- Ý ngươi là trẫm bổng đánh uyên ương?
Ác Hoàng lạnh lùng nói.
Tử Bất Phàm thần sắc cổ quái, cúi đầu không nói.
Ác Hoàng lạnh lùng nói tiếp:
- Thôi, việc này tạm thời không nhắc đến, sau khi ăn Thiên Đạo Đăng Tiên Châu, ngươi cảm thấy thế nào?
- Thiên Đạo Đăng Tiên Châu hấp thu toàn bộ lực lượng của Tử Liên Ma Thần, mà Tử Liên Ma Thần lại giống ta, cũng tu luyện Đại Nhật Như Lai Thần Công, vậy nên, năng lượng của hắn hóa thành động lực giúp ta đột phá. Thần có cảm giác, mượn lực lượng Tử Liên Ma Thần và uy lực Đăng Tiên Châu, hẳn không bao lâu nữa, thần liền có thể xung kích đến Đăng Tiên Cảnh!
Tử Bất Phàm trịnh trọng nói.
- Tốt, đã vậy, ngươi liền tận lực che lấp chút, tránh miễn đám Ma Thập Tam đến làm phiền ta!
Ác Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng!
Tử Bất Phàm ứng tiếng.
- Tử Liên Ma Thần chết rồi? Đúng là không ngờ, rốt cục hắn chết như thế nào, Vương Khả có nói không?
Hoàng Thiên Phong hiếu kỳ hồi.
- Không! Vương Khả không hề nói gì!
Tử Bất Phàm đáp.
- Hả, không nói? Vương Khả còn có bí mật mà trẫm không biết?
Không ngở lại có thể diệt sát Tử Liên Ma Thần? Được, được lắm, giết bọn hắn là được. Bọn hắn hại qua Long Ngọc, tất cả đều đáng chết! Trẫm không tra Vương Khả, chỉ cần Tứ Liên Ma Thần chết sạch, truyền lời của trẫm cho Vương Khả, trẫm muốn trong vòng một năm, toàn bộ Tứ Liên Ma Thần đều biến mất, bảo hắn cứ thế mà làm!
Ác Hoàng lạnh lùng nói.
- Hoàng thượng!
Cả đám lập tức biến sắc.
Ngươi không đi tra Tử Liên Ma Thần chết thế nào, lại đã hạ tử lệnh với hắn? Hắn liệu có làm được không?
Nửa năm sau, Thiên Sư Đảo!
Thiên Sư Điện đã khôi phục bình thường.
Vương Khả, Trương Lý nhi, Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo ngồi trong đại điện đánh mạt chược, đương nhiên, Trương Lý nhi đang trong hình thái Phượng Hoàng, chỉ là hóa nhỏ thân hình mà thôi.
- Vương Khả, hôm nay Cửu Diệu sư thúc lại hỏi ta, thắc mắc chúng ta trốn ra được từ tay Tử Liên Ma Thần bằng cách nào? !
Trương Lý nhi vừa chơi mạt chược vừa nói.
- Không phải ta đã giải thích với bọn hắn rồi ư? Tử Liên Ma Thần bị ta làm thịt!
Vương Khả nghi hoặc nói.
Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo đồng thời tròn mắt nhìn Vương Khả.
- Vương Khả, lời này của ngươi, đừng nói bọn họ không tin, chúng ta cũng rất khó tin tưởng!
Trương Chính Đạo thần tình cổ quái nói.
- Mẹ nó, ngươi quên rồi? Lúc trước không phải ta cũng giết Long Hoàng?
Vương Khả trừng mắt hỏi lại.
- Long Hoàng mới là Võ Thần Cảnh trung giai, Tử Liên Ma Thần lại đã là Đăng Tiên Cảnh, ngươi mà có bản lĩnh đó, trước kia há lại bị bọn Tử Liên Ma Thần đánh thảm đến vậy?
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Vậy ngươi cảm thấy tình huống nên là như thế nào?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đã nửa năm, phía ma đạo vẫn chưa thấy truyền ra tin tức Tử Liên Ma Thần bỏ mình, các ngươi nhất định là gặp phải chuyện gì đó đúng không? Tỷ, lúc Cửu Diệu sư nương hỏi ngươi, ngươi nói thế nào?
Trương Thần Hư vừa đánh mạt chược vừa hiếu kỳ hỏi.
- Ta? Ta nói đáp ứng Vương Khả, không nói! Cửu Diệu sư thúc cũng không hỏi nhiều!
Trương Lý nhi nói.
- Ngươi hoàn toàn có thể nói cho nàng biết! Rốt cuộc, rất nhanh nàng liền sẽ trở thành mẹ kế của ngươi, đối với Trương gia ngươi, nàng cũng trợ giúp không ít! Ngươi không chịu nói như thế, ngược lại càng khiến nàng mơ hồi!
Vương Khả nói.
- Ngươi tưởng ta không muốn nói chắc? !
Trương Lý nhi trừng mắt hỏi lại.
Then chốt là, ta nói phải có người tin mới được!
- Được rồi, được rồi, tiếp tục chơi mạt chược, lúc chơi mạt chược sao có thể phân tâm được? Vương Khả, ngươi đừng chơi bẩn!
Trương Chính Đạo lập tức nói.
- Chơi bẩn cái gì? Trương Chính Đạo, gần đây công ty Thần Vương phát triển có vẻ hơi chậm!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Thế còn chậm? Nửa năm nay, chúng ta dựa vào thân phận quyền Thiên Sư của Trương Lý nhiị, liều mạng khuếch trương ở Diêm La hoàng triều, khiến cho chúng ta như thành đại phản phái tại Diêm La hoàng triều. Ngươi có biết đoạn thời gian này đệ tử Thiên Sư Điện nhìn chúng ta như thế nào không? Nghe nói trên bàn làm việc của Diêm La Nhân Hoàng chất đầy toàn là tấu chương tố cáo công ty Thần Vương!
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Thế thì sao, hiếm lắm mới có cơ hội khuếch đại công ty Thần Vương, các ngươi cũng thu được lợi ích mà! Chẳng lẽ tiền thưởng còn phát chưa đủ nhiều?
Vương Khả trừng mắt nói.
Ào ào ào!
Trương Chính Đạo lập tức hất văng bàn mạt chược, mặt đen lại nhìn Vương Khả:
- Ngươi còn có mặt mũi nói chuyện tiền thưởng. Nửa năm nay, tiền thưởng cho chúng ta đúng là nhiều, nhưng mà, mẹ nó chứ, ngươi ba ngày hai đầu kéo chúng ta đánh mạt chược, rồi cuối cùng chẳng phải đều vào túi ngươi? Là ngươi giổ trò, đúng không?
- Ta? Sao thế được! Là các ngươi vận khí không tốt!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Vậy sao chúng ta cứ luôn là vận khí không tốt?
Trương Chính Đạo không cam tâm nói.
- Được rồi, được rồi, không nói chuyện này nữa, chúng ta đổi chủ đề khác!
Vương Khả lập tức vỗ an.
Trương Chính Đạo đen mặt nhìn Vương Khả, mỗi lần nói đến tiền ngươi đều đổi chủ đề?
- Không được, cứ tiếp tục đánh mạt chược thế này, chúng ta đều phế mất, tiền trong ví cũng mất sạch, không thể đánh tiếp!
Trương Chính Đạo tức tối nói.
- Đúng vậy, không thể đánh tiếp. Tỷ! Nửa năm nay toàn là ngươi và Vương Khả thắng tiền, các ngươi không thể cứ tìm chúng ta mà gài được, sao các ngươi không đi gài đám Phán Quan Thiên Sư Điện kia!
Trương Thần Hư cũng tuyệt vọng kêu nói.
~ Tìm bọn hắn, bọn hắn đều thua sạch tiền rồi, ta và Vương Khả cũng hết cách!
Trương Lý nhi nói.
Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư đồng thời trừng mắt nhìn Vương Khả và Trương Lý nhi.
~ Ta còn đang thắc mắc, sao đoạn thời gian này, mỗi lần đám Phán Quan Thiên Sư Điện nhìn thấy hai người Thư Hùng song sát các ngươi thì đều bị dọa cho quay đầu liền đi. Hóa ra, hóa ra là các ngươi gạt sạch tiền của bọn họ?
Trương Chính Đạo trừng mắt cả kinh kêu lên.
- Nói cái gì đấy? Đây là chơi mạt chược, cạnh tranh công bình, cái gì gọi là lừa gạt, còn Thư Hùng song sát? Phi!
Vương Khả trừng mắt mắng.
- Hai người các ngươi chính là một đôi tham tiền, không phải ta đặt ngoại hiệu cho các ngươi, là ta nghe người khác len lén nói, ai nấy đều ngấm ngầm gọi hai ngươi là Thư Hùng song sát!