- Hỏa Diễm Phượng Hoàng? Là Trương Lý nhi trở về? Tử Liên Ma Thần, nhanh bắt lấy Trương Lý nhi, dùng nàng uy hiếp Vương Khải Hoàng Giác vội vàng kêu lên.
- Ngươi dám! Lý nhi, nếu ngươi còn không đi thì cùng ta chung tay tấn công Hoàng Giác. Mẹ nó chứ, bẫy rập hôm nay là do hắn bày ra, đánh hắn!
Vương Khả quát.
- Được! Minh!
Hỏa Diễm Phượng Hoàng thét dài một tiếng, nháy mắt liền bay thẳng đến chỗ Hoàng Giác.
Dù Vương Khả nói rất nhẹ nhàng, bảo là đang đùa, nhưng, chẳng lẽ nàng còn nhìn không ra Vương Khả đang an ủi mình? Sao nàng có thể đi được? Tất phải động thủ, trước đánh tên Hoàng Giác này cái đã!
Oanh!
Nháy mắt, Hỏa Diễm Phượng Hoàng vung lên lợi trảo, vỗ nát một viên lôi châu đỏ rực thủ hộ trước mặt Hoàng Giác. Tức thì, Thái Dương Chân Hỏa bất tận bao phủ lấy Hoàng Giác.
- A! Dừng tay!
Hoàng Giác gào lên một tiếng thống khổ.
Sao ngươi cũng như Vương Khả thế! Tử Liên Ma Thần đánh các ngươi, các ngươi lại đánh ta? Ta mới là vô tội!
Một viên Thất Tinh Lôi Châu nổ tung?
Hoàng Giác đoán được Hỏa Phượng Hoàng lợi hại, nhưng không ngờ lại lợi hại đến vậy. Phải biết, Thất Tinh Lôi Châu chính là bảo vật mạnh nhất của Thiên Sư Điện, thế mà cứ vậy liền bị vồ nát?
Một viên lôi châu nổ tung, lập tức, Bắc Đẩu Tử Lôi Trận không ngừng lay động, như thể sắp sụp đổ đến nơi.
- Lý nhi, cẩn thận lửa ta phun ra!
Vương Khả kêu lên.
- Ta không sợ, bản mệnh hỏa đầu tiên của ta chính là dùng đan hỏa của ngươi, chỉ cần không bị đánh trúng lượng lớn, những đốm lửa này, ta không để ý!
Hỏa Phượng Hoàng kêu lên.
- Vậy được, tiếp tục, đánh chết Hoàng Giác!
Vương Khả hét lớn.
- Được!
Hỏa Phượng Hoàng tiếp tục giương cánh giết tới.
Oanh!
Lại một viên lôi châu nổ tung, nháy mắt, hỏa diễm cuồn cuộn bay thẳng đến trước mặt Hoàng Giác.
- Tử Liên Ma Thần, ngươi mau ra tay thu thập Trương Lý nhi, chỉ cần bắt nàng liền có thể uy hiếp Vương Khả!
Hoàng Giác bi phẫn kêu lên.
Tử Liên Ma Thần cũng phát hiện đánh Vương Khả căn bản không có hiệu quả, mắt thấy Trương Lý nhi và Vương Khả nói chuyện, trong lòng hạ quyết định, lấy tay phải bắt tới Hỏa Phượng Hoàng.
- Tử Liên Nhân Hoàng? Trẫm ngày xưa còn coi ngươi là đối thủ, không ngờ, giờ ngươi lại đọa lạc đến mức làm ra chuyện trộm gà cắp chó thế này, đến Diêm La Thần Đô của trẫm mà còn len lén lút lút thế ư?
Một tiếng hét lớn đột nhiên vọng khắp Thiên Sư Đảo.
Một bàn tay khổng lồ bất ngờ từ trời giáng xuống, bốn phía quanh bàn tay kia dày đặc mây đen, tựa như quỷ chưởng chộp tới, khí tức khủng bố khiến Tử Liên Ma Thần biến sắc, lật tay đón lấy.
Oanh!
Một tiếng rên vang, Bắc Đấu Tử Lôi Trận nổ tung, toàn bộ Thiên Sư Đảo cũng theo đó rung động, kích lên sóng thần ngất trời.
Đại trận tán đi, khiến tất cả mọi người bên ngoài thấy rõ tình cảnh bên trong.
- Thật là tà ma? Tử Liên Ma Thần?
Bốn phía rộ lên từng hồi tiếng hô kinh ngạc.
- Diêm La Nhân Hoàng? Không ngờ ngươi lại điều động thế của một nước?
Tử Liên Ma Thần biến sắc.
- Hừ, ngươi có Thiên Đạo Đăng Tiên Châu, trẫm cũng có thế của một nước! Tử Liên Nhân Hoàng? À không, phải là Tử Liên Ma Thần mới đúng! Ngươi quá gấp! Còn chưa triệt để luyện hóa Thiên Đạo Đăng Tiên Châu liền đã dám chạy lung tung? Ngươi có biết, hiện tại ngươi chính là bảo vật! Chỉ cần tru ngươi, trẫm liền có thể cấp tốc thăng đến Đăng Tiên Cảnh, chết đi!
Diêm La Nhân Hoàng hét lớn.
Oanh!
Nháy mắt, song chưởng của Diêm La Nhân Hoàng và Tử Liên Ma Thần xung kích vào nhau, nổ lớn, hình thành nên phong bạo hình nấm khổng lồ giữa không trung. Ánh lửa ngập trời, phong bạo cuốn thốc bốn phía, sóng thần gào thét!
- Thủ hộ Thiên Sư Đảo!
Đệ tử Thiên Sư Điện lập tức cả kinh kêu lên.
- Mổ ra đại trận, thủ hộ Diêm La Thần Đô!
Tướng sĩ Diêm La Thần Đô cũng lập tức có hành động.
Không còn Bắc Đẩu Tử Lôi Trận, dư ba từ chiến đấu giữa cường giả với nhau không phải là thứ người bình thường có thể ngăn cản.
- Lý nhi, đừng quản mặt khác, trước xử lý hỗn đản Hoàng Giác này cái đã!
Vương Khả chợt kêu nói.
- Được!
Hỏa Phượng Hoàng lần nữa chụp tới Thất Tinh Lôi Châu.
Oanh, oanh, oanh... !
Hỏa Phượng Hoàng và Đại Nhật Nguyên Thần hợp lực, lập tức, Thất Tinh Lôi Châu dồn dập nổ tung, Hỏa Phượng Hoàng bắt lấy bả vai Hoàng Giác.
- Nghiệt chướng, chết đi!
Hoàng Giác lập tức vung kiếm định chém Hỏa Phượng Hoàng.
AôI Đại Nhật Nguyên Thần há miệng nuốt trọn Hoàng Giác.
- Vương Khả? Hắn!
Hỏa Phượng Hoàng kinh ngạc thốt lên.
Chỉ thấy, Vương Khả và Đại Nhật Nguyên Thần tách ra, đứng ở giữa trời, nhìn Đại Nhật Nguyên Thần không ngừng bị đánh ra từ bên trong, đến độ biến hình.
- Không sao, Hoàng Giác đã vào trong miệng nguyên thần ta rồi thì đừng hòng trốn ra được, nhìn ta thiêu chết hắn đây!
Vương Khả trừng mắt quát.
AI Trong miệng Đại Nhật Nguyên Thần truyền ra tiếng kêu thảm của Hoàng Giác.
- Vương Khả, có giỏi thì thả ta ra, hai ta lại phân cao thấp!
Hoàng Giác bị thiêu đốt trong biển Thái Dương Chân Hỏa, không ngừng kêu gào thống khổ.
- Ngươi có bệnh hay là ta có bệnh? Mẹ nó, ta sắp thắng tới nơi rồi, lại thêm một lần? Ta đâu có rảnh! Hoàng Giác, kết cục hôm nay đều là ngươi tự tìm!
Vương Khả trừng mắt khinh thường nói.
Thả ngươi đi ra phân cao thấp? Đùa gì vậy! Tưởng ta cũng ngu như ngươi chắc?
Quay đầu, Vương Khả nhìn sang Hỏa Phượng Hoàng:
- Lý nhi, ngươi trở về? Thật sự quá tốt! Nhanh, biến thành hình người, cho ta ôm một cái!
Hỏa Phượng Hoàng lập tức đỏ mặt:
- Ai muốn cho ngươi ôm? Vương Khả, ngươi đừng mơ tưởng!
- Ngươi đã đáp ứng làm bạn gái ta rồi, ôm một cái thì đã có sao?
Vương Khả trừng mắt không cam tâm nói.
Hỏa Phượng Hoàng trầm mặc, một lúc sau mới lắc đầu:
- Giờ biến không được!
- Biến không được? Ở đây nhiều người? Cũng đúng, đợi buổi tối chúng ta lại ôm sau cũng được!
Vương Khả vui vẻ nói.
Hỏa Phượng Hoàng há mồm, như là muốn giải thích gì đó, nhưng cũng đúng lúc này, chợt một đoàn sương mù hiện ra ở bên cạnh Vương Khả và Trương Lý nhi, từ trong sương khói đột nhiên duỗi ra một bàn tay, bất ngờ chụp lấy Vương Khả.
- Vương Khả, cẩn thận!
Hỏa Phượng Hoàng cả kinh.
- Tử Liên Ma Thần?
Vương Khả cũng cả kinh kêu lên.
Tử Liên Ma Thần không phải đang đại chiến với Diêm La Nhân Hoàng đại ư? Sao đột nhiên lại đến chỗ này?