- Tử Liên Ma Thần, ngươi muốn trốn?
Trên không trung, Diêm La Nhân Hoàng hét lớn.
Trong đại chiến vừa rồi, Diêm La Nhân Hoàng điều động thế của một nước, lực lượng càng thêm cường đại, mặc dù Tử Liên Ma Thần đã là Đăng Tiên Cảnh, song lại chỉ mới vào, so ra còn chưa bằng được Diêm La Nhân Hoàng. Mắt thấy sắp bại trận liền vội nghĩ cách trốn chạy, bằng không khả năng sẽ phải bỏ mạng ở đây.
Nhưng mà, cứ vậy mà chạy, Tử Liên Ma Thần lại không cam tâm.
Không thể tay không mà về, thế là bèn định bắt đi Vương Khả, mang về xử lý. Nháy mắt liền lao thẳng xuống dưới.
- Diêm La Nhân Hoàng, ngươi chờ đấy, chờ ta triệt để luyện hóa Thiên Đạo Đăng Tiên Châu, thực lực đề thăng một bậc, lại đến xử lý ngươi sau! Hừi Tử Liên Ma Thần hừ lạnh quát.
Oanh!
Tử Liên Ma Thần gắng chịu một chưởng từ Diêm La Nhân Hoàng, vô tới Vương Khả.
- Đại Nhật Nguyên Thần, trở về!
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Oanh!
Nháy mắt, Đại Nhật Nguyên Thần chui trở lại vào trong cơ thể Vương Khả, nhưng mà, lúc này Vương Khả đã bị bàn tay khổng lồ chộp lên không trung.
Hỏa Phượng Hoàng dùng lợi trảo tấn công bàn tay Tử Liên Ma Thần, song chỉ xé ra được một vết rách nhỏ.
- Bắt Vương Khả, còn có thu hoạch tặng kèm? Hay lắm!
Tử Liên Ma Thần lập tức cười gần.
Oanh!
Một cái tay khác đột nhiên hóa thành chưởng cương ngất trời vồ lấy Hỏa Phượng Hoàng.
Oanh, oanhl Diêm La Nhân Hoàng nhân cơ hội, lần nữa tung chưởng đánh trúng Tử Liên Ma Thần.
Phốc!
Tử Liên Ma Thần phun ra một búng máu tươi, thân hình hơi lắc, cấp tốc tháo chạy về nơi xa.
- Diêm La Nhân Hoàng, ngươi chờ đấy, ta sẽ quay lại báo thù, ha ha ha ha!
Tử Liên Ma Thần bay về nơi xa, vừa chạy vừa không ngừng cười lên ha hả.
- Lý nhi!
Nơi xa, Cửu Diệu chân nhân bay tới, thần tình hoảng hốt kêu lên.
Lúc này, nơi xa chỉ còn lại mỗi tiếng cười ngông cuồng của Tử Liên Ma Thần, xen lẫn với đó là tiếng quát của Vương Khả.
- Diêm La Nhân Hoàng, Hoàng Giác đã bị ta đốt cho suy nhược lắm rồi, đừng cho hắn chạy, tiêu diệt hắn!
Nơi xa ẩn ẩn nghe được tiếng Vương Khả truyền lại.
Thời khắc này, đám người Trương Thần Hư, Cửu Diệu chân nhân vội vàng đi đến, ai nấy đều nôn nóng nhìn về phía Hoàng Giác vừa mới bị Đại Nhật Nguyên Thần nhổ ra. Hết cách rồi, vừa nãy Đại Nhật Nguyên Thần muốn nhanh chóng trở về, chỉ đành phải phun ra Hoàng Giác.
Lúc này cả người Hoàng Giác bị đốt cho khổ không thể tả, toàn thân cháy đen, vừa may mắn đào thoát lập tức hoảng hốt quay đầu định chạy. Chỉ thấy quanh thân hắn vờn quanh hắc khí, không phải ma khí thì là gì?
- Chạy đi đâu!
Diêm La Nhân Hoàng tung chưởng vỗ xuống.
- Hoàng thượng, đừng!
Hoàng Giác cả kinh kêu lên.
Oanh!
Bị trũng một chưởng từ Diêm La Nhân Hoàng, nháy mắt Hoàng Giác miệng phun máu tươi, rơi rụng xuống Thiên Sư Đảo, nện ra một hố to.
- Các ngươi bắt lại Hoàng Giác!
Diêm La Nhân Hoàng quát.
- Vâng!
Tướng sĩ quanh bốn phía vội bay tới, ứng tiếng nói.
Lúc này, ngay cả đám Phán Quan Thiên Sư Điện cũng đều lộ vẻ kinh hãi. Ma khí? Hoàng Thiên Sư thật đã nhập ma?
- Hoàng thượng, nhanh, mau đuổi theo, nhanh cứu Lý nhi!
Nhanh cứu Trương Lý nhi!
Cửu Diệu chân nhân hốt hoảng hô lên.
Diêm La Nhân Hoàng liếc nhìn Cửu Diệu chân nhân, quay đầu đạp bước bay đi, nháy mắt liền đã lao vút về phía chân trời, đuổi theo Tử Liên Ma Thần. Đáng tiếc, biển rộng mênh mông, giờ muốn truy đuổi, sợ rằng rất khó tìm được bóng dáng bọn họ.
Trên một mảnh biển rộng mênh mông.
Tử Liên Ma Thần vừa thổ huyết vừa cấp tốc phi hành, bàn tay hóa ra hai chưởng cương to lớn, một bên cắp lấy Vương Khả, một bên cắp lấy Hỏa Phượng Hoàng.
- Khụ khụ khụ, Diêm La Nhân Hoàng? Ngươi còn muốn đuổi ta?
Đến Đăng Tiên Cảnh, chỉ cần lỡ qua chớp mắt liền không thấy được bóng dáng, còn muốn đuổi ta? Buồn cười, khụ khụ khụ!
Tử Liên Ma Thần ho khan, cười lạnh nói.
Hiển nhiên lúc này hắn đã an toàn, chỉ là vì bắt Vương Khả mà đã bị thương không nhe.
- Vương Khả? Ngươi thật tưởng rằng ta không cách nào làm gì được ngươi? Giờ đã không còn ở trong Diêm La Thần Đô, ta muốn nhào nặn ngươi thế nào mà chẳng được? Hừ, công pháp ngươi là gì? Còn không mau khai ra? Không ngờ lại có thể ngăn cản được chưởng lực từ ta?
Tử Liên Ma Thần gần giọng nói.
- Tử Liên Ma Thần, ngươi đừng vội đắc ý, vừa nãy nhiều người, ta mới không hạ sát thủ với ngươi, ngươi mà còn không buông ra, đừng trách ta không khách khí!
Vương Khả quát to.
- Ha ha ha ha, không khách khí, ngươi không khách khí kiểu gì?
Đúng rồi, vừa nãy Hoàng Giác bảo ta dùng Trương Lý nhi uy hiếp ngươi? Trương Lý nhi? Chính là Hỏa Phượng Hoàng này? Hay cho Dao Trì Thần Công, quanh thân đã có mười tám loại đỉnh cấp hỏa diễm, không ngờ lại có thể luyện hóa được nhiều như vậy? Tốt, tốt, tốt, lần này bị thương cũng đáng, đợi ta luyện xong Trương Lý nhi, để xem ngươi còn nói được gì!
Tử Liên Ma Thần dữ tợn nói.
- Tử Liên Ma Thần, ngươi dám, sư tôn ta cũng là Đăng Tiên Cảnh, ngươi dám động đến ta, sư tôn sẽ lấy mạng ngươi!
Trương Lý nhi lập tức cả giận nói.
- Ha ha ha, vậy cứ để sư tôn ngươi đến đây. Lúc này, sinh tử các ngươi toàn bằng ý niệm của ta, ai cũng không thể cứu được các ngươi!
Tử Liên Ma Thần gần giọng nói.
- Ngươi dám, ngươi động Lý nhi, ta lấy mạng ngươi!
Vương Khả trừng mắt giận quát.
- Ha ha ha, ngươi muốn giết ta? Vừa rồi ở trong Bắc Đẩu Tử Lôi Đại Trận, chẳng phải ngươi chỉ biết ôm đầu chịu đánh? Võ Thần Cảnh và Đăng Tiên Cảnh chênh lệch như trời với đất, ngươi bởi vì công pháp mới có thể chịu đựng được, lại cũng dám ngông cuồng trước mặt ta? Giờ ngươi chẳng phải đang bị bắt trong Tử Liên Phật Chưởng đấy thôi? Ngươi muốn giết ta? Ngươi giết ta xem nào! Đúng rồi, bọn họ còn nói ngươi có một thanh thần kiếm, hay là, ngươi chém ta đây này? Ngươi dùng thần kiếm chém ta đi! Ha ha ha ha!
Tử Liên Ma Thần cười lớn.
Ngay thời khắc cất tiếng cười, đột nhiên lông tơ toàn thân Tử Liên Ma Thần dựng đứng cả lên, một luồng uy hiếp tử vong chợt bao phủ quanh người.
Cheng!
Kiếm quang màu vàng bạo phát ra từ trong lòng bàn tay Tử Liên Phật Chưởng, nháy mắt Tử Liên Phật Chưởng bị chia làm hai nửa, không chỉ thế, ánh kiếm vàng rực kia tựa hồ đang nhắm thẳng đến hắn, khoảng cách quá gần, hai tay hắn lại đang bận nắm lấy Hỏa Phượng Hoàng và Vương Khả, căn bản không kịp làm ra phản ứng.