- Đào móc bí mật của ta? Gần đây ta một mực ở tại Thiên Sư Đảo, sao chẳng thấy các ngươi tới? Không dám?
Vương Khả trừng mắt quát.
Hồng liên Ma Thần:
— 2,2] - Hừt! Ta không nói nhảm với ngươi nữa, Huyết Thần Tử, động thủ!
Hồng Liên Ma Thần gần giọng nói.
Rống!
Lập tức, chỉ thấy trên biển máu, vô số Huyết Thần Tử của Hồng Liên Ma Thần cấp tốc biến hình, nháy mắt cả đám đều biến thành bộ dạng Vương Khả, như thể đột ngột hiện ra mấy trăm tên Huyết Thần Tử Vương Khả đồng loạt nhào tới.
- Hồng Liên Ma Thần, có chuyện gì ngồi lại nói cho rõ ràng, đám Huyết Thần Tử này của ngươi vô dụng với ta!
Vương Khả lập tức kêu lên.
- Nói cho rõ ràng? Ngươi cũng xứng, Huyết Thần Tử có thể nhắm thẳng vào nội tâm của ngươi, ngươi là Võ Thần Cảnh, đám Huyết Thần Tử này cũng là Võ Thần Cảnh, trước bắt ngươi lại rồi nói, hừi Hồng Liên Ma Thần gần giọng quát.
Ba! Chỉ thấy, tên Huyết Thần Tử đi đầu chạy đến trước mặt Vương Khả, bị Vương Khả vung tay tát bay.
Hồng Liên Ma Thân:
=2 Là ảo giác ư?
Ba! Ba! Bai...
Liên tiếp mấy tiếng bạt tai vang lên, chỉ thấy đám Huyết Thần Tử nhào về phía Vương Khả không ngừng bị Vương Khả tát văng, sau đó tan ra thành từng mảnh huyết thủy giữa trời, cuối cùng rơi rụng xuống biển máu.
Hồng Liên Ma Thần:
“| Ta nhìn thấy cái gì vậy? Sao lại thành thế này? Chẳng lẽ thần thông huyết hải của ta là giả?
- Đã bảo ngươi rồi, thần thông huyết hải vô hiệu với ta, ngươi còn không tin!
Vương Khả thản nhiên nói.
- Không thể nào, Huyết Thần Tử nhắm thẳng vào nội tâm, có thể mô phỏng hết thảy của đối thủ, thậm chí trong lòng đối thủ có được lòng tin siêu việt thực tế về chính bản thân, Huyết Thần Tử cũng sẽ theo đó cảm thấy mạnh lên! Nội tâm càng mạnh, Huyết Thần Tử càng mạnh, ngươi làm sao..., sao thực lực Huyết Thần Tử của ta lại chỉ có Tiên Thiên Cảnh?
Hồng Liên Ma Thần tròn mắt, cả kinh kêu lên.
- Vì ở sâu trong nội tâm Vương Khả, hắn chỉ hi vọng tu vi bản thân là Tiên Thiên Cảnh! Còn là hi vọng phát ra từ tận tâm can!
Sắc Dục Thiên ở bên giải thích nói.
Hồng Liên Ma Thần:
—, „)
Mẹ nó, ngươi đùa ta chắc? Ai lại đi hi vọng bản thân chỉ là Tiên Thiên Cảnh?
- Trước nay ta chưa từng để ý tu vi mình cao bao nhiêu, cũng không để ý thực lực mạnh cỡ nào! Lúc vui sướng nhất chính là khi còn ở Tiên Thiên Cảnh, khi đó, vô ưu vô lực, mới là sung sướng nhất!
Vương Khả mở miệng nói.
Hồng Liên Ma Thần:
=ua] Mẹ nó, vô ưu vô lự, mới là lúc ngươi vui sướng nhất, ngươi nghĩ ta tin?
- Cùng tiến lên cho ta, cùng tiến lên!
Hồng Liên Ma Thần quát.
Lập tức, Huyết Thần Tử trong biển máu chen chúc xông đến, hàng ngàn hàng vạn ùn ùn đánh giết về phía Vương Khả.
ầm ầm!
Xào xào!
Từng hồi nổ mạnh vang rền, vô số Huyết Thần Tử như thiên nữ tán hoa bay lên trời, sau đó nổ thành huyết thủy rơi xuống.
Hồng Liên Ma Thần tròn mắt nhìn Vương Khả. Là thật? Ở sâu trong nội tâm Vương Khả, hắn thật hi vọng bản thân chỉ là một tên Tiên Thiên Cảnh? Còn là hi vọng phát ra từ tận tâm can?
- Ngươi, ngươi, ngươi điên rồi? Ngươi hi vọng mình là Tiên Thiên Cảnh, vậy ngươi còn tu hành làm gì?
Hồng Liên Ma Thần trừng mắt mắng.
- Ngươi tưởng ta muốn tu hành lắm chắc! Ta bị ép buộc!
Vương Khả trừng mắt quát ngược lại.
Còn không phải đám tâm thần các ngươi ngày ngày đánh ta, đánh đến nỗi ta thành Võ Thần Cảnh, ngươi tưởng ta muốn chắc?
Mẹ nó, ta ngày ngày nơm nớp âu lo, chỉ sợ ngày nào đó đột nhiên hoả táng đương trường, ngươi nghĩ ta muốn cường đại lắm đấy hả?
Hồng Liên Ma Thần nhìn chằm chằm Vương Khả, trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng mới tiêu hóa được sự thật này.
- Hừ, ngươi muốn được là Tiên Thiên Cảnh đúng không? Huyết Thần Tử của ta không làm gì được ngươi đúng không? Vương Khả, vừa nãy ngươi muốn một kiếm giết ta, vậy giờ, ta cho ngươi xem đến cùng là ai giết ail Nháy mắt, Hồng Liên Ma Thần hóa thành một vệt sáng bay thẳng về phía Vương Khả, tốc độ nhanh đến chóng mặt.
- Đừng!
Vương Khả biến sắc.
Tốc độ này quá nhanh, nhanh đến nỗi Vương Khả căn bản không kịp phản ứng.
Oanh !
Một tiếng ầm vang, Vương Khả bị đánh vào sâu trong biển máu.
Nhưng mà, lúc này lại đến lượt Hồng Liên Ma Thần biến sắc:
- Không đúng, ngươi... ngươi... sao ngươi có thể... ?
Rống!
Chỉ thấy Vương Khả há mồm phun một luồng khói vàng, nháy mắt khói vàng nhập vào trong biển máu. Chính là trọc chân nguyên mới đề luyện thành trong lúc Vương Khả bị đánh khi nãy.
Toàn bộ lỗ chân lông và miệng đồng loạt tán phát trọc chân nguyên, trọc chân nguyên vừa ra, lập tức hóa thành vô số trọc chân khí, dung nhập vào huyết hải.
Ùng ục ục!
Sau đó, nguyên một đám Huyết Thần Tử vốn đang tiểm phục trong biển máu đột ngột lao vút lên, hệt như cá nhảy lên bờ, mắt trợn trắng, quằn quại không ngừng.
- Đây là... ?
Hồng Liên Ma Thần tròn mắt nhìn đám Huyết Thần Tử nổi lên xung quanh bốn phía.
Bành!
Bành!
Bảành!...
Từng con từng con Huyết Thần Tử nổi lên lần lượt nổ tung, biến thành huyết thủy tiêu tán đi.
- Không hay, Vương Khả, sao ngươi đánh thức được ngươi bị ta giam trong không giam huyết hải?
Hồng liên Ma Thần cả kinh kêu lên.
Chỉ thấy Hồng Liên Ma Thần luống cuống tay chân bận rộn một phen, mãi lúc sau biển máu cuộn trào mới dần khôi phục bình tính.
Nơi không xa, Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Vương Khả:
- Không gian huyết hải, vừa rồi sao ngươi đánh thức được đám người bị giam trong không gian huyết hải?
- Ách, ngươi không biết? Còn hỏi?
Vương Khả trừng mắt nói.
Cơ mặt Sắc Dục Thiên co quắp ca lại, ký chủ của đám Huyết Thần Tử kia bị hơi thối của ngươi thức tỉnh? Công pháp này là gì, không lẽ đây là khắc tỉnh của Huyết Ma chúng ta?
- Vương Khả!
Hồng Liên Ma Thần dữ tợn quát.
Bản thân tốt xấu gì cũng là Đăng Tiên Cảnh, tại sao, tại sao lại không làm gì được Vương Khả? Đánh không chết, Huyết Thần Tử cũng vô hiệu, mới vừa rồi thiếu chút còn đánh thức toàn bộ ký chủ Huyết Thần Tử, mẹ nó, đứa này là thuốc cao da chó chắc?
- Hồng Liên Ma Thần? Đến ta còn không biết Đại Quang Minh Bồ Tát bế quan ở trong này, sao ngươi lại biết được?
Vương Khả truy vấn.
Nhưng mà, Hồng Liên Ma Thần lại không để ý Vương Khả mà chỉ gần giọng hét:
- Ngươi tưởng ta không làm gì được ngươi? Hừ! Hồng Liên Nghiệp Hỏa!