Diêm La Nhân Hoàng nhíu mày nói.
- Sao Vương Khả, Trương Lý nhi trốn ra được khỏi tay Tử Liên Ma Thần, ngươi biết không?
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
- Bọn họ? Không lẽ ngươi thật tin tưởng lời kể của Vương Khả?
Vương Khả giết được Đăng Tiên Cảnh? Đùa chắc?
Diêm La Nhân Hoàng cười nói.
Cửu Diệu chân nhân lắc đầu:
- Ta cũng không tin, song, cẩn thận chút vẫn hơn!
- Nhưng mà... !
Diêm La Nhân Hoàng cau mày nói.
- Ta cũng không ngờ tên Vương Khả kia lại ở lỳ trong Thiên Sư Điện tận nửa năm, hắn đúng là nhàn đến hoảng, nếu vẫn cứ không đi, ta liền phải dùng cách khác, chẳng qua, giờ đã đi rồi, vậy là tốt nhất!
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
- Lần này, bẫy ngươi gài... !
Diêm La Nhân Hoàng nhíu mày nói.
- Nếu Hoàng Giác chết rồi, lần này cũng tính đáng giá. Giờ chẳng phải Hoàng Giác còn chưa chết? Ngươi phong ấn tu vi hắn, nhốt vào Trấn Ma địa ngục, hiện tại thả đi ra chẳng phải là xong? !
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
- Nhưng mà... !
- Không có nhưng mà, chính Hoàng Giác không bản sự thu thập Vương Khả, trách được ai? Ta cho hắn cơ hội, để hắn tính toán Vương Khả, hoạch lợi đều là hắn. Đáng tiếc, hắn không năng lực!
Trong khi mục đích chúng ta chỉ có một, đó là lừa gạt Trương Ly Nhi trở về! Hiện tại, Trương Lý nhi đã trở về!
Cửu Diệu chân nhân híp mắt nói.
- Ngươi dùng thân phận quyền Thiên Sư Thiên Sư Điện trói chặt Trương Lý nhi ở chỗ này?
Diêm La Nhân Hoàng nhìn Cửu Diệu chân nhân.
- Bằng không, ngươi tưởng Trương Lý nhi nguyện đợi ở đây?
Khoan nói bỏ trốn với Vương Khả, ngay cả phía Đạo Môn, nếu không phải đã viết thư cho sư tôn, nàng há sẽ chịu thực sự lưu lại?
Cửu Diệu chân nhân khinh thường nói.
- Cái kia.... !
- Dao Trì Thần Công? Hừ, sư đồ Trương Lý nhi đi Đạo Môn, đương nhiên không tra ra được chân tướng! Bởi vì công pháp này chính là ta đánh tráo cho nàng, bao năm qua, ta nuôi dưỡng tỷ đệ bọn họ, thời thời khắc khắc giám thị Trương Lý nhi tu luyện công pháp, hết thảy mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay ta. Ta còn tìm cách để Hoàng Soái Phi thông gia với Trương Lý nhiị, mục đích chính là vì nhốt chặt Trương Lý nhi. Đáng tiếc, nàng đi Thập Vạn Đại Sơn một chuyến, mọi chuyện liền thoát ly dự tính.
Tên Trương Thiên Sư đáng chết kia lại còn lưu một phần Dao Trì Thần Công hoàn chỉnh, hại khiến chuyện này bại lộ, dẫn đến sư tôn Trương Lý nhi tới đây mang nàng rời đi!
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
- Vậy bây giờ... ?
- Lập tức chuẩn bị động thủ, thể chất Trương Lý nhi chính là then chốt trong mưu đồ lần này của chúng ta. Huống hồ, tu vi nàng đã đến Võ Thần Cảnh đỉnh phong, vừa khéo có thể động thủ!
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
- Lập tức động thủ?
Diêm La Nhân Hoàng híp mắt lại.
- Để tránh đêm dài lắm mộng, lập tức động thủ! Chẳng phải Diêm La hoàng cung đã chuẩn bị xong xuôi rồi ư! Lần này, chúng ta nhất định phải thành công!
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
- Được, Ma Cửu, lần này chúng ta nhất định sẽ thành công!
Trên mặt Diêm La Nhân Hoàng chớp qua một tia mong đợi, nói.
Thập Vạn Đại Sơn, Phật Đầu Tựt Vương Khả mang theo Trương Lý nhi bay tới, lại thấy trong Phật Đầu Tự đã có người chờ sẵn.
- Tử Bất Phàm? Chu Hồng Y? Nhiếp Thanh Thanh? Sao các ngươi đều tới đây?
Vương Khả hiếu kỳ nhìn người.
- Chúng ta đưa tin cho ngươi, sao giờ ngươi mới đến?
Chu Hồng Y nhíu mày hỏi.
- Ách, ta... hai ngày nay ta rất bận! Trong tin ngươi gửi lại không nói rõ là chuyện gì!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Bận chơi mạt chược gạt tiền ấy hả?
Chu Hồng Y thần sắc cổ quái nói.
- Sao ngươi biết?
Vương Khả tròn mắt hỏi lại.
- Hừ, bên Thiên Sư Điện giờ đang truyền khắp, nói Thư Hùng song sát gieo họa Thiên Sư Điện, hiện tại có ai mà không biết?
Chu Hồng Y khinh thường nói.
Cơ mặt Vương Khả thoáng co quắp:
- Đều là hiểu lầm, thật đấy!
Mẹ nó, có phải lần này ta vặt lông cừu hơi ác rồi không? Thư Hùng song sát? Thế sau này ai còn nguyện ý đánh mạt chược với ta nữa?
- Tử Bất Phàm, ngươi đạt tới Đăng Tiên Cảnh?
Trương Lý nhi ngạc nhiên nhìn Tử Bất Phàm.
Tử Bất Phàm nhìn lại bản thân một cái, cười khổ nói:
- Vừa mới đạt tới Đăng Tiên Cảnh, đáng tiếc, che giấu không tốt lắm, Trương Lý nhi, ánh mắt ngươi tốt thật đấy!
Mặc dù Trương Lý nhi là chính đạo, nhưng lúc đi theo bên người Vương Khả, nàng không hề bài xích thân phận tà ma của đám người Tử Bất Phàm.
- Đăng Tiên Cảnh? Lão Tử, giờ ngươi phát đạt quá nhỉ!
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Trước nói chính sự cái đã!
Tử Bất Phàm nghiêm mặt nói.
- Chính sự? Chính sự gì?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
- Nửa năm trước, Ác Hoàng dặn dò ngươi thế nào, ngươi quên rồi?
Tử Bất Phàm nhíu mày nói.
- Dặn dò cái gì? À, để ta tru sát Tam Liên Ma Thần ấy hả? Đùa gì vậy, ta làm sao đánh thắng được họn họ? Ta mới chỉ là Võ Thần Cảnh tầng thứ hai mà thôi!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Quả nhiên ngươi quên rồi!
Chu Hồng Y đen mặt lại.
- Vậy, giờ các ngươi có ý gì? Lần trước ta nhờ các ngươi tìm giúp thần hỏa mới. Các ngươi vội vàng gọi ta tới, nói là có tung tích?
Sao không thấy?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Hồng Liên Nghiệp Hỏa, muốn không?
Tử Bất Phàm hỏi.
- Hồng Liên Nghiệp Hỏa? Không phải là của Hồng Liên Ma Thần sao?
Thần sắc Vương Khả khẽ động.
- Không sai, lần này gọi các ngươi đến chính là để nghĩ cách đối phó Hồng Liên Ma Thần!
Tử Bất Phàm nói.
- Ý gì?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Ác Hoàng hạ lệnh, yêu cầu chúng ta nhìn chằm chằm Tam Liên Ma Thần, tìm cơ hội bọn họ đi lẻ, giờ cơ hội tới, Hồng Liên Ma Thần đang ở ngay phía dưới!
Tử Bất Phàm nói.
- Phía dưới? Phía dưới nào?
Vương Khả tròn mắt hỏi.
- Phía dưới Phật Đầu Tự chính là thâm uyên, ngươi không biết?
Tử Bất Phàm nói.
- Ý ngươi là, Hồng Liên Ma Thần len lén đi xuống thâm uyên?
Hắn muốn làm gì?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
- Một năm qua, hắn len lén phái người đi đến Thập Vạn Đại Sơn, như là muốn tìm thứ gì đó, thẳng đến gần đây, có vẻ đã tìm được, bèn đích thân dẫn theo một đám thủ hạ đến chỗ này, tiến vào thâm uyên!
Tử Bất Phàm nói.
Vương Khả trừng mắt nói:
- Thế thì sao?