vương Khả.

- Đừng đốt, ta sắp chịu hết nổi, Hồng Liên Ma Thần, ngươi có còn là người nữa không?

Vương Khả tuyệt vọng gào thét.

Mẹ nó, ngươi liều mạng giúp ta đề thăng tu vi như vậy làm gì? Ta đâu có muốn bị hoả táng.

Hồng Liên Ma Thần thấy Vương Khả tuyệt vọng kêu hét, cảm thấy lần này làm đúng rồi, chỉ là, huyết hải vẫn cứ dần chuyển màu thành hoàng hải, khiến Hồng Liên Ma Thần ẩn ẩn có cảm giác bị gạt.

- Sao lại thế này? Vương Khả, rốt cục ngươi đang dùng bí pháp gì? Ngươi cố ý muốn đối nghịch với ta?

Hồng Liên Ma Thần quát.

- Ta không có, ta chỉ tới tìm học sinh, hắn đang lãng phí tiền của ta, ta còn không ra mặt, tiền của ta liền bị nó đốt sạch!

Vương Khả kêu lên.

Hồng Liên Ma Thần quay đầu nhìn Tây Môn Tĩnh nơi không xa.

Tây Môn Tĩnh một tay nắm lấy Định Quang Kính, tay bên kia là vòng tay trữ vật chứa đầy linh thạch Vương Khả đưa cho khi trước, nét mặt cứng đờ. Cái này... chuyện này đâu có liên quan gì đến ta?

- Lão sư, vừa nãy là ta lừa hắn, thật ra, mười ức cân linh thạch trong vòng tay trữ vật này của ngươi, ta sớm đã xài hết!

Tây Môn Tĩnh mở miệng nói.

Nơi không xa, Vương Khả đang bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu đốt chợt trừng mắt quát:

- Ngươi.... ngươi nói cái gì? Mười ức cân linh thạch của ta bị ngươi tiêu sạch rồi? Mười ức cân, mười ức cân đấy!

Trong thanh âm Vương Khả chất đầy cuồng loạn bỉ phẫn. Ngươi biết vì vét được số tiền này, ta đã phải tiêu tốn bao nhiêu là sức lực không?

- Lão sư, chuyện này không thể trách ta, là ngươi sai ta trợ giúp Sắc Dục Thiên, suốt một năm qua, ta không ngừng dùng Định Quang Kính, mười ức cân ngươi đưa cho thiếu chút không đủ! Ta còn bù một ít tiền vào, lão sư, ngươi phải thanh toán cho ta!

Tây Môn Tĩnh kêu lên.

- Ngươi cút!

Vương Khả trừng mắt mắng.

Tiêu sạch tiền của ta, còn muốn ta bỏ tiền thanh toán cho ngươi, sao ngươi không chết quách đi cho xong?

- Đủ rồi!

Hồng Liên Ma Thần rống lên, cắt đứt đối thoại giữa hai sư đồ.

- Vương Khả, ta không quản ngươi tới thế nào, hôm nay... !

Hồng Liên Ma Thần lạnh giọng nói.

- Hôm nay cái gì? Ngươi lại không làm gì được ta, ngươi dùng Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt ta, cứ tiếp tục thế này, huyết hải của ngươi liền triệt để biến thành hoàng hải!

Vương Khả nói Hồng Liên Ma Thần:

Tài Quả nhiên, lúc này hơn phân nửa biển máu đã chuyển thành màu vàng, đám kí chỉ Huyết Ma trong không gian Huyết Ma bị kích thích tỉnh, Hồng Liên Ma Thần cũng biết không ổn, lập tức thu lại tất cả Huyết Ma, sau đó phong bế hoặc dời đi không gian Huyết Ma, có vẻ chỉ như thế mới tránh ra được hoàng hải kia.

Oanh!

Hồng Liên Ma Thần vung tay lên, Hồng Liên Nghiệp Hỏa đình chỉ thiêu đốt Vương Khả, nhờ đó khiến hoàng hải không cách nào tiếp tục khuếch trương.

- Được, được, được lắm, ta không làm gì được ngươi, Ma Thập Tam nói không sai, Vương Khả ngươi cực kỳ tà môn, Tử Liên Ma Thần đều bó tay với ngươi, thậm chí đến giờ vẫn bặt vô tâm tín.

Chẳng qua, ngươi cũng không làm gì được ta, huyết hải không khô, Huyết Ma bất tử! Ta không làm gì được ngươi, ngươi cũng không làm gì được ta! Đúng không nào?

Hồng Liên Ma Thần cười lạnh nói.

- Đúng, ngươi là Ma Thần Đại Ác, ta cũng là Ma Thần Đại Ác, hai bên cùng là đồng sự, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau mới đúng. Ta hỏi ngươi, sao ngươi biết bọn Đại Quang Minh Bồ Tát bế quan ở chỗ này?

Vương Khả nhíu mày hồi.

- Mẹ nó, ai là đồng sự với ngươi? Hừ! Ta tạm thời không xử lý được ngươi, nhưng, ta có thể khiến ngươi thống khổ. Ngươi rất để ý đám người này đúng không? Học sinh của ngươi? Còn có Sắc Dục Thiên, Bất Giới, Long Bà, Đại Quang Minh Bồ Tát?

Hồng Liên Ma Thần không trả lời thẳng câu hỏi của Vương Khả mà cười lạnh nói.

- Ngươi có ý gì?

Vương Khả nhíu mày.

- Ta không làm gì được ngươi, chẳng lẽ còn không làm gì được bọn họ? Ta muốn ngươi tận mắt chứng kiến bọn hắn từng bước từng bước đi chết! Ta muốn luyện hóa hết thảy bọn họ!

Hồng Liên Ma Thần cười gần nói.

- Nhưng mà, ta với bọn họ không quen! Bọn họ chết đâu liên quan đến ta? Ta việc gì phải thống khổi Vương Khả lập tức nói.

Nét mặt Hồng Liên Ma Thần cứng lại, ngươi không thể có chút đảm đương được ư? Phối hợp với ta một lần thì chết à? Đây là đệ tử, đội trưởng đội bảo an, đối tác của ngươi đấy.

- Hừ, Vương Khả, ngươi vẫn mạnh miệng! Vậy thì thử xem!

Hồng Liên Ma Thần gần giọng nói.

Dứt lời, Hồng Liên Ma Thần quay đầu, một huyết chưởng to lớn lần nữa chộp tới Sắc Dục Thiên.

Nhưng cũng đúng lúc này, thân hình Sắc Dục Thiên cấp tốc giật lui, lần nữa lui về trong kim quang tráo.

Oanh!

Hồng Liên Ma Thần ầm vang trùng kích lên kim quang tráo, kim quang lung la lung lay, tưởng như sắp đổ sụp.

- Lão sư! Cứu ta!

Tây Môn Tĩnh hốt hoảng kêu cứu.

- Cứu ngươi? Không ai có thể cứu ngươi, Vương Khả không làm gì được ta! Các ngươi ở đó chờ chết đi! Ha ha ha ha!

Hồng Liên Ma Thần cười lớn.

Đồng thời điểm, Vương Khả thiêu đốt trọc chân khí trong hoàng hải.

Oanh!

Một tiếng rền vang, trọn cả huyết hải như chợt nổ tung, nháy mắt, biển lửa ngập trời tóe bắn ra khắp bốn phương tám hướng.

Thoáng chốc, huyết hải đã nổ hơn phân nửa, trọn cả thâm uyên đều bị ánh lửa ngập trời chiếu rọi sáng trưng.