Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Ách, chúng ta vơ vét nghiêm trọng thế cơ à?
Trương Lý nhi kinh ngạc nhìn Vương Khả.
- Không lý nào, đám Phán Quan Thiên Sư Điện kia há chỉ có chút tiền như thết Vương Khả nhíu mày nói.
- Vậy tiếp sau phải làm sao? Không lẽ đi kéo Diêm La Nhân Hoàng đến chơi mạt chược cùng?
Trương Lý nhi nhíu mày nói.
- Đừng nhắc chuyện đánh mạt chược, bây giờ, trừ hai chúng ta, còn ai dám cùng chơi mạt chược với các ngươi!
Trương Chính Đạo khinh thường nói.
Vương Khả trầm ngâm chốc lát, sau đó gật đầu cái:
- Thôi, đám người này không muốn đánh, chúng ta cũng đừng ép bọn hắn!
- Đúng vậy, có chơi có chịu, thua tiền liền chạy, còn xứng là người tu đạo nữa không?
Trương Lý nhi cũng khinh thường nói.
Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo tròn mắt nhìn đôi Thư Hùng song sát này. Các ngươi có thể có chút nhân tính được không?
- Đúng rồi, hẳn là bọn hắn thua không nổi, vậy thôi đừng đánh nữa, vừa khéo ta và Lý nhi cũng cần đi ra ngoài một chuyến!
Vương Khả nói.
- Ra ngoài, đi đâu?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ hỏi.
- Tỷ, đừng quên ngươi đáp ứng Cửu Diệu sư thúc, trước lúc gia gia trở về, ngươi không thể rời khỏi Thiên Sư Điện!
Trương Thần Hư cũng nói.
- Chúng ta có chuyện rất quan trọng phải đi làm!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Quan trọng thế nào?
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Liên quan đến hạnh phúc tương lai của ta và Lý nhi, các ngươi nói xem có quan trọng hay không?
Vương Khả trịnh trọng nói.
Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo tròn mắt nhìn Vương Khả, trọng yếu vậy ư?
Chỉ có Trương Lý nhi là đỏ mặt, bởi vì nàng biết Vương Khả lại thu được tin tức về một loại thần hỏa, bọn hắn đi chuyến này là muốn đoạt về phần thần hỏa kia, để nàng sớm ngày khôi phục hình người, sớm ngày hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc.
- Nhưng mà, chúng ta đã đáp ứng Cửu Diệu sư thúc!
Trương Thần Hư lo lắng nói.
- Đúng vậy, lúc trước chúng ta đã bảo chứng, nói ai cũng có thể rời đi, chỉ riêng Trương Lý nhi là không được. Nàng là quyền Thiên Sư, cần ở lại đây tọa trấn Thiên Sư Đảo!
Trương Chính Đạo nói.
- Không phải còn có ngươi ư?
Vương Khả nhìn sang Trương Chính Đạo.
- Ta?
Trương Chính Đạo ngây dại.
- Chẳng phải ngươi biết bảy mươi hai biến? Ngươi biến thành bộ dạng Lý nhi, đóng giả một đoạn thời gian, chẳng mấy chốc chúng ta liền sẽ trở về!
Vương Khả nói.
- Ta biến kiểu gì, ta đâu có biết biến thành người, ta chỉ là... !
Trương Chính Đạo nói đến một nửa, đột nhiên sửng sốt đứng ngây ra đó.
Hắn không thể biến thành người khác, nhưng có thể biến thành cầm thù, thành là phi cầm dã thú. Hiện tại, Trương Lý nhi vừa khéo đang trong hình thái Kim Phượng Hoàng, hắn hẳn có thể biến ra được!
- Thử xem!
Vương Khả nói.
- Ta biến không giống lắm!
Trương Chính Đạo nhíu mày nói.
- Biến một lần thử xem, nhanh lên, nếu làm thành, tiền thưởng tháng này tăng gấp đôi!
Vương Khả nói.
- Biến!
Bành!
Trương Chính Đạo không chút do dự biến hóa, nháy mắt liền đã biến thành hình thái Kim Phượng Hoàng.
Mấy người Vương Khả đồng loạt tròn mắt nhìn Trương Chính Đạo.
- Hết cách rồi, mặc dù tu vi ta để thăng, nhưng thuật biến hóa này vẫn có tì vết, thân hình không còn béo, nhưng, mặt lại vẫn béo!
Trương Chính Đạo thần sắc cổ quái nói.
Quả nhiên, Trương Chính Đạo biến thành Kim Phượng Hoàng, những chỗ khác đều tương tự, chỉ có mặt hơi béo, còn là hình vuông, Phượng Hoàng mặt hình vuông? Cái quái quỷ gì thế này?
Cơ mặt Vương Khả co quắp cả lại:
- Thôi, cứ tạm như vậy đi, không sao đâu, đội nón mũ vào là được, cố cầm cự một đoạn thời gian, chúng ta rất nhanh sẽ trở về!
- Vậy cũng được?
Trương Chính Đạo nghi hoặc nói.
- Được! Đợi chút nữa, ngươi cùng ta đi chào tạm biệt Cửu Diệu chân nhân, sau đó, buổi tối ta và Lý nhi lặng lẽ rời đi, ngươi cũng giả mạo Lý nhi bắt đầu bế quan, có chuyện gì thì bảo Trương Thần Hư hỗ trợ che lấp, hẳn sẽ không xảy ra chuyện đâu!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Lừa gạt Cửu Diệu sư nương thế này, không ổn lắm đâu?
Trương Thần Hư lộ vẻ khó xử.
- Tiền thưởng tháng này của ngươi cũng tăng gấp đôi!
Vương Khả nói.
Trương Thần Hư lập tức nghiêm mặt nói:
- Các ngươi đi sớm về sớm, yên tâm, nơi này có ta và Trương Chính Đạo, chắc chắn sẽ không lộ tẩy!
- Vậy là được rồi!
Vương Khả nhìn sang Trương Lý nhi.
- Vương Khả, vẫn là ngươi nhạy bén!
Trương Lý nhi hớn hở nói.
Hai ngày sau, cửa Thiên Sư Điện!
Cửu Diệu chân nhân nhìn Kim Phượng Hoàng trong đại điện, khẽ nhíu mày.
- Cửu Diệu sư thúc, tỷ ta đang bế quan luyện công, trước đó nàng cường hoành luyện hóa thần hỏa trong thể, không cẩn thận đốt mất chút lông vũ, cho nên mới phải đội nón mũ!
Trương Thần Hư cười nói.
- Ta đã bảo rồi, đặn nàng đừng có gấp, đợi lúc Trương Thiên Sư trở về lại nghĩ cách đạt tới Đăng Tiên Cảnh, đúng là.... ! Thấy Vương Khả đi, nàng nóng lòng? Nha đầu này!
Cửu Diệu chân nhân cười khổ nói.
- Tỷ ta chính là như thế, ngươi cũng biết rồi đấy, từ nhỏ nàng đã rất cố chấp!
Trương Thần Hư thở dài nói.
- Vương Khả và Trương Chính Đạo đi rồi?
Cửu Diệu chân nhân nhíu mày nói.
- Vâng, phía sản nghiệp viên Thần Vương số một xảy ra chút chuyện, bọn họ vội vã đi về!
Trương Thần Hư chột dạ nói.
- Đi rồi thì thôi! Nếu tỷ ngươi đã bế quan, ngươi chịu khó để ý sự vụ Thiên Sư Điện chút. Thiên Sư Điện này là tâm huyết của gia gia ngươi, đừng để xảy ra chuyện!
Cửu Diệu chân nhân trịnh trọng nói.
- Ngươi yên tâm, nơi này có ta!
Trương Thần Hư vỗ ngực bảo chứng.
- Ừ! Chuyện ở đây giao cho ngươi. Được rồi, ta quay về xem cha ngươi!
Cửu Diệu chân nhân hài lòng rời đi.
- Vâng!
Trương Thần Hư khẽ gật đầu.
Cửu Diệu chân nhân chậm rãi bay tới tiểu viện được che phủ bởi sương mù cách đó không xa.
Tiểu viện chính là nơi Trương Đông Lai chữa thương.
Lúc này, Cửu Diệu chân nhân mặt mang ý cười đi về, nhưng nháy mắt khi vừa bước vào tiểu viện, ý cười trên mặt đột nhiên tan biến.
Trong gian đại sảnh trước cửa, Diêm La Nhân Hoàng chính đang chờ đợi.
- Thế nào? Vương Khả đi rồi?
Diêm La Nhân Hoàng trầm giọng nói.
Cửu Diệu chân nhân gật đầu:
- Đã xác nhận, Vương Khả và Trương Chính Đạo đi rồi!
- Phải đợi Vương Khả rời đi, chúng ta đã chờ ròng rã suốt nửa năm, còn cần cẩn thận vậy ư?