Bất Diệt Thần Vương

Chương 1989: Nói thế cũng không sai




Tử Liên Ma Thần cũng khẽ nhíu mày.

- Tử Liên Ma Thần, ta chỉ cần công pháp, thần kiếm của Vương Khả có thể cho ngươi!

Hoàng Giác lập tức nói.

- Được!

Tử Liên Ma Thần hài lòng gật đầu.

Rất nhiều người đều suy đoán Vương Khả có một thanh thần kiếm, chỉ là một mực chưa thấy qua, hôm nay bắt ba ba trong hũ, tất phải làm rõ hư thực.

- Cửu Diệu chân nhân, vừa rồi hắn nói, hiện tại không ra được?

Vương Khả quay đầu nhìn sang Cửu Diệu chân nhân ở bên.

Cửu Diệu chân nhân khẽ cười khổ:

- Vừa rồi các ngươi nói chuyện, đã lỡ mất thời cơ tốt nhất, đại trận đã thành, không còn khả năng đi ra! Kết giới quanh bốn phía có thể ngăn cản Võ Thần Cảnh đỉnh phong. Mặt đất dưới chân cũng bị lực lượng đại trận cố hóa, hoàn toàn chống đỡ được xung kích từ Võ Thần Cảnh đỉnh phong. Không tin, các ngươi cứ thử xem, lúc này dù dốc hết toàn lực cũng không phá hư được bất kỳ kiến trúc nào trong Trương phủ!

Oanh!

Trương Chính Đạo tung chưởng vỗ ra một cột trụ ở bên. Nhưng mà, cây cột kia chẳng hề nhúc nhích, ngược lại còn đẩy bay bàn tay Trương Chính Đạo ra.

- Cái này..... cái này... giờ phải làm sao!

Trương Thần Hư biến sắc.

- Mặt đất bị cố hóa, chứ không phải là bị kết giới bao phủ? Nói cách khác, nếu có thông đạo dưới lòng đất, chúng ta liền có thể đi ra?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Nói thế cũng không sai, nhưng mà, trạch viện Trương phủ tự thành hệ thống, làm gì có thông đạo dưới đất?

Cửu Diệu chân nhân nói.

- Có! Ô khuê phòng Lý nhi!

Vương Khả nói.

- Ngươi nói cái gì?

Trương Thần Hư tròn mắt hỏi lại.

- Ách, đoạn thời gian trước, lúc Trương Lý nhi mới vừa trở về, ta phái người âm thầm tới liên hệ với nàng, Lý nhi đáp ứng, đào ra một thông đạo nơi khuê phòng nàng, tiện để sau này hẹn hò với ta. Có Lý nhi đánh yểm trợ, địa đạo đã đào xong xuôi, nhưng mà, vừa mới đào xong, ta còn chưa kịp tới, nàng liền rời khỏi Trung Thần Châu, vậy nên, một mực chưa dùng đến, các ngươi có thể đi tìm ở đuôi giường khuê phòng Lý nhi thử xem, hẳn là sẽ có địa đạo, chúng ta cứ theo đó đi ra là được!

Vương Khả nói.

Cả đám tròn mắt nhìn Vương Khả:

=twzl - Ngươi, ngươi, ngươi.... Vương Khả... ngươi và tỷ ta đào địa đào để qua mặt cha ta hẹn hò? Không ngờ các ngươi lại làm ra chuyện thương phong bại tục thế được?

Trương Thần Hư trừng mắt kinh ngạc nói.

- Ngươi thì biết cái gì, đây là vì tình yêu mà hăng hái tiến lên!

Vương Khả trừng mắt mắng.

Chúng nhân:

ˆ sai - Vương Khả, ngươi nghĩ hai chúng ta chết rồi chắc? Lại dám đường hoàng nói chuyện thông đạo kia ngay trước mắt chúng ta?

Hoàng Giác trừng mắt quát.

Vương Khả khinh thường liếc nhìn Hoàng Giác một cái, hờ hững nói:

- Mặc dù ta đánh không lại các ngươi, nhưng ngăn chặn các ngươi thì vẫn dễ như trở bàn tay! Nói ra lại đã làm sao? Đối phó hai tên rác rưởi các ngươi, dù ta có nói ra, các ngươi cũng không làm gì được!

- Tìm chết!

Tử Liên Ma Thần trừng mắt quát.

- Các ngươi đi trước, nơi này cứ giao cho ta!

Vương Khả hét lớn.

- Được rồi!

Đám người Trương Chính Đạo thần tình cổ quái ứng tiếng nói.

Không phải Vương Khả cuồng vọng! Mà là Vương Khả thật có tự tin như thế. Từ khi thành là Võ Thần Cảnh, hắn có sợ ai bao giờ?

Ta có Đại Nhật Không Diệt Thần Kiếm, ta có công đức của Nhân Hoàng hai đại hoàng triều, ta còn có công đức Thần Vương tệ thu thập được chưa dùng tới. Ta cần gì phải sợ các ngươi?

- Tìm chết!

Tử Liên Ma Thần hét lớn, vung chưởng đánh tới.

Nháy mắt, Đại Nhật Nguyên Thần áp sát đến, chặn lại một chưởng của Tử Liên Ma Thần.

Cùng lúc, Hoàng Giác cũng ra tay, phóng tới đám người Trương Chính Đạo.

- Đứng lại!

Vương Khả bổ nhào đi qua.

Oanh! Oanh!

Vương Khả, Đại Nhật Nguyên Thần cùng lúc bị đánh bay, hung hăng đụng lên vách tường gần đó. Rồi ngã nhào xuống đất!

Chúng nhân:

— sai Vừa rồi Vương Khả nghênh ngang thế nào? Kết quả, lại bị người một chưởng đánh bay? Ngươi thổi da trâu gì đấy!

Ngay cả Tử Liên Ma Thần cũng sửng sốt mất một lúc lâu rồi, vừa rồi không phải ngươi mắng ta là rác rưởi ư? Chỉ bằng chút thực lực này... ?

- Vương, Vương Khả?

Trương Chính Đạo lo lắng nói.

- Ta không sao, ta không sao, các ngươi đi mau, ta ở lại ngăn bọn họ là được rồi! Các ngươi ở chỗ này làm phiền ta, ta khó mà phát uyl Vương Khả lập tức bò người dậy, miệng quát nói.

- Làm phiền ngươi?

Cửu Diệu chân nhân tròn mắt, khó mà tưởng tượng nhìn Vương Khả.

Đã bị đánh thành thế rồi, ngươi còn mạnh miệng?

- Yên tâm, hai người bọn họ không tính là gì, ta ngăn cản bọn họ dễ như trở bàn tay! Hai tên rác rưởi! Cứ giao cho ta là được!

Vương Khả lần nữa quát nói.

Tử Liên Ma Thân:

— se Hoàng Giác:

= „ai Tại sao? Tại sao cứ có cảm giác như mới rồi người bị đánh bay là bọn ta? Tại sao ngươi có thể thản nhiên phách lối vậy được?

- Chúng ta đi, nhanh, Vương Khả đúng là còn chưa phát đại chiêu, đi mau!

Trương Chính Đạo là người đầu tiên kịp có phản ứng, vội hét lớn một tiếng.

Lập tức, Trương Thần Hư vung tay tung ra Thiên Sư lĩnh vực, mang theo Cửu Diệu chân nhân phóng về hướng khuê phòng Trương Lý nhi.

- Trương Chính Đạo, cầm theo Chiến Thần Lệnh của ta, đi mời Diêm La Nhân Hoàng đến!

Vương Khả kêu với theo.

Tiếp đó, Vương Khả ném Chiến Thần Lệnh cho Trương Chính Đạo.

- Muốn đi? Tưởng Bắc Đẩu Tử Lôi Trận này của ta là để làm cảnh chắc! Dừng lại!

Hoàng Giác quát lớn, vội lao vút theo.

- Đối thủ của các ngươi là ta!

Vương Khả hét to.

- Không biết tự lượng sức!

Tử Liên Ma Thần cũng gầm quát.

Lập tức, hai người đồng thời ra tay, Vương Khả và Đại Nhật Nguyên Thần lao tới ngăn trở hai người.

Oanh!

Lại một lần nữa, Vương Khả và Đại Nhật Nguyên Thần bị đánh bay, nhưng mà, lần này Đại Nhật Nguyên Thần khác với lần trước, nếu vừa rồi chỉ là bị đánh bay như khí cầu, thì lúc này, Đại Nhật Nguyên Thần lại tựa như bom khói, bỗng chốc bạo phát ra khói vàng ngất trời, bay thẳng khắp bốn phương tám hướng.

- Cái gì thế này? Xì hơi? Nguyên thần của ngươi là bóng bay?

Tử Liên Nhân Hoàng kinh ngạc thốt lên.

- Khói vàng này là... !

Hoàng Giác lại chợt biến sắc.

Bởi vì khói vàng kia bất ngờ xông qua vòng phòng hộ của hai người, cứ thế quỷ dị xuyên thấu qua, phải biết hai người đều là cường giả đỉnh cấp trong thiên hạ, thế mà lại không phòng được?

Nháy mắt liền bị khói vàng đập vào mặt.