Bất Diệt Thần Vương

Chương 2013: Như Ý Tam Bảo hợp thể




Chúng nhân giương mắt nhìn biển lửa phô thiên cái địa, ai nấy đều thất kinh. Huyết hải đang yên đang lành, à không, hoàng hải đang yên đang lành, sao lại đột nhiên thiêu đốt nổ tung?

- Đại La Kim Bát, Luân Hồi Bàn, phong ấn!

Vương Khả quát.

- A2AI Tây Môn Tĩnh quát.

- Đại La Kim Bát!

Sắc Dục Thiên cũng hét lớn một tiếng.

Âm âm!

Một cỗ hấp lực khổng lồ sinh ra từ trong Đại La Kim Bát và Luân Hồi Bàn, dưới sự thúc giục của Sắc Dục Thiên và Tây Môn Tĩnh, nháy mắt bao trùm lấy huyết hải, như thể muốn bọc Hồng Liên Ma Thần ở bên trong.

- Hừ, chút tài mọn cũng dám múa rìu qua mắt thợ, thứ này mà đòi muốn phong ấn ta? Buồn cười, phá cho ta!

Hồng Liên Ma Thần vung tay đánh ra một chưởng lên trời cao.

Như ý Tam Bảo đúng là lợi hại, nhưng mà, Hồng Liên Ma Thần tự tin có thể đánh nát được. Lúc này hắn chẳng hề có chút gì là sợ hãi, mắt thấy chưởng lực sắp vung ra.

Ông!

Hồng Liên Ma Thần bất ngờ run rẩy.

- Vạn Niên Cổ?

Hồng Liên Ma Thần cả kinh kêu lên.

Nháy mắt, chưởng lực tản đi. Hồng Liên Ma Thần lộ vẻ thống khổ, toàn lực áp chế Vạn Niên Cổ trong cơ thể.

Oanh!

Đúng thoáng chốc khi hắn còn đang ngập ngừng, Luân Hồi Bàn và Đại La Kim Bát đã lao đến, hợp lại.

- Tử Bất Phàm, nhanh, vừa rồi ta đã ném Như Ý Thần Châm vào trong Phạn Hạp này, nhanh thúc giục lực lượng Đăng Tiên Cảnh, phong ấn chặt Hồng Liên Ma Thần!

Vương Khả kêu to.

- Được!

Chỉ thấy, Tử Bất Phàm đột ngột xuất hiện trước mặt Vương Khả, hai tay giơ ra.

Oanh!

Lực lượng cuồn cuộn tràn vào Đại La Kim Bát.

- Dừng tay, mau thả Ma Thần!

Bốn tên tà ma Võ Thần Cảnh quát to.

- Nên dừng tay là các ngươi!

Chu Hồng Y cũng hét lớn.

Oanh!

Gần như đồng thời, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh bất ngờ xuất hiện, chặn lại bốn tên tà ma Võ Thần Cảnh! Nhất thời lần nữa dẫn lên đại chiến dưới thâm uyên.

Âm âm!

Chỉ thấy Đại La Kim Bát, Luân Hồi Bàn không ngừng bành trướng.

- Hỗn đản, ngươi tưởng như vậy liền có thể phong ấn ta? Buồn cười, huyết hải, trướng!

Trong Phạn Hạp truyền đến một tiếng hét vang.

ầm ầm!

Đại La Kim Bát, Luân Hồi Bàn rung rộng liên hồi.

- Vương Khả, chúng ta sắp bị căng bạo, ngươi đừng cầm chúng ta ra làm bia đỡ đạn nữa, được không?

Đại La Kim Bát tức giận kêu lên.

- Lúc trước là ai trong các ngươi nói, chỉ cần tập hợp đủ Như Ý Tam Bảo liền có thể phát huy lực lượng lớn bằng trời? Bây giờ, các ngươi đã gom đủ, lại phong ấn một tên như Hồng Liên Ma Thần đều không được? Ta còn cần các ngươi làm gì?

Vương Khả trừng mắt mắng.

- Ai nói chúng ta có thể phong ấn Đăng Tiên Cảnh! Ta không có!

Đại La Kim Bát quát ngược lại.

- Ngươi không có? Vậy sao ngươi không nói sớm? Mẹ nó, ta đã bại lộ Tử Bất Phàm rồi, ngươi lại nói trước kia Như Ý Tam Bảo các ngươi toàn khoác lác, ngươi nói xem, giờ ta phải làm sao? Bài tẩy của ta đều lộ hết cả!

Vương Khả trừng mắt nói.

Đại La Kim Bát:

— guại Mẹ nó, ta không nói sớm? Ngươi cho ta nói chắc? Còn trách ta?

- Ha ha ha ha, chỉ bằng đám pháp bảo rách nát này mà cũng đòi vây nhốt ta? Chờ ta đi ra, các ngươi đừng hòng sống sót, huyết hải vô lượng!

Hồng Liên Ma Thần dữ tợn rống lên.

- Không được, ta sắp nổi Đại La Kim Bát cả kinh kêu lên.

- Ta tới! Huyết hải, dẫn!

Sắc Dục Thiên đột nhiên vọt ra.

Sắc Dục Thiên một tay nâng Đại La Kim Bát, đồng thời dùng biển máu của chính mình bao bọc lấy Đại La Kim Bát, như là đang tràn biển máu vào bên trong Đại La Kim Bát vậy.

- Tây Môn Tĩnh, ngươi ổn định Luân Hồi Bàn, nhiếp tâm phách hắn!

Sắc Dục Thiên kêu lên.

- Được!

Tây Môn Tĩnh lập tức đi ra.

Oanh!

Tây Môn Tĩnh thúc giục Luân Hồi Bàn, lập tức, Luân Hồi Bàn cấp tốc xoay tròn, hệt như hóa thành đóa tỉnh vân, một cỗ lực lượng khổng lồ tác động vào trong Đại La Kim Bát, ép xuống huyết hải đang muốn nổ bung.

Thấu qua Luân Hồi Bàn cấp tốc xoay tròn như tỉnh vân, ẩn ẩn thấy được Hồng Liên Ma Thần ở bên trong đang điều động huyết hải xung kích bốn phía, còn hai chiếc Như Ý Thần Châm thì đang cuống cuồng tháo chạy.

- Tử Bất Phàm, ngươi dẫn lực lượng vào Như Ý Thần Châm!

Vương Khả nhắc nhở.

- Được!

Tử Bất Phàm ứng miệng, chuyển lực lượng Đăng Tiên Cảnh trên Luân Hồi Bàn của mình dẫn vào Như Ý Thần Châm.

Oanh!

Một chiếc Như Ý Thần Châm bất ngờ biến lớn như cột chống trời, cố định lại huyết hải của Hồng Liên Ma Thần trong Phạn Hạp.

- Không, hỗn đản, biển máu của ta!

Hồng Liên Ma Thần cả kinh kêu lên.

Hồng Liên Ma Thần bị Đại La Kim Bát, Luân Hồi Bàn kiềm chế, nhất thời không cách nào làm được gì khác. Hành động rất khó khăn bất tiện.

Oanh!

Lại một chiếc Như Ý Thần Châm nhân cơ hội đâm rách cương tráo Hồng Liên Ma Thần, xông đến mi tâm Hồng Liên Ma Thần.

- Không, không, đáng chết, ta không động được, Vương Khả, ngươi dám!

Hồng Liên Ma Thần hoảng hốt kêu hét.

- Sao ta không dám? Hồng Liên Ma Thần, ngươi muốn giết chúng ta, hôm nay ngươi ở lại chỗ này đi!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Không, thả ta ra, biển máu của ta, Sắc Dục Thiên khốn khiếp, trả huyết hải cho ta!

Hồng Liên Ma Thần quát.

Thì ra huyết hải của Sắc Dục Thiên đang điên cuồng luyện hóa huyết hải của Hồng Liên Ma Thần, huyết hải Hồng Liên Ma Thần bị cố định, căn bản không phản kháng được. Chỉ thấy Hồng Liên Ma Thần như đang từng chút từng chút bị luyện hóa.

- Hôm nay trúng gian kế của ngươi, Vương Khả, chờ ta đi ra, các ngươi ai cũng đừng hòng chạy thoát, ai cũng đừng hòng chạy thoát!

Hồng Liên Ma Thần gầm quát.

- Hôm nay ngươi còn trốn ra được ư?

Vương Khả khinh thường nói.

- Viên Diệu La Hán, còn không mau động thủ? Ra tay đi, muốn đợi tới khi nào nữa? Đánh vỡ phong ấn này, ta đi ra liền có thể lấy mạng bọn hắn, ra tay đi!

Hồng Liên Ma Thần gầm quát.

- Cái gì? Ngươi kêu ai? Viên Diệu La Hán?

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Quả nhiên, lúc này chợt thấy một luồng lưu quang bay thẳng đến chỗ Như Ý Tam Bảo, như là muốn phá mở Như Ý Tam Bảo, cứu ra Hồng Liên Ma Thần.

Minh!

Có tiếng Phượng Hoàng rít gào, chợt thấy một quả cầu lửa to lớn chặn lại lưu quang.

Oanh!

Vô số hỏa diễm phong bạo nổ tung tràn ra. Là Trương Lý nhi đột ngột hiện ra, chặn lại lưu quang.